Lại nhìn Cố Mẫn Mẫn, đứa con út nhà họ Cố kia, đôi mắt cô bé sáng rỡ, bên trong tràn ngập sự ngưỡng mộ, gần như làm chói mắt mọi người.
“ A a a! Chết tôi mất thôi! Nhà họ Cố ức hϊếp người!Tôi không muốn sống nữa! Chúng mày không biết xấu hổ, bắt nạt một người phụ nữ...”
Cuối cùng vợ ông Hai Lưu cũng hoàn hồn, bà ta ngồi bệt xuống đất bắt đầu ăn vạ.
Người xung quanh vội vã lùi lại cách xa bà ta.
Trong thôn ai mà không biết bản lĩnh ăn vạ của bà ta.
Ông Cố, Cố Đức Xương, Trần Hồng, Cố Mẫn Mẫn cùng Cố Gia Kiệt và Ngũ Chí Nhân vừa ra đều thấy cảnh này, mọi người đều biết vợ ông Hai Lưu khó xử lý.
Ông cụ đi tới trước, chuẩn bị kết thúc chuyện này.
Mọi người xung quanh đều chỉ biết hóng hớt, mặc kệ nhà họ Cố thế nào.
Cố Cẩm hít thở một hơi thật sâu, nhìn người phụ nữ đang ăn vạ dưới đất, cô thả tay An Minh Tế ra, bước lên.
Cô cười khẩy hỏi: “Bà muốn thế nào?”
Vợ ông Hai Lưu không kêu nữa, hung ác nói: “Đền tiền! Không đền tiền thì chuyện này không xong đâu!”
Cố Cẩm tức cười: “Bà muốn tiền?”
“Nói thừa, mày đánh tao! Không đền tiền thì đừng hòng tao bảo qua!”
“Mặt dày thật đấy!” Cố Cẩm quay người nói với An Minh Tế: “Tiểu An, em đi gọi trưởng thôn tới đây. Nói nhà chúng ta bị mất tiền, là nhà ông Hai Lưu trộm. Tốt nhất là gọi điện cho đồn công an trên thị trấn để công an tới thẩm tra.”
“Mày nói náo!”
Vợ ông Hai Lưu sửng cồ lên, chỉ vào mũi Cố Cẩm mắng: “Đồ khốn kiếp, tao chưa vào nhà mày, làm sao trộm tiền nhà mày được?!”
Trên mặt Cố Cẩm không có biểu cảm gì, cô lạnh lùng nói: “Tôi nói trộm thì chính là trộm, giống như bà nói Tiểu An ăn vụng cơm nhà bà, đánh con trai bà vậy. Lời tôi nói chính là sự thực, ai phản bác cũng vô dụng!”
Cố Cẩm lại nói với An Minh Tế: “Tiểu An, đi mau đi!”
“Em đi ngay!”An Minh Tế đảo mắt, chạy ra ngoài.
Vợ ông Hai Lưu trố mắt nhìn, khóc lóc chạy đi kéo người về: “Mày về đây cho tao! Nhà chúng mày vu oan cho người khác, chúng mày ép chết tao luôn đi!”
An Minh Tế chạy ra ngoài cổng, không để cho vợ ông Hai Lưu chặn lại.
Lần này bà ta khóc thật, khuôn mặt sưng vù trong rất thú vị, sợ đến mức mặt xanh lét.
Mọi người thấy vậy khuyên can: “Nhóc Cẩm à, hay là thôi đi. Cháu thấy đấy, bà ta cũng bị đánh rồi, sau này sẽ không dám gây chuyện với cháu đâu.”
“Đúng thế! Lần này bà ta đã được một bài học rồi.”
“Mau gọi thằng bé kia về đi. Đừng kinh động tới trường thôn, có chuyện gì đâu cơ chứ...”
Mọi người đều biết vợ ông Hai Lưu không trộm tiền, Cố Cẩm nói thế để dọa bà ta thôi.
Cố Cẩm nói: “Lúc trước, nhà họ Lưu vu oan cho Tiểu An, sao không có ai giúp nó? Tại sao người nhà họ có thể bắt hắt nước bẩn lên thằng bé chứ!”
“Cùng một thôn, mọi người chỉ nói chơi thôi.”