Bụng của An Vân Sam hiện tại vẫn còn rất nặng nề, mềm yếu và mất sức, nhưng điều cần thiết cho động tác gấp bụng, là sức mạnh của bụng và eo, cùng với sức lực của chân.
Cô nằm trên mặt đất, người hơi nghiêng về phía trước, hai chân duỗi thẳng khép lại, nâng lên một góc bốn mươi lăm độ, khuỷu tay chống đất, hai tay chống đỡ eo.
Một động tác gấp bụng bao gồm di chuyển hai chân sang trái, sang phải, và sau đó giữ vị trí giữa trong vòng một phút.
Với thể lực hiện tại, cho dù không thực hiện một trăm lần gấp bụng, thì cũng không thể thành công thực hiện ba mươi lần gấp bụng, An Vân Sam vừa mới làm được năm cái, hai chân đã không thể duỗi thẳng được nữa.
Vì không thể hoàn thành đúng động tác, An Vân Sam liền đứng dậy, để làm cho bụng thả lỏng một chút, sau đó lại tiếp tục làm.
Khi vận động, An Vân Sam đặt khí cơ duy nhất của mình vào trong bụng, mặc dù cơ bắp còn chưa phát triển, nhưng có khí cơ tồn tại, giúp giảm bớt trọng lượng của bụng và dễ dàng thúc đẩy sự hinh thành của cơ bắp.
Đáng tiếc, khí cơ vẫn còn quá ít, nội luyện pháp tăc đạt đến cực điểm, khí cơ sẽ tràn đầy khắp cơ thể, mặc dù không thể trở thành bất khả xâm phạm, nhưng sức mạnh của cơ thể, ngay cả khi không có sự hỗ trợ nào, thậm chí còn có thể đánh bại robot chiến đấu!
Sau khi khí cơ bám vào bụng, An Vân Sam liên tiếp thực hiện mười động tác, trước khi đứng dậy và vận động lại.
Cách đó không xa Phó Vân Đào vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tân binh này, nói thật, trải qua lần huấn luyện trừng phạt này, anh ta đã thay đổi quan điểm về tân binh này hơn một chút!
Lý do chính là mỗi một động tác của cô đều phải làm đến tiêu chuẩn, cô tuyệt đối không lười biếng, không thấm mồ hơi hay uống nước, và khi một động tác hoặc một nhóm động tác không chuẩn, sẽ không được tính.
Anh ta vừa đếm cho cô, vừa trừ những động tác không chuẩn kia, cả hai đều đạt tới số nhiệm vụ anh ta giao.
Đây là điều mà một số cựu chiến binh không làm được, dù sao tân binh này cũng không biết có phải anh ta đang âm thầm theo dõi hay không.
"Phẩm chất còn tạm chấp nhận, nhưng đối với cơ thể này như vậy, thật sự, tôi nhìn một lần liền tức giận, nhìn thấy cậu liền muốn chỉnh đốn cậu!" Phó Vân Đào thấy binh lính mới lại đứng dậy vận động, vừa nghĩ tới thể chất yếu đuối kia, anh ta liền cảm thấy rất tức giận.
Chu Quảng An dời mắt sang bên cạnh một chút, quả nhiên là Phó ác ma, "nhìn thấy cậu liền muốn trừng phạt cậu" ... Thật sự rất đáng sợ, dù sao loại huấn luyện trừng phạt này cũng chỉ là một món khai vị mà thôi.
Hơn nữa thể chất kia còn có thể vượt qua sao?
Còn hơn hai tháng nữa là xuống đội, với thể chất như vậy đội nào muốn nhận.
Phó Vân Đào đưa tay gãi gãi đầu, mặc dù không thể chọn được cách phân phối binh lính mới, nhưng những binh lính mà anh ta mang theo, từ trước đến nay ở trong đại đội đều rất được coi trọng.
Chu Quảng An im lặng, luôn cảm thấy tiếp theo Phó Vân Đào sẽ đưa ra quyết định đáng sợ gì đó.
Quả nhiên...
"Không được, tiểu tử này huấn luyện không tốt, đưa cậu ta ra ngoài sẽ mất mặt, tôi sẽ tự mình lập kế hoạch huấn luyện cho tiểu tử này."
Chu Quảng An liếc nhìn bầu trời một góc bốn mươi lăm độ, âm thầm châm một cây sáp cho An Vân Sam, tiểu tử, cậu bị Phó ác ma theo dõi, tiểu đội trưởng không giúp được cậu, cậu tự cầu phúc đi.
Phó Vân Đào không muốn nhìn binh lính kia nổi bật ở đó nữa, cho dù động tác của cậu ta chuẩn như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật rằng cậu ta yếu đuối!
Trước khi rời đi, anh ta liếc mắt nhìn túi áo của Chu Quảng An một cái, rồi rời đi không nói lời nào.
Thân thể Chu Quảng An có chút bất động, vừa rồi theo bản năng liền muốn che đi túi áo lại, may mà không làm như vậy, bằng không...
Anh lấy ra hai cái bánh bao từ trong hai túi áo của mình, vẫn còn nóng.
Cường độ huấn luyện như vậy, nếu tiểu tử kia không ăn cơm, chắc chắn sẽ không chịu nổi, hiện tại đã qua giờ cơm, quân đội có quy định, qua giờ cơm sẽ không có cơm ăn.