Nhưng nếu chỉ có một thằng con trai, đó chính là sức lao động chủ yếu trong gia đình, là trụ cột, nếu đi nghĩa vụ quân sự thì sẽ phải tốn mấy năm, chậm trễ bao nhiêu việc, tiền cũng không kiếm được bao nhiêu. Huống chi, ông ta cũng không đành lòng để con trai mình vào quân doanh chịu khổ.
Bà cụ nghe vậy lại xúc động một lần nữa, liền đứng lên định đánh An Vân Sam tiếp, nhưng nhanh chóng bị con trai cả cản lại.
Bà cụ rất kích động, giận dữ nói: “Cô là người ở đâu? Mau bảo gia đình cô mang tiền tới đây, Tiểu Sơn nhà tôi không thể chết uổng như vậy được!”
Những người khác cũng đều nhìn về phía An Vân Sam vẫn luôn không nói chuyện.
An Vân Sam trầm mặc, cô cũng không rõ ràng chuyện phân chia thôn trấn ở đây cho lắm, bởi vì thời đại cô lớn lên vẫn luôn phân chia thành lục địa và các hành tinh, cho nên cô không thể hình dung ra gia đình nguyên chủ ở đâu.
Hơn nữa trong tình huống này, cô cũng không biết có nên nói ra hay không.
Dù sao cũng là đào hôn, nếu bị đưa trở về chắc chắn sẽ phải chịu phạt.
Mặc kệ là thời đại nào, quân hôn đều vô cùng quy củ, theo như ký ức nguyên chủ thì ở đây cũng như vậy.
Đầu óc An Vân Sam còn có chút trì độn, ký ức không liền mạch, nghĩ tới chuyện gì cũng đều đau đầu, nhất thời không rảnh để nói chuyện.
Người trong phòng thấy cô lộ vẻ đau khổ, sắc mặt tái nhợt, lông mày cau lại, nhìn không giống như đang giả vờ.
“Cô cũng đừng giả vờ không biết nói, nếu cô không nhớ rõ, tôi liền bán cô làm vợ cho mấy người quanh đây!” Giọng nói lạnh lùng của bà cụ vang lên.
Trong thôn bọn họ cũng có mấy cô gái được mua tới làm vợ, loại chuyện này xuất hiện khá nhiều.
An Vân Sam mím môi, với tố chất cơ thể hiện tại thì cô không thể phản kháng, cho nên thật sự sẽ có loại khả năng này
Cô đang nghĩ ngợi có nên làm kẻ thức thời là trang tuấn kiệt không, con trai cả của bà lão ở bên cạnh mở miệng nói: “Mẹ và chú hai có cảm thấy cô gái này và Tiểu Sơn nhà ta lớn lên có chút giống nhau không?”
Bà cụ và chú hai trong miệng con trai cả cũng không hiểu vì sao ông ta lại nói như vậy, quay đầu lại nhìn kĩ cô, hình như cũng giống một chút.
Ông ta nhìn An Vân Sam: “Mẹ, mẹ nói xem nếu để cô ta đi nghĩa vụ quân sự thay cho Tiểu Sơn thì sao?”
Sau khi nghe những lời con trai cả nói, bà lão sửng sốt, cau mày nói: “Con hồ đồ rồi sao, cô ta là con gái mà!”
Người con trai cả nói: “Là con gái thì đã sao, chỉ cần trông giống Tiểu Sơn chẳng phải là được rồi sao, buổi tối trong quân ngũ cũng không phải là cởi trần đi ngủ.”
Bà lão cau chặt mày: “Tại sao con lại có cái suy nghĩ như vậy, nếu bị người ta phát hiện Tiểu Sơn sẽ phải chịu trách nhiệm đấy!”
Vừa nói bà vừa liếc nhìn đứa con trai thứ hai, người con trai thứ hai của nhà họ An từ trước đến nay vẫn không có chủ kiến, nếu không khi nghe anh mình nói như vậy ông ta làm sao có thể im lặng được.
Người anh cả càng nghĩ càng thấy đây là cách hay, em trai không có chủ kiến, trước giờ đều là ông ta quyết định, giờ chỉ cần bà lão đồng ý là được, nhưng mà để khiến bà lão đồng ý thì ông ta vẫn phải tiếp tục nghĩ cách.
Vấn đề này không thể trì hoãn thêm được nữa, việc của Tiểu Sơn nhất định phải được thu xếp, nếu bà lão đồng ý thì cái chết của Tiểu Sơn sẽ tạm thời được che giấu nhưng về lâu dài thì không ổn.