Thuê Chung Nhà Với Anh Rể

Chương 3: Có thể để tôi rút nó ra được không?

Qυყ đầυ vẫn bị kẹt một nửa trong hoa huyệt phấn nộ. của cô em họ nằm dưới thân, bên trong cô thật chặt, tiểu huyệt co bóp bức cho côn ŧᏂịŧ của Tống Triết lại lớn thêm một vòng. Anh phải gồng hết sức lực, mồ hôi cũng túa ra, cả cơ thể tê dại, lạnh toát.

Tống Triết cũng muốn thử rút côn ŧᏂịŧ ra trước nhưng hình như quên mất mình đang trong tư thế đặc biệt, hai chân của người phụ nữ kia còn đang quấn chặt lấy hông anh. Phía dưới cô cũng mυ'ŧ chặt vào vật cứng rắn kia. Anh hơi cử động khiến cô đau nhói, không ngừng giãy dụa.

Tống Triết thầm chửi thề trong bụng một tiếng, đè nén hơi thở, thấp giọng hỏi một câu: "Vì sao lại ở trên giường của tôi?"

Câu hỏi của Tống Triết khiến Dao Dao tỉnh mộng, cô khôi phục lại lý trí mới chợt nhận ra hiện giờ mình đang ở nhở nhà chị họ.

Dao Dao ngơ ngác, vậy người đang đè trên cô hoá ra là người bạn trai vừa có tiền tài vừa có nhan sắc của chị họ sao?

Tống Triết buông tay ra khỏi miệng cô, vỗ nhẹ cái chân còn đang quấn eo mình, bàn tay to lớn, thô ráp của anh có thể cảm nhận rõ được sự mềm mại, mát lạnh từ da thịt đùi non của Dao Dao.

"Có thể để tôi rút nó ra được không?"

Dao Dao giật mình, theo phản xạ mở rộng hai chân ra.

Tống Triết hít một hơi dài, kiềm chế du͙© vọиɠ, thật muốn đè cô xuống hung hăng làm tiếp. Anh xích lại gần cô, khẽ nói bên tai:

"Cô chắc đây là đang đợi tôi rút ra sao, nhìn thế nào cũng giống đang mong chờ tôi tiến vào..."

Hơi thở mạnh mẽ cùng hormone nam tính của người đàn ông vây lấy cơ thể run rẩy của cô gái nhỏ. Tống Triết nghiến răng, dịch ra xa, nhướng người lên rút qυყ đầυ đang ở cửa tiểu huyệt ra, thật là cảm giác hụt hẫng, sắp hoà vào nhau làm một rồi mà vẫn bị chia cách.

"Ô ô ... đau quá", Tuyết Dao rêи ɾỉ kêu đau, cô đã tỉnh táo lại nên cũng có phần nào đỏ mặt, chỉ dám che miệng mình lại, chảy nước mắt xuống gối.

Sai lầm vẫn chưa hoàn toàn tạo ra, hai người bọn họ vẫn chưa làm đến bước cuối nhưng dù thế nào cô cũng không muốn để Lâm Khiết Thanh nghe thấy động tĩnh. Nếu bị bắt gặp trong hoàn cảnh này thì thật là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan này.

Tống Triết vừa muốn chửi to con mẹ nó vừa lặng lẽ rời khỏi nhà trốn ở khách sạn xem như tối nay chưa từng trở về.

Dao Dao thì cảm giác như ai đó vừa đâm một cái chuỳ sắt lớn vào phía dưới mình rồi lại rút ra mà chạy mất, để lại một khoảng trống. Suốt 18 năm sống trên đời có lẽ đây là đêm đầu tiên cô mất ngủ.