Chương 7: Quỳ bò cắm vào từ phía sau (H)
Đối với chuyện một lần nữa trở lại bên cạnh Tần Dịch, Khương Nhiễm Nhiễm không biết nên vui vẻ hay là khổ sở.
Mấy ngày trước Phong Trạm đột nhiên đưa cô đến bên cạnh Tần Dịch, sau đó mai danh ẩn tích. Cô biết sự tồn tại của mình chính là công cụ tiết dục của hai người đàn ông, nhưng trắng trợn táo bạo trao đổi như vậy vẫn là thương tới lòng tự tôn đáng thương của cô.
Cô tính dùng sự im lặng để phản kháng, nhưng người đàn ông kia còn im lặng hơn cả cô cuối cùng đã đánh bại cô.
Duy nhất có thể cảm nhận được cảm xúc dao động của Tần Dịch chính là ở chuyện làʍ t̠ìиɦ, có lẽ là bởi vì chuyện của Lê Hân mà kìm nén quá nhiều sự tức giận, cho nên anh liền trút hết toàn bộ lên người cô.
Cô cảm thấy bi ai, rồi lại không thể làm gì.
11 giờ tối, Khương Nhiễm Nhiễm vừa mới làm bài tập xong liền đi tắm rửa, ngày mai là cuối tuần, có sung túc thời gian để ôn tập, cho nên hôm nay cô muốn nghỉ ngơi sớm một chút.
Đáng tiếc nguyện vọng này không thể thực hiện được.
Vừa ra khỏi cửa phòng tắm liền nhìn đến Tần Dịch vắt chân ngồi trên sô pha trong góc phòng, trong lòng Khương Nhiễm Nhiễm nói thầm, từ buổi chiều trở về đến bây giờ anh vẫn chưa nói câu nào với cô, thoạt nhìn tâm tình không phải rất tốt, sẽ không nổi giận với cô đi.... Nghĩ nghĩ, hình như dáng vẻ của anh vẫn luôn là lạnh như băng... Cô thở phào nhẹ nhõm, nói: “Tần tiên sinh...”
“Làm bài tập xong chưa?”
“Làm xong rồi...”
Nghe được câu trả lời khẳng định của cô, người đàn ông gật đầu, hất cằm về phía giường: “Cởi đi.”
Mặc dù Khương Nhiễm Nhiễm đã xây dựng tâm lý từ trước, nhưng mệnh lệnh không mang theo một tia cảm tình của người đàn ông vẫn làm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng lại không thể làm gì được... Cô cắn môi, ở dưới ánh đèn mờ nhạt và ánh mắt của người đàn ông từng chút một cởi bỏ quần áo trên người, cho đến khi cả người cô chỉ còn lại đồ lót. Cô cứng đờ tại chỗ, thật sự không thể cởi tiếp.
Tần Dịch đứng dậy đi về phía cô, nhìn anh ăn mặc hoàn chỉnh mà đứng trước mặt cô, Khương Nhiễm Nhiễm càng cảm thấy xấu hổ không thôi. Người đàn ông lại không cho cô quá nhiều thời gian để rối rắm, tay một vớt lấy cô mang đến trên giường.
Anh vỗ vỗ cái mông của cô gái, “Xoay qua quỳ bò xuống.”
Tư thế này đối với Khương Nhiễm Nhiễm mà nói là quá mức xấu hổ, nhưng như vậy cũng tốt... Hôm nay không bật đèn, như vậy cô cũng không cần đối mặt với người đàn ông mà không biết phải làm sao.
Tần Dịch nhìn tấm lưng bóng loáng của cô gái cười nhạt một tiếng, biết cô tạm thời còn chưa buông ra được, anh cũng không chọc phá, sau khi đeo bαo ©αo sυ vào, anh trực tiếp vươn tay nhấc eo cô lên, nửa người trước nằm trên giường, chỉ có cái mông vểnh lên cao cao, vừa vặn đối diện với côn ŧᏂịŧ nóng bóng của anh.
“Như vậy mới gọi là quỳ bò, nhớ kỹ.”
Rõ ràng chưa nói lời mắng chửi gì, nước mắt lớn như hạt đậu lại từ trong mắt cô gái chảy xuống, mặc dù cô đã cố gắng hết sức để không phát ra âm thanh, nhưng tấm lưng hơi run rẩy lại tiết lộ trạng thái lúc này của cô.
Người đàn ông đeo bαo ©αo sυ xong phát hiện cô không thích hợp, nhưng anh cũng không có ý định an ủi cô, lúc này liền khóc? Vẫn là thao chưa đủ nhiều, thao nhiều vài lần liền sẽ không khóc nữa.
Một tay duỗi đến phía trước xoa bóp bộ ngực mềm mại của cô, một tay khác thăm dò tiểu huyệt của cô làm mở rộng, dưới song trọng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô gái rất nhanh liền ẩm ướt, Tần Dịch rút tay ra, đặt côn ŧᏂịŧ nóng rực lên cửa huyệt ẩm ướt của cô.
Dù sao kinh nghiệm ở phương diện này vẫn là thiếu đến đáng thương, Khương Nhiễm Nhiễm vẫn là không có cách nào tiếp nhận côn ŧᏂịŧ thô to của anh, cô nhỏ giọng nức nở, thân thể vô thức run rẩy, làm hai luồng mềm mại trước ngực nhẹ nhàng đong đưa theo.
Quả thật rất chặt, Tần Dịch vươn tay mở hai chân cô ra lớn hơn nữa, sau đó hung hăng cắm vào.
Rất sảng.
Rất đau.
Hai người cùng làm một chuyện nhưng cảm giác lại một trời một vực, có lẽ cắm vào từ phía sau quá sâu làm cô rất không thích ứng, Khương Nhiễm Nhiễm cuối cùng mở miệng xin tha, “Tần tiên sinh... Có thể nhẹ chút sao...”
Tần Dịch cúi đầu nhìn chỗ giao hợp của hai người, hình như anh đã cắm vào quá sâu, nhìn thân thể cô run rẩy, cuối cùng anh rút ra một chút.
Cảm nhận được sự đau đớn của cô, anh không lập tức chuyển động, mà là xoa bóp môi huyệt giúp cô thả lỏng, chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, vỗ nhẹ cái mông của cô, Tần Dịch nói: “Không muốn đau thì thả lỏng một chút.” Khương Nhiễm Nhiễm ừ một tiếng giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu, cố gắng thả lỏng thân thể.
Sau khi cô đã thích ứng, Tần Dịch không hề ẩn nhẫn, giữ chặt eo cô liền bắt đầu mạnh mẽ cắm vào rút ra, tiếng bạch bạch xen lẫn với tiếng kêu rên sảng khoái của người đàn ông và tiếng thở hổn hển của cô gái, trong đêm tối yên tĩnh đặc biệt rõ ràng.
Lúc sau, cô không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lần lượt ập đến mà không ngừng xin tha, nhưng người đàn ông lại không dung túng cô nữa, anh ôm chặt cô va chạm càng thêm mạnh mẽ, cho đến khi cô không còn sức lực hôn mê bất tỉnh, người đàn ông mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra buông tha cô.
Tâm tình của anh rất không tốt, đây là điều mà trước khi Khương Nhiễm Nhiễm hôn mê cảm nhận được.