Tình yêu của hắn, đối với ngươi mà nói, là bến đỗ an toàn và là đích đến cuối cùng.
Còn đối với ta mà nói, đó lại là một cái l*иg giam dày vò, là cưỡng bức đem tổ ấm duy nhất của ta, biến thành một tấm sắt đặt trên ngọn lửa than hồng.
— Lời tựa.
Cây cổ thụ màu thu, ao vắng đẫm ánh trăng.
Đúng là không thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy ở trên núi Núi Cầu Thu.
Nơi này vẫn như thường lệ, phàm là có người đi qua, nhất định sẽ xảy ra hỗn chiến.
Ly Nguyệt tay cầm lưỡi kiếm sắc bén, sau khi kết liễu xong một người khác, thản nhiên vỗ vỗ tay, bước chân uyển chuyển đi về phía tòa trúc lâu cách đó không xa.
Hôm nay là ngày thứ ba nàng du hành đến thế giới này, trong ba ngày qua, ngoại trừ việc dạy kiếm pháp cho đồ đệ, thì cũng chỉ còn lại việc cô tự tay gϊếŧ chết những nam nhân mưu toan muốn đem cô đưa vào hậu viện.
Thân phận mà cô xuyên qua lần này là mỹ nhân đệ nhất võ lâm, đồng thời cũng là một cao thủ nổi danh trong võ lâm.
Theo lời của một nhà văn nổi tiếng thời hiện đại mà nói, cô là đóa hồng nhiều gai nhất nhưng cũng quyến rũ nhất, có thể khiến bao cao thủ đổ dồn về phía mình, nhưng bản thân cô lại có mắt cao hơn trời.
Lần này xuyên không, cô không cần đấu nữ phụ, cũng không cần mình bị tra tấn oan ức, mà cô chỉ cần liều lĩnh kiêu ngạo, sống ra cuộc sống mà nguyên chủ mong muốn nhất.
Đó là những gì hệ thống đã nói với cô ấy ngay từ đầu, nhưng mà, hệ thống là một kẻ lừa đảo.
Sau khi tiếp nhận câu chuyện của nguyên chủ, cô mới biết mình cần phải đem đồ đệ của mình bồi dưỡng ra thành một người lệch lạc, sau đó để cho đồ đệ cùng mình lưỡng tình tương duyệt, rồi hạ gục mình.
“Ai!” Cô bất lực ngẩng đầu nhìn trời, loại cuộc sống này, chính là loại cuộc sống mà nguyên chủ muốn nhất, nghe có vẻ không có chí hướng gì hết nha.
Nguyên nhân là do trước khi nguyên chủ chết, đã được người nhà tìm thấy, cô ấy không buông xuống được tình thân với người nhà, vì thế cô ấy đã đáp ứng thỉnh cầu của người nhà.
Đó là, gả cho một người mình không yêu, dẫn đến người mà cô lấy quá ra vẻ, quen tính vênh váo tự đắc, lúc nào đều làm ra vẻ ta là chủ tử, còn ngươi chỉ là tôi tớ, luôn luôn sai khiến đồ đệ bảo bối của cô làm việc.
Cuối cùng, bị đồ đệ mà cô đích thân dạy dỗ gϊếŧ chết, sau đó cô cũng bị ngộ sát.
Hố cha!
Nghĩ tới đây, Ly Nguyệt che mặt ngẩng đầu, nguyên chủ mặc dù rất có tiếng tăm, nhưng ở đời này cũng chỉ là một tên ngốc, cơm là đồ đệ của cô làm, vệ sinh cũng là đồ đệ của cô quét dọn, thậm chí ngay cả rừng trúc trước cửa trúc lâu, đều là do đồ đệ cô tưới nước, chăm sóc và nuôi lớn.
Nguyên chủ như vậy, rốt cuộc làm quái nào có thể duy trì được thân phận của mình nha, đương nhiên là bởi vì không bị phản công rồi, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Năm nay, bảo bối của cô sẽ hai mươi tuổi, còn cô sẽ hai mươi sáu tuổi, già như vậy...
Kỳ thật, nguyên chủ lúc mười sáu tuổi, đã nhặt về đồ đệ mới mười tuổi, sau đó hai người nương tựa lẫn nhau cho tới bây giờ.
Danh tiếng của nguyên chủ lớn, danh tiếng của nguyên chủ đồ đệ cũng không nhỏ, được xưng là Vạn Nhận Kiếm Thánh, bề ngoài lạnh lùng, nhưng lại thích hành hiệp trượng nghĩa, nên chiếm được cảm tình của rất nhiều nữ tử đã kết hôn hoặc chưa lập gia đình trong võ lâm.
Mặc dù vậy, Vạn Nhận Kiếm Thánh lại chỉ thích ở trong Vu Thu sơn, người trong võ lâm nói: Vạn Nhận Kiếm Thánh có lòng biết ơn, đối với sư phụ không ly không rời, ai có thể lấy được hắn đều là phúc tu tám đời a.
Nghĩ tới đây, Ly Nguyệt nghịch nghịch mái tóc được xoã xuống mặt, hai mươi tuổi à, hormone nam hẳn là rất mạnh mới đúng.
Cô muốn bắt một người đàn ông hèn mọn trở về, để kí©ɧ ŧɧí©ɧ Vạn Nhận, xem Vạn Nhận có nhận ra bản thân đã thích cô hay không.
Nghĩ đến liền làm, Ly Nguyệt lập tức đi tìm một nam nhân bề ngoài hèn mọn, nội tâm rõ ràng cũng hèn mọn, cô dùng dây lưng dài của áo choàng trói một cái, trực tiếp kéo người về trúc lâu.
Sau khi trở lại trúc lâu, Ly Nguyệt cau mày, đẩy người đàn ông mà cô vẫn luôn trói lại ra phía sau, người đàn ông này vẫn luôn híp mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực bán khỏa thân của cô, cùng với vòng eo thon thả không mảnh vải che thân của cô, hắn ta cứ nhìn chằm chằm như vậy kể từ khi cô trói hắn ta lại, cô ghét bỏ lùi về phía sau vài bước, người đàn ông hèn mọn này gần như chảy nước dãi, định lực đúng thật sự là cực kỳ kém.
Đúng lúc này, sau lưng cô vang lên tiếng cửa trúc được mở ra.