Tra Công Dạy Tình Cặn Bã

Quyển 1 - Chương 2: Còn muốn tranh Công à

Nhưng đời nào lại có thuần 1 nào dễ dàng quy phục dưới thân người khác?

Người đàn ông bất ngờ với tình cảnh trước mắt, dù đầu óc đã dần mụ mị nhưng không thể không khó chịu trong tư thế này.

Y cáu giận quát:

"Cút xuống! Nhanh dạng chân ra, tao khó chịu lắm rồi."

Hai tay dùng lực muốn trở người đổi tư thế, y lật hắn lại thì hắn thuận theo lăn một vòng, từ đầu giường đến cuối giường người nằm trên vẫn là Bân Mâu Tư.

Tinh Thần:...

Y tức giận dùng vũ lực siếc chặc cổ tay Bân Mâu Tư muốn ném xuống giường nhưng kéo mãi kéo không đi.

"... Thằng c*ó này!"

Bân Mâu Tư nhịn cười vờ lạnh lùng nhìn xuống y, giọng điệu chậm rãi:

"Anh là trai bao à?"

Tinh Thần đang rất khó chịu từ cơ thể cho đến tâm trí, chỗ nào cũng nóng bừng như muốn nổ tung, chút lý trí ít ỏi còn sót lại không đủ để nghe Bân Mâu Tư vừa hỏi mình điều gì.

Chỉ có thể ậm ừ thở gấp, "Nhanh lên... Cởi... cởϊ qυầи áo ra."

"Ồ, được."

Tinh Thần nghĩ bụng, đợi đến ngày mai y nhất định phải dạy dỗ lại đám đàn em vô dụng kia, sự tức giận cũng giần bị ngọn lửa hừng hực khác ăn mòn, y mạnh tay xé áo chính mình, còn vươn tay ôm lấy cơ thể lành lạnh đang rất gần y.

Trong lúc Bân Mâu Tư đang cởϊ qυầи thì Tinh Thần lần nữa theo bản năng đảo ngược lại vị trí, y muốn nhanh chóng giải toả cơn nóng, muốn đưa eo tới lui, rất muốn thôi bạo.

Lý trí của Tinh Thần đã hoàn toàn bị thuốc kí©ɧ ɖụ© ăn mòn, tất cả hành động đều theo bản năng thuần 1.

Đột nhiên bị ép nằm dưới, Bân Mâu Tư mím môi vô cảm nhưng ánh mắt lại không vừa ý, yêu thích trong mắt cũng nhạt đi không ít. Hai tay hắn đặt lên eo Tinh Thần, ngay sau đó lại lật người đè y xuống.

Tinh Thần vùng vẫy vì cảm thấy không đúng, không thoải mái.

Hai mắt y mơ hồ, gương mặt cũng nóng bừng, y khó chịu ưỡn người nâng lên yết hầu di chuyển lên xuống.

Bân Mâu Tư lấy bôi trơn đỗ ra tay như muốn nói cho y nghe, "Muốn tranh công? Nằm mơ."

Dù là mơ thì thế nào cũng mơ thấy bị hắn cᏂị©Ꮒ chết, Bân Mâu Tư hừ một tiếng.

"Ưʍ... Nóngg... tên khốn kia... đâu rồi khó chịu quá... hừ."

Hai ngón tay thoa xung quanh miệng hoa cúc, bông hoa e dè mấp máy vì cảm giác lành lạnh bất ngờ.

Cơ thể Tinh Thần khẽ rung.

"Ư... ngứa... tránh chỗ đó ra... ưn..."

Bản năng của thuần 1 đúng là thú vị, như thế càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bân Mâu Tư hơn, ngay lập tức hắn cho cả hai ngón tay vào chọc ngoáy, đâm sâu lút cán.

Bân Mâu Tư móc kéo rồi đâm rút phát ra âm thanh ọt ẹt cùng từng tầng thịt hồng hồng bị lôi ra.

Ban đầu Tinh Thần hét lên một tiếng vì đau đớn, y cố vặn vẹo để tránh khỏi sự quấy phá của Bân Mâu Tư nhưng mãi không thể tránh, đôi mắt lập loè ánh nước há miệng rêи ɾỉ.

"Ah... đau... đừng đâm... thằng c*h..."

"Miệng thật hỗn." Bân Mâu Tư vỗ bờ mông tròn trịa săn chắc có màu da sáng hơn những chỗ khác vài cái.

Ngón tay bới móc tầm vài phút thì công hiệu của gel bôi trơn siêu cấp gì gì đó phát huy tác dụng, hắn cảm thấy nước càng lúc càng nhiều.

Hoá ra là khi thoa gel sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy nước, vì đã thấy công dụng tốt nên Bân Mâu Tư không ghim hệ thống nữa, thay vào đó là ý nghĩ kiếm nhiều tiền mua gel.

Rút hai ngón tay ra, lỗ nhỏ lập tức mấp máy co rút nhưng đang mời gọi.

Tinh Thần vừa nhận được chút kɧoáı ©ảʍ thì lại khó chịu ngoe nguẩy mông, "Ư... ngứa quá... mau, mau gãi ngứa... ưʍ..."

"Ngứa ở đâu?"

Đầu óc Tinh Thần mụ mị rêи ɾỉ trả lời, giọng nói nhiễm du͙© vọиɠ nên cũng trở nên yếu ớt bay bổng.

"Ngứa ở mông... trong mông ngứa lắm... ah... mau gãi..."

Bân Mâu Tư đột nhiên không muốn vác súng ra trận ngay mà rề rà dùng ngón tay tiếp tục cào cào bên trong, sờ tới sờ lui sờ ngay chỗ gò lên cứng cứng.

"Ahhh... đừng chạm... thoải mái quá... ư..."

"Ư... thật... thật sướиɠ..."

Hắn mím môi, hai ngón tay dài nhanh chóng đâm rút thật mạnh vào gò sướиɠ của y.

"A... Ah Ah... không... a... bắn... ư..."

Đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầu tiên băn ra rơi trên cơ ngực của y, cơ thể y run rẩy há miệng hô hấp.

Một phần vì thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, một phần vì gel có công hiệu tuyệt vời nên nam chính công Tinh Thần bị tha0 bắn chỉ bằng hai ngón tay.

Bân Mâu Tư nhìn Tinh Thần mềm oặt dưới thân mình, đôi mắt y ướt đẫm đỏ hồng đắm chìm trong du͙© vọиɠ, đôi môi hé mở để cho nước bọt chảy dài, lòng ngực phập phồng chuyển động hai đầu ti đã cứng ngắc như hai hạt đậu, còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c khắp nơi, Bân Mâu Tư chỉ muốn cảm thán một câu.

"Hết sức dâʍ đãиɠ!"