Ở trường tiểu học những năm 1980, cô cũng học tại một trường tiểu học ở một thị trấn cũ. Lúc đó cô mới 10 tuổi và đang học lớp 4. Bởi vì ngoại hình xinh đẹp đáng yêu, làn da trắng sứ, vóc dáng đẹp, thành tích cũng không tệ, đã được giáo viên âm nhạc chọn vào đội múa của trường.
Nhớ về buổi nhảy múa tập thể năm đó, bây giờ lại cảm thấy giống như thể dục nhịp điệu thì đúng hơn. Trên đầu có một chiếc băng đô màu vàng, trên cùng là một chiếc dây treo bó sát hơi giống "tiểu khả ái”, chỉ có nửa chiếc, lộ ra bả vai và bụng, cũng là màu vàng, phía dưới lộ ra rốn và váy siêu ngắn màu vàng vừa đủ che mông, sau đó là vớ dài và giày nhảy viền vàng đỏ. Vì váy quá ngắn, để cho lúc diễn không bị lộ qυầи ɭóŧ bên trong, giáo viên yêu cầu người thiết kế quần áo thiết kế một chiếc quần ngắn màu đỏ liền với váy, để khi thực hiện các động tác sẽ để lộ qυầи ɭóŧ "gọn gàng" mà không ảnh hưởng đến tính thẩm mỹ.
Đó là vào buổi sáng ngày 1 tháng 6, từ sáng sớm, các em học sinh của đội khiêu vũ đã đến trường để thay quần áo, trang điểm và chuẩn bị cho buổi biểu diễn. Khi đó điều kiện rất kém, việc thay quần áo được tiến hành trong phòng khiêu vũ chứ không có phòng thay đồ nào cả.
Các bé gái lớp 4 không mặc áo ngực, váy dưới lại có qυầи ɭóŧ nên phải cởi hết ra mới có thể thay đồ vào. Tình cờ hôm đó cũng là ngày quốc tế thiếu nhi, giáo viên âm nhạc chỉ có một người, phải phụ trách trang điểm, dẫn chương trình sân khấu, cho nên ngày đó giúp dẫn dắt đội múa là một nam giáo viên khác. Giáo viên này họ Vương, 30 tuổi, là giáo viên dạy toán, bởi vì lúc học ngành giáo viên đã học một chút khiêu vũ, ngày hôm đó giáo viên âm nhạc không thể đến được vì vậy hiệu trước đã yêu cầu thầy Vương dẫn đội nhảy đến để thay đồ và trước khi biểu diễn nên có một buổi diễn tập nhỏ.
Sáng sớm, Tiểu Lỵ đến phòng khiêu vũ và thấy nhiều bạn cùng lớp đã đến. Bởi vì là quốc tế thiếu nhi, nên các bé rất vui vẻ. Sau khi các bạn cùng lớp trong đội nhảy gần như đến đông đủ, thầy Vương cũng đến, hắn đóng cửa phòng khiêu vũ, nói: "Hôm nay giáo viên âm nhạc có việc nên thầy sẽ đần đội, các em tranh thủ thời gian thay quần áo, chúng ta sẽ tập lại một lần nữa trước khi biểu diễn nhé.”
Các bé gái nhìn thấy thầy Vương đều sửng sốt, lập tức xì xào bàn tán, có người còn đỏ mặt cười rộ lên. Nhóm nữ sinh này đều là những cô bé học giỏi, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cũng đẹp trong các lớp chuyên. Phần lớn các em đều có cảm giác mông lung về tìиɧ ɖu͙©, hôm nay phải cởi hết quần áo trước mặt một thầy giáo nam nên đều cảm thấy hơi ngại. Nhưng thầy Vương là người như thế nào các em đều biết, là giáo viên nghiêm túc nổi danh trong trường học, từ trước đến nay nói một không hai.
Sau vài giây lúng túng ngắn ngủi, đám các em nữ sinh nhỏ tuổi xinh đẹp bình thường được huấn luyện bài bản này đều vội vàng bắt đầu cởϊ qυầи áo, vừa cởi vừa nói: "Thầy Vương đừng nhìn tụi em đấy nhé.” Vì vậy, thầy Vương quay lưng lại và giả vờ không nhìn vào họ.
Bạn đã bao giờ nhìn thấy phòng tập nhảy chưa? Ngoại trừ cửa sổ, bốn bức tường đều là gương lớn, đều là để thuận tiện cho các vũ công để sửa chữa những động tác của họ trong gương. Nhóm các em học sinh, bao gồm cả Tiểu Lỵ trong phòng khiêu vũ trống trải này bắt đầu thay quần áo, dù là ở đâu, đều có thể bị thầy Vương thấy hết trong gương.
Trong mắt mọi người hiện tại, thầy Vương luôn là một người được gọi là “fan loli", thích những cô gái nhỏ xinh. Đây cũng là một nguyên nhân lớn khiến hắn học khiêu vũ ở trường bình thường và sau đó bước vào giảng dạy ở trường tiểu học. Dưới cơ hội tuyệt vời hôm nay, hắn nhìn chằm chằm vào những cô gái này không chớp mắt. Khi họ cởϊ áσ và mặc đồ dễ thương vào, những gì hắn nhìn thấy là bộ ngực nhỏ của những cô gái nhỏ mới bắt đầu phát triển, bầu ngực đã phồng lên nhưng núʍ ѵú vẫn còn hồng hào.
Đặc biệt là nhóm học sinh có Tiểu Lỵ trong đó, chẳng những bộ ngực bắt đầu phát triển, hơn nữa ngay cả núʍ ѵú cũng có hiện tượng lớn lên rõ ràng, hầu như không có sự khác biệt về hình dạng so với ngực của phụ nữ trưởng thành ngoại trừ về khối lượng, nhưng màu sắc tươi tắn và dịu dàng hơn.