Màn cửa trong phòng đều bị kéo lại, ánh sáng chỉ có thể rọi vào lờ mờ, Lê Sa nhẹ tay nhẹ chân bước vào.
Trên giường lớn có một người phụ nữ đang ngủ, cái chăn che hờ dưới nách, vừa vặn che khuất nửa cái đùi, lộ ra bên ngoài lưng đẹp cùng tứ chi trắng tới phát sáng trong căn phòng mờ tối, không hề nghi ngờ là người phụ nữ dưới chăn không một mảnh vải che thân, nàng đưa lưng về phía Lê Sa, ngay cả như vậy Lê Sa cũng có thể nhận ra đó là mẹ em.
Lê Sa ngơ ngác nhìn qua người phụ nữ ngủ say, bỗng nhiên một giọng nói vang lên bên tai: “Vào đây làm gì?”
Lê Sa bị dọa sợ rít lên một tiếng, người đứng sau ôm chặt lấy em, bàn tay thon dài mang theo hơi lạnh chặn tiếng thét của em lại bên trong miệng, Diêu Hi cúi đầu ở bên tai Lê Sa thì thầm: “Không được làm ồn, Hạnh Tử sẽ thức giấc, bây giờ tôi buông tay ra, nhé?”
Lê Sa trợn tròn mắt, gật gật đầu như gà con mổ thóc, ba ngón tay che miệng em liền buông xuống, nhưng người phía sau lại ôm em chặt hơn, cô gái trẻ không khỏi đỏ mặt, nhẹ nhàng ngọ nguậy.
Diêu Hi cảm thấy em thế này lại trông cực kỳ đáng yêu, nhịn không được ngậm lấy vành tai đang đỏ như san hô trước mắt, nhẹ nhàng mυ'ŧ vào, đầu lưỡi cũng thè ra ôn nhu liếʍ láp, cô gái trẻ không nhịn được, kinh ngạc thốt lên một tiếng “Ô!”, vội vàng ngậm miệng của mình lại.
Diêu Hi từ lỗ tai Lê Sa một đường hôn đến bên gáy của em, vừa mυ'ŧ vừa cắn, lưu lại một dấu nước, hai tay dưới sự giẫy giụa của cô gái trẻ, bất tri bất giác thò vào bên trong áo sờ soạng, xương cốt Lê Sa nhỏ bé, sờ tới sờ lui đã mềm nhũn, cô xoa nhẹ hai cái lên lưng non mềm của em.
Những nơi bị mυ'ŧ qua đều tê tê dại dại, Lê Sa không dám kêu ra tiếng, cố ngăn lại bàn tay đang tác oai tác quái bên trong quần áo.
Diêu Hi dùng lực hướng lên trên một chút, liền không trở ngại chút nào bắt được hai bầu ngực mềm phình lên của thiếu nữ, Lê Sa được kế thừa gen tốt của Hạnh Tử, mặc dù so ra không bằng, nhưng cũng vô cùng hùng vĩ khiến hai tay Diêu Hi cầm không hết, cách lớp áo ngực mỏng liều mạng nhào nặn như nhào bột mì.
“Đau em, A, chị Hi, nhẹ thôi!” Lê Sa đỏ bừng cả khuôn mặt, hai bầu vυ' mềm rõ ràng bị vò đau đớn, thế mà thân thể lại mẫn cảm mềm đi trong ngực Diêu Hi, em run rẩy thấp giọng cầu xin tha thứ, thanh âm yếu ớt nhu nhược càng khiến người ta muốn chà đạp em.
Diêu Hi đẩy áo ngoài lẫn áo ngực của em lên tới xương quai xanh, lộ ra hai ngọn núi tuyết non mềm, cô cao hơn Lê Sa, có thể thấy rõ hai cái vυ' vừa lớn vừa tròn run rẩy dựng đứng, bên trên còn có dấu tay đỏ hồng mình vừa lưu lại.
Lê Sa xấu hổ dùng hai tay ôm trước ngực, nào biết hành động đó càng có vẻ câu dẫn hơn, không ngừng giãy giụa thân thể khẽ gọi: “Đừng nhìn!”
Diêu Hi nắm lấy eo nhỏ của thiếu nữ, thưởng thức phần thân trên trần trụi trắng muốt của em, mặc cho Tiểu Sa đang che trước ngực, một cái tay khác luồn xuống dưới váy thiếu nữ, bóp mạnh vào chân tâm, dùng sức sờ soạng.
“A! Đừng ở nơi đó!” Lê Sa chỉ cảm thấy mỗi lần bàn tay ở nơi riêng tư chỉ cần dùng lực một chút, hạ thân liền truyền đến cảm giác trướng bụng như mắc tè, sau từng đợt kɧoáı ©ảʍ tê dại, lần này em thật sự hoảng loạn.
Diêu Hi cắn lỗ tai của em cười khẽ: “Phía dưới ướt hết trơn rồi.” ngón tay của cô đẩy ra qυầи ɭóŧ đã dinh dính ngượng ngùng, bên trong đều là ấm áp trơn mềm, tiểu âm thần của cô gái trẻ múp ma múp míp, cô vuốt nhẹ hai mép thịt cánh hoa một hồi, hơi hơi banh ra, rồi lại tìm tới hột thịt nhỏ cương cứng nhẹ nhàng nắn bóp.
Thân thể mềm mại trong ngực cứng đờ, sau đó lại trở nên mềm nhũn, đầu óc Lê Sa trống rỗng, một đợt rồi lại một đợt kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn từ chân tâm truyền khắp toàn thân, cả người em run lẩy bẩy, hai tay mềm nhũn khoác lên cánh tay đang vịn bên hông mình, trong mũi phát ra tiếng rên trầm thấp.
Diêu Hi dùng ngón trỏ và ngón cái se se hột âm đế của Lê Sa, ngón giữa rà rà xung quanh cửa động đóng chặt của thiếu nữ, chậm chạp cẩn thận móc vào, thiếu nữ trong ngực lập tức chấn kinh giẫy giụa, tay trái Diêu Hi trùm lên bầu vυ' lúc lắc của thiếu nữ, bóp cái núʍ ѵú đã cương cứng trái vò phải vê, ngón giữa ra ra vào vào mấy lần liền bắt đầu nhanh chóng cắm rút.
Cô gái trẻ bị ôm trong ngực trên dưới đều thất thủ, chỉ chốc lát sau đã bị làm đến không còn khí lực, em không ngừng đung đưa đầu, kɧoáı ©ảʍ từ hạ thân trướng bụng khiến em một câu cũng nói không nên lời, chỉ phát ra ‘hư hư’ giống như khóc bằng giọng mũi.
Diêu Hi thấy Lê Sa không hề khó chịu, lại cho thêm một ngón tay vào động, cắm đi vào, thịt mềm nóng ướt bên trong liền ép xuống muốn đẩy mình ra, đến khi rút ra ngoài, tầng tầng lớp lớp thịt da^ʍ kia lại hút lấy như không nỡ để cô rời đi, hai ngón tay hơi cong lên, cái động da^ʍ liền co rút xoắn càng chặt hơn, có thể tưởng tượng nếu ‘cây kiếm thịt’ của mình cắm vào thì còn khó chịu đến cỡ nào.
Diêu Hi vừa hôn nhẹ lên tai lên cổ cô gái trẻ, vừa xoa nắn bầu vυ' lớn non mềm, tùy ý đùa bỡn huyệt mềm chưa từng bị khai phá, cũng không biết qua bao lâu, cảm giác thịt mềm bên trong nhục động hút lấy càng nhanh, xoay đầu cô gái trẻ qua, đè xuống cái miệng khẽ nhếch của em, ngón tay nơi chân tâm tăng tốc.
Chỉ chốc lát sau, thân thể trong ngực mềm nhũn, một đống chất nhầy nóng hổi phun vào lòng bàn tay Diêu Hi, đầu lưỡi cô không ngừng khuấy động trong cái miệng nhỏ của Lê Sa, nuốt hết rêи ɾỉ yêu kiều của em, ngón tay chậm rãi đâm mấy cái rồi rút khỏi huyệt mềm của cô gái trẻ, bụm lấy hoa dịch mới phun ra chà vào âʍ ɦộ múp míp, lại bắt đầu vò.
Diêu Hi ngẩng đầu, Lê Sa lập tức há to mồm thở dốc, cô nhẹ nhàng thổi khí vào tai cô gái trẻ: “Sướиɠ không?”
Lê Sa ngửa đầu nhìn cô, hai mắt mông lung sương mù, nhỏ giọng nói: “Sướиɠ.”
Diêu Hi mỉm cười nói: “Tôi còn có thể làm cho em sướиɠ hơn nữa.” Cô kéo thân thể mềm mại của cô gái trẻ ra ngoài, nhẹ nhàng khép cửa lại, kỳ thật mới vừa rồi có gây ra vài tiếng động, nhưng người phụ nữ trên giường ngủ quá mê man, một chút cũng không nghe thấy.
Diêu Hi tiện tay mở ra một cửa phòng gần đó, gian phòng này không có giường, cô ôm Lê Sa ngồi lên bàn sách lớn, banh hai đùi em ra, vừa vặn có thể nhìn xuống cô gái trẻ đang cúi đầu.
Hai người trán chống lên trán, Diêu Hi thỉnh thoảng khẽ hôn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Lê Sa, chậm rãi cởi đồ của em, cô gái trẻ thuận theo không hề phản kháng, chỉ khi cởi bỏ đồ lót mới hơi chống cự một chút.
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, có thể thấy rõ lông tơ trên mặt cô gái trẻ, toàn thân trắng nõn ngoại trừ vυ' lớn trước ngực có hơi sưng đỏ, núʍ ѵú bên trái non mềm hồng hào, núʍ ѵú bên phải hơi cương lại sưng sưng, hẳn là cái đã bị bóp trước đó, em ngồi ngay mép bàn, khu vực tam giác mê người mở rộng, lông tơ thưa thớt bị hoa dịch làm ướt, từng sợi dính bết lên da, giữa bào ngư trắng múp là một khe nhỏ hồng hào, đừng nói chân tâm, đến bẹn đùi cũng đã ướt sũng.
“Đẹp quá!” Diêu Hi nâng cằm Lê Sa lên, hôn liền mấy cái, cạy mở răng của cô gái trẻ, mυ'ŧ lấy đầu lưỡi thơm mềm của em.
Trong căn phòng sáng trưng, thiếu nữ trần trụi toàn thân, hai chân quấn quanh bờ eo của nữ lang mỹ lệ, hai tay ôm cổ nữ lang, ngẩng đầu vong tình hôn lưỡi, hai người không ngừng phát ra tiếng “nhóp nhép” khuấy động nước bọt.
Diêu Hi nhấm nháp đủ miệng cô gái trẻ, dọc theo cổ một đường hôn đến bầu vυ' mập mạp, miệng dùng sức mυ'ŧ ra vài cái dấu đỏ trên bầu vυ' mềm, vυ' của cô gái trẻ mặc dù lớn nhưng vẫn còn non nớt, hai cái núʍ ѵú không lớn lắm, quầng vυ' chung quanh màu hồng nhạt, Diêu Hi dùng móng tay lướt qua đỉnh vυ', thân thể mềm mại của cô gái trẻ liền run run, nàng thè lưỡi liếʍ láp xung quanh quầng vυ', nhẹ nhàng chọt một cái, cái vυ' mềm nhũn liền lún xuống một chút.
Hai tay Lê Sa khoác lên hai bờ vai Diêu Hi, tận mắt nhìn vυ' mềm của mình bị chị Hi chơi đùa, trong lòng không khỏi sợ hãi, bộ ngực em ưỡn ra đưa vào trong miệng cô.
Diêu Hi khẽ cười một tiếng, hôn đủ liếʍ đủ bầu vυ', lúc này mới há mồm một ngụm ngậm lấy đầu ti cứng như viên sỏi, dùng răng không nhẹ không mạnh nhây nhây, một cái vυ' khác cũng bị cô nắm trong tay xoa bóp thưởng thức.
“A, nhẹ thôi, ư ưʍ.” Lê Sa rêи ɾỉ, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, ôm lấy cái đầu trước ngực, hai chân bất giác kẹp chặt Diêu Hi, uốn éo người để chân tâm không ngừng cạ vào bụng Diêu Hi.
Diêu Hi liếʍ láp núʍ ѵú, ngậm càng nhiều thịt sữa vào trong miệng, không chút nào thương tiếc bú chùn chụt như trẻ con bú sữa, vừa mạnh vừa nhịp nhàng.
“Ô ô, đừng mà, đau em.” Núʍ ѵú truyền đến cảm giác đau đớn, linh hồn sắp bị hút bay, bất kể giẫy giụa thế nào thì Diêu Hi cũng không bỏ qua cho hai bầu vυ', thay phiên bú qua bú lại hai ‘bảo bối’ tới khi hai cái núʍ ѵú đều lớn thêm một vòng, biến thành màu hồng đậm da^ʍ mỹ mới dừng lại.
Diêu Hi ôm Lê Sa dỗ dành em: “Nào, cởi đồ tôi ra đi.”
Lê Sa ngoan ngoãn tháo dây thắt áo tắm của Diêu Hi, áo tắm lập tức mở toang, lộ ra thân thể cao gầy yểu điệu của Diêu Hi, bộ ngực của cô không lớn không nhỏ, vòng eo thon thả mê người như mỹ nhân ngư, nhưng những thứ đó đều không phải quan trọng nhất.
Lê Sa trợn tròn mắt nhìn vào khu vực tam giác, trong khu rừng nhung có một cây côn ŧᏂịŧ màu tím đen vừa lớn lại thô như cánh tay, phía trên nổi lên gân xanh, đỉnh chóp là qυყ đầυ cực đại bóng loáng đỏ hồng còn hơi giật giật giống như vật sống: “Trời ơi!” Em phát ra kinh hô trầm thấp.
Diêu Hi ác liệt cười một tiếng, bắt lấy tay nhỏ của cô gái trẻ trùm lên cây thịt của mình: “Tối hôm qua có phải nghe thấy gì rồi không?”
Lê Sa mặt đỏ lên, muốn rút tay về lại bị túm chặt, chỉ cảm thấy vật nóng bên dưới vừa nóng hôi hổi vừa cứng như sắt.
Diêu Hi thấy cô gái trẻ mặc dù ngượng ngùng nhưng vẫn nhìn không dời mắt, cầm tay em tuốt tuốt côn ŧᏂịŧ mấy cái rồi buông ra: “Nếu như không muốn tôi cắm vào cái bướm múp của em thì mau làm cho tôi bắn ra, hiểu chưa?”
Lê Sa sợ sệt nhìn cô một chút, hồi tưởng lại mấy cuốn sách cấm mình từng xem qua, không biết làm gì hơn là tuốt tới tuốt lui, có khi tò mò sờ lêи đỉиɦ côn, chất nhầy liền dính đầy tay.
Diêu Hi kéo tay em để vào chính chân tâm của em chà qua một cái: “Bé à, dùng nước của em mà bôi trơn.”
Lê Sa đỏ mặt không nói chuyện, cúi đầu chuyên tâm tuốt côn ŧᏂịŧ, quả nhiên nhờ bôi trơn mà ‘tuốt lươn’ cũng chuyên nghiệp mượt mà hơn, có điều tay em đã mỏi nhừ mà Diêu Hi vẫn chưa có dấu hiệu bắn tinh.
“Cứ tiếp tục như vậy thì đến khi Hạnh Tử tỉnh dậy tôi cũng không ra được.” Diêu Hi kéo tay cô gái trẻ ra, để em quỳ trên mặt thảm, hếch bụng dưới một cái, qυყ đầυ nóng hổi vừa vặn đâm vào cái miệng của cô gái trẻ. Lê Sa đỡ âm hành to dài ra, trong lỗ mũi toàn là hương vị tanh nồng, ngẩng đầu đáng thương nhìn Diêu Hi: “Lớn quá, em không ngậm nổi.”
Diêu Hi mỉm cười cưỡng ép bóp cái cầm nhỏ của cô gái trẻ: “Em chỉ cần ngậm lấy cái qυყ đầυ rồi bú là được, tay thì tuốt cái cây bên trên.” Vừa nói vừa đâm qυყ đầυ vào miệng cô gái trẻ.
Lê Sa mυ'ŧ vào, không ngừng dùng đầu lưỡi liếʍ lêи đỉиɦ côn ŧᏂịŧ, một tay tuốt cây gậy dài vừa to vừa cứng, tay kia vò vò tinh hoàn phía dưới.
“Bé ngoan!” Diêu Hi thở phì phò, lúc này mới có hứng xuất tinh: “Cứ bú như bú sữa vậy đó, đợi lát nữa cho em uống sữa bò nha!”
Bú ʍúŧ đại khái tầm 10 phút, đột nhiên cảm giác cán lại trướng lên một vòng, em cơ hồ ngậm không nổi nữa, lúc này Diêu Hi ôm chặt lấy đầu em, hông bên dưới dùng sức đẩy một cái, gầm nhẹ: “Nuốt vào hết cho tôi!” Côn ŧᏂịŧ liền cắm vào họng cô gái trẻ gần một nửa, yết hầu em bị chống lên, liền cảm thấy có chất lỏng nóng hổi phun vào trong miệng mình, từng đợt từng đợt không dứt.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vừa nhiều vừa nhanh, phần lớn đều bị Lê Sa nuốt, chỉ sót lại một ít dịch trắng chảy xuôi theo khóe miệng của em.