Suối nước nóng

Chương 2

Bên trong âʍ đa͙σ nhỏ hẹp sớm đã bị bên ngoài kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiết ra không ít hoa dịch, nhưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ to lớn trước nay chưa từng có dễ khiến người ta sinh ra ảo giác như bị xé rách, tầng tầng mị thịt trong âʍ đa͙σ bị chống ra cực hạn, như cao su bị kéo căng hết cỡ bao lấy mỗi tấc thịt của người xâm nhập, khiến người nọ khó khăn ấn vào.

“Ô… Lớn quá…” Ngón tay Hạnh Tử trắng bệch, chụp vào bên trên tảng đá, hai chân run rẩy như sốt rét, trong thân thể truyền đến cảm giác căng đau, đồng thời dâng lên một tia kɧoáı ©ảʍ tê dại đã lâu ngày không được cảm nhận.

“A… hừmm… âʍ đa͙σ khít chặt thế này thật sự đã từng sinh con sao?” Cu géi kêu lên một tiếng đau đớn, bưng lấy mông tròn đẫy đà, côn ŧᏂịŧ kỳ thật còn chưa vào hết, thừa ra một đoạn ở bên ngoài.

Hạnh Tử căn bản nghe không vào câu hỏi của cô, giác quan toàn thân nàng đều tụ tập ở nơi đang kẹp lấy cây sắt nóng, nàng có thể rõ ràng hình dung trong đầu hình dạng to lớn dữ tợn của ‘cây kiếm’ kia, vừa nghĩ tới mình bị dương cụ vĩ đại này cắm vào, tâm lý cùng thân thể giống như bị điện giật nhận lấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn, hoa đạo nhanh chóng tiết ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.

Vòng eo chậm rãi lui lại, huyệt thịt đói khát lập tức hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ ngăn cản, động thịt không có côn ŧᏂịŧ chống ra lại biến trở về dáng vẻ tràn ngập nếp uốn, nhanh chóng ngọ nguậy khép lại.

Đợi đến khi qυყ đầυ lui đến cửa huyệt, lúc này cu géi mới ấn hạ thân xuống, hung hăng đâm côn ŧᏂịŧ vào, qυყ đầυ trực tiếp đυ.ng vào hoa tâm, tiếp theo điên cuồng đong đưa vòng eo, mông lớn bị đâm rung rinh liên hồi, mỗi một cái va chạm hữu lực đều đâm Hạnh Tử đến hồn phi phách tán.

“A… Chậm một chút… Sâu quá rồi… Ứ ứ…” Người phụ nữ bên dưới kịch liệt uốn éo hông, hai cái chân trắng không chạm đến đáy ao ngâm trong nước loạn đạp, chỉ có cái mông bị giữ cố định tiếp nhận cự bổng quất cắm.

“Thật không có phép tắc gì cả! Tôi hỏi là chị đã từng sinh con chưa?” Cu géi một bên ra sức đâm vào cái mông lớn, cảm giác hoa đạo chặt khít đã như vũng bùn trơn ướt, bị ‘cây kiếm thịt” khai thác càng đâm càng mềm.

“Tôi… Á… Tới… Sắp tới… A a a…” Hạnh Tử đột nhiên mang theo tiếng khóc nức nở rít gào lên, cửa huyệt thắt chặt, hoa đạo kịch liệt co quắp, trong đầu nàng như nổ ra một luồng sáng trắng, sâu nơi hoa huyệt “Òng ọc” một tiếng phun ra một dòng nước ấm. Hạnh Tử hai mắt thất thần nhìn về phía trước, hai mũi chân trắng lập tức vô lực rũ xuống.

Cô gái chỉ cảm thấy một lượng lớn chất nhầy nóng hổi đổ xuống qυყ đầυ: “Mới cắm mấy cái mà cao trào rồi, xem ra phu nhân rất hài lòng màn ‘xoa bóp’ này của tôi.”

Cô dừng một chút mặc kệ người dưới thân còn đang cao trào tiếp tục hung hăng đẩy ra hoa đạo còn đang co rút, dùng sức đẩy qυყ đầυ đυ.ng vào hoa tâm, chỉ cảm thấy tầng tầng mị thịt giống như thật nhiều cái miệng nhỏ nóng ướt tham lam mυ'ŧ vào mỗi tấc côn ŧᏂịŧ.

“A a… Đừng mà… Không chịu nổi… Sắp hỏng rồi… Ưm ưm…” Hạnh Tử còn đang cao trào không ngừng bị côn ŧᏂịŧ đâm vào khiến nước mắt chảy ròng, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện tê rần chạy từ tiểu huyệt truyền khắp toàn thân, da đầu tê dại run lên như sắp nổ tung.

Cô gái nghe nàng kêu rên lại càng thêm hưng phấn, dùng sức đâm thêm mấy cái, nắm chặt eo nhỏ của Hạnh Tử rút côn ŧᏂịŧ ra, nghe “Póc” một tiếng, những cái miệng hút bên trong huyệt thịt đỏ tươi đều bị côn ŧᏂịŧ kéo ra bên ngoài.

Trong bóng tối Hạnh Tử từng ngụm từng ngụm thở dốc, tiểu huyệt mất đi côn ŧᏂịŧ đột nhiên cảm thấy trống rỗng, nhưng rất nhanh nàng liền cảm giác mình bị lật lại, trước mắt nhoáng một cái nằm ngửa trên tảng đá.

Cô gái nâng hai cái đùi Hạnh Tử lên để hai bên eo, ấn hạ thân xuống, côn ŧᏂịŧ một lần nữa cắm vào tiểu huyệt ấm áp.

“A…” Hạnh Tử phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

“Đừng kêu lớn tiếng như vậy, muốn bị người khác nghe thấy sao?” Cô gái nhỏ giọng nghiêm nghị trách cứ, vỗ vỗ đùi Hạnh Tử: “Kẹp chặt chút đi.”

Vừa dứt lời, cô gái động eo mạnh mẽ hữu lực đâm vào thân thể mềm mại bên dưới, người phụ nữ không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ mất hồn, hai chân bấu chặt vào lưng cô gái ép về hướng mình.

“Thật muốn cắm côn ŧᏂịŧ vào tới tử ©υиɠ của phu nhân.” Qυყ đầυ lướt qua nơi nào đó trong âʍ đa͙σ, thân thể Hạnh Tử càng run rẩy kịch liệt hơn.

“Hóa ra điểm G của phu nhân ở chỗ này đây.” Điều chỉnh góc độ côn ŧᏂịŧ một chút, không còn thẳng tắp hướng hoa tâm đâm tới, mà mỗi cái đều tinh chuẩn hữu lực đội lên cùng một điểm.

“Nhiều quá rồi, bên trong không chịu nổi, hu hu hu thật kỳ quái. . . . . Ứ ứ ứ. . . . .” Thân thể trắng bóng của Hạnh Tử đung đưa qua lại kịch liệt, búi tóc ma sát với tảng đá đến rối tung, khuôn mặt ửng đỏ hiện đầy nước mắt, khiến người ta nhìn thấy càng muốn lăng nhục nàng nhiều hơn.

“Nói! Bị cưỡиɠ ɠiαи có sướиɠ không?! Không nói tôi đâm nát cái âʍ đa͙σ nhỏ của chị!” Cô gái dùng qυყ đầυ hung hăng nghiền ép điểm G bên trong hoa huyệt, làm đến Hạnh Tử chết đi sống lại.

“Sướиɠ! A sướиɠ lắm… tha cho tôi đi mà a a a. . . . .” Hạnh Tử sắp bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt tra tấn muốn điên rồi, chỉ có thể thuận theo lời cô gái.

Điểm mẫn cảm liên tục bị đâm mạnh, kɧoáı ©ảʍ không ngừng chồng chất, Hạnh Tử rất nhanh liền thét chói tai tiết thêm một lần.

Cô gái vẫn ghì lấy cơ thể nở nang thành thục cắm rút không biết mệt mỏi, trong không gian mờ mịt nhiệt khí vang lên tiếng nhục thể va đập vào nhau, tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên sướиɠ thống khổ.

Cũng không biết chơi bao lâu, Hạnh Tử lại tiết thêm lần nữa.

“Cục cưng à, kẹp chặt chút đi, lập tức, a, lập tức bắn cho cưng nha.” Hai tay cô gái nắm chặt eo thon, cái mông rắn chắc nhắm ngay chân tâm dùng sức động.

Hạnh Tử bị chơi đến dục tiên dục tử, chỉ cảm thấy cự bổng trong thân thể lại nở ra một vòng, trở nên càng cứng rắn hơn, tựa hồ nở lớn đến cực hạn, gân xanh bên trên thân gậy không ngừng giật giật, sau khi nghe cô gái nói, đầu óc u mê phải chậm nửa nhịp mới phản ứng được, eo bị giữ lấy lập tức co lại muốn lui ra sau.

“A… Không… Không muốn… bị bắn vào… A Ưm… Không…”

Cô gái kịch liệt thở hào hển, một phen quấn chặt eo mỹ phụ, toàn thân ngã rạp lên đệm thịt mềm mại dưới thân, hạ thân dùng sức ưỡn một cái, qυყ đầυ kịch liệt đυ.ng vào hoa tâm, ác ý nói ra: “Tôi phải bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tiểu huyệt của phu nhân, ngoan ngoãn mà nhận lấy, không cho sót một giọt nào!”

Lời còn chưa dứt, một dòng tinh đặc tựa như súng cao áp bắn xối xả vào hoa tâm, hung hăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa phòng của Hạnh Tử, Hạnh Tử bị ôm chặt trong ngực cô gái, hai chân bị ép phải banh rộng tiếp nhận từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra nóng hổi, trong nháy mắt chất lỏng sền sệt màu ngà sữa đã rót đầy ‘đường hành lang’ của Hạnh Tử.

“Ứm a a a nóng quá, nhiều thế bỏng chết tôi rồi.” Hạnh Tử bị bắn kêu to, hai tay giống như người yêu ôm chặt lấy cổ cô gái không buông, hai cái đùi kẹp lấy eo nhỏ nhắn của cô gái run rẩy dữ dội, bị rót tinh kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, hạ thân lại một lần truyền đến cảm giác giống như không thể nhịn tiểu, một lượng lớn âm tinh nóng hổi phun lên côn ŧᏂịŧ.

“Ưmm a a đừng bắn nữa. . . . . Tôi hết chịu nổ..i rồ..i . . . .” Khác với người phụ nữ đang gào khóc thảm thiết, tiểu huyệt của nàng lại đang co rút, mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ như muốn vắt cạn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người trên thân.

“Cái thứ lẳиɠ ɭơ này, dễ dàng như vậy đã phun ra rồi! Thế ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ‘ca ca’ có ngon không? Đêm nay bắn lủng tiểu huyệt của cưng luôn có được không?”

Cô gái vừa dùng côn ŧᏂịŧ còn đang xuất tinh khẽ đung đưa gãi ngứa cho huyệt đạo bên trong, vừa nói ra lời thô tục với người phụ nữ.

Kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt làm cho đầu óc Hạnh Tử trống rỗng, biểu lộ hoảng hốt như là đã mất đi thần trí, mồm há hốc, tiên dịch từ khóe miệng chảy ra ướt cả cằm, cho đến khi cô gái rút côn ŧᏂịŧ ra cũng không hề phản ứng.

Cô gái từ từ ôm lấy Hạnh Tử đi về hướng bờ, mặc dù ở suối nước nóng không người làm rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng không chừng lát nữa sẽ có người đến, vẫn nên chuẩn bị mang nàng ra ngoài trước.

Lúc đến bên bờ, cô gái lấy điện thoại trong giỏ ra, đặt ngang Hạnh Tử trên đất, nâng lên một cái chân của nàng ép vào bên hông, lộ ra nơi riêng tư sưng đỏ, cánh hoa nơi đó căn bản đã không khép lại được, run run lẩy bẩy, lộ ra nhục động bên trong đã bị cắm tròn, ma sát đến nỗi huyệt thịt đỏ thắm muốn lật ra ngoài, không ngừng co rút phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.

Cô gái nhìn thấy cơ hồ lập tức cứng lên, tranh thủ thời gian hít sâu một hơi, camera nhắm ngay Hạnh Tử từ trên xuống dưới ‘tách tách tách’ chụp lại mấy tấm, thỏa mãn lật xem mấy lần, lại cầm đến cho Hạnh Tử xem, Hạnh Tử tuyệt vọng nhìn những hình ảnh dâʍ ɭσạи hạ lưu trước mắt, nước mắt rơi không ngừng.

Cô gái đỡ Hạnh Tử dậy, quấn lại khăn tắm cho nàng, ôm nàng đi về phía trước, một bên nhỏ giọng uy hϊếp: “Tôi dự tính sẽ phát tán những ảnh này lên mạng, chỉ cần ấn vào nút ‘đăng bài’, chồng của chị, con gái chị, còn có nhiều người khắp nơi trên thế giới đều sẽ nhìn thấy cử chỉ lẳиɠ ɭơ của chị.”

Một bên đưa di động ra hiệu bảo nàng nhìn: “Đợi lát nữa ra ngoài không cho phép lên tiếng, dám nói lung tung tôi lập tức phát tán ảnh ra ngoài, chị thử nghĩ đi, coi như tôi có bị bắt cũng có thể nói là chị câu dẫn tôi, chồng của chị cũng sẽ ghét bỏ chị không biết giữ mình, hình ảnh mẹ mình lõa thể cùng tiểu huyệt chảy ra đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị thấy hết, liệu con gái của chị sẽ nghĩ thế nào? Hiểu rồi chứ?”

Hạnh Tử cắn chặt bờ môi im lặng khóc, cô gái lập tức cầm điện thoại di động lên ra vẻ muốn bấm nút “Đăng”, Hạnh Tử chỉ biết gật đầu, trong ánh mắt lộ vẻ cầu xin.

Lúc này thần sắc cô gái mới từ tốn hơn, hỏi Hạnh Tử chỗ tủ chứa đồ, dùng khăn tắm lau sơ qua hạ thể bừa bộn của mình cùng Hạnh Tử, sau đó hai người thay quần áo ra.

“Đừng khóc, chị cũng không muốn bị người ta vừa nhìn liền biết đã xảy ra chuyện gì chứ.”

Cô gái sửa soạn lại tóc tai tán loạn của Hạnh Tử, rũ xuống tóc mái hơi che lại con mắt đã đỏ lên, lúc này mới vịn nàng đi ra ngoài.

Bên ngoài phòng thay đồ chỉ có một bác gái trông coi đang chống đầu ngủ gật, nhìn thấy cô gái trẻ tuổi vịn một người phụ nữ cúi đầu không thấy rõ mặt đi ra, không cảm thấy kinh ngạc nói: “Suối nước nóng ngâm lâu quá sẽ dễ váng đầu, uống chút nước nghỉ ngơi một lát là khỏe.”

Cô gái cười cám ơn bác gái có tâm, trên hành lang lạnh lẽo không có lấy một bóng người.

Kỳ thật dược hiệu của tinh dầu đã hết từ lúc nàng bị ‘chơi’ ở suối nước nóng, nhưng trải qua đợt làʍ t̠ìиɦ kịch liệt trước nay chưa từng có, hai chân dưới váy Hạnh Tử vẫn không khỏi run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào sâu trong tiểu huyệt vẫn còn sót lại mà theo đi đường tuôn ra, may mắn có đồ lót giữ lại, không đến mức chảy tràn xuống đất.

Hai người vào thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất, trên đường không gặp phải một ai, thuận lợi về tới gian phòng nghỉ của cô gái.