Rồi Bùi tổng đứng dậy từ từ đi về phía gã, vừa đi vừa nói:
“Đỗ Thành Đạt, 18 tuổi, bảo vệ mới vào, quen biết với phó phòng Đỗ bên phòng tổ chức.” Hắn đi một vòng quanh gã, giọng nói lạnh buốt. “Nhờ quan hệ phía trên để được vào làm việc ở đây. Chẳng trách thái độ hống hách như vậy.”
“Tôi... Tôi...” Đỗ Thành Đạt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lắp bắp không nói lên lời.
“Thái độ làm việc đó không được phép xuất hiện ở tập đoàn này. Nhưng...” Hắn sau lưng Đỗ Thành Đạt, hai tay nắm lấy vai và thì thầm vào một bên tai gã. “Tôi có thể cho cậu một cơ hội. Quan trọng là... cậu có chấp nhận không?”
Gã nháy mắt liền nổi da gà, giọng Bùi Cảnh Phong rất êm tai, rất có từ tính, hơn nữa lúc nói chuyện lại dính sát lỗ tai gã, điều này làm cho gã cảm thấy mặt nóng bừng. Không chỉ có khí thể vô cùng cường đại mà Bùi Cảnh Phong còn rất đẹp trai, đẹp trai đến mức không có từ ngữ nào có thể miêu tả được. Ngoại hình của hắn, sự thành thục của hắn, sự quyến rũ của hắn, tất cả những gì thuộc về hắn đều khiến người ta điên cuồng. Người như vậy đang dựa sát phía sau khiến Đỗ Thành Đạt hơi chút xao xuyến, nếu không phải trong hoàn cảnh này thì trong lòng gã đã sớm mở cờ vì sung sướиɠ. Vừa sợ hãi vừa bối rối, gã liền gật đầu lia lịa đồng ý, lập tức bị Tổng tài túm áo kéo ra bàn làm việc ngồi lên, chưa kịp phản ứng thì Bùi Cảnh Phong đã an vị ghê tổng tài, nôn nóng móc ra côn ŧᏂịŧ hơi hơi ngẩng đầu trong quần gã và bắt đầu liếʍ nó. Đỗ Thành Đạt bị hành động của hắn làm cho sửng sốt đến nói không ra lời:
“Tổng... Bùi tổng... Như vậy không đúng...” Gã luống cuống cố đẩy hắn ra.
Bị cắt ngang, Bùi Cảnh Phong bực mình nhả ra côn ŧᏂịŧ rồi ngẩng đầu lườm gã bảo vệ một cái lạnh buốt, đe dọa:
“Muốn ở lại thành phố này thì ngoan ngoãn nghe lời tôi.” Dứt lời hắn lại cúi người ngậm sâu lấy dươиɠ ѵậŧ của gã, ©ôи ŧɧịt̠ thô dài chèn vào yết hầu thật không dễ chịu nhưng Bùi Cảnh Phong vẫn chăm chỉ phun ra nuốt vào, liếʍ láp mỗi một tấc da thịt trên đó, đến hai tinh hoàn và qυყ đầυ đều cẩn thận chiếu cố, cảm giác dươиɠ ѵậŧ trong miệng bắt đầu dựng lên, lỗ sáo rỉ ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh mặn, hắn quyết định ngậm vào sâu hơn. Đỗ Thành Đạt nhìn Tổng tài ghé vào giữa hai chân mình ra sức bú ɭϊếʍ xã nhất thời hưng phấn đến quên mọi thứ, hai tay giữ lấy đầu hắn rồi thô bạo trừu cắm.