Âm thanh thảo phạt của màn đạn cuồn cuộn không ngừng, "Phát điên, vì sao trong phòng tỏ tình không có camera?”
"ABO trộn lẫn? Đó có phải là những gì tôi đang nghĩ hay không?”
"Tôi thấy tổ tiết mục nên đổi toàn bộ giường đơn thành giường đôi, đặc biệt là trong phòng bốn người, cái giường kia thật lớn a..."
"Tuy rằng không nhìn thấy phòng tỏ tình, nhưng có thể nghe thấy âm thanh, bác sĩ nói muốn hoàn thành nhiệm vụ, là cái gì a? Tò mò..."
"Thanh âm sột soạt này, có phải rất giống đang cởϊ qυầи áo không?"
"Oa Oa, tỷ muội nói thật đúng a, cực kì giống, vậy là ai cởϊ qυầи áo? Cởϊ qυầи áo ra để làm gì? Gào khóc, tại sao không có ống kính?”
Thẩm Mộc lún vào trong sắc đẹp khó có thể tự kiềm chế, cho đến khi nam người mẫu cởi ra chỉ còn lại một cái quần tứ giác màu đen, phía trước căng phồng, hai chân thon dài, Nghiêm Tư một thân sạch sẽ, cấm dục như vậy, cư nhiên lại có một bộ lông dày, trên bắp chân đều là…
Chậc, rất thích...
Có một loại vẻ đẹp hoang dã, làm cho dã thú giống đực nguyên thủy của người ta muốn lộ ra du͙© vọиɠ đang sinh sôi nảy nở, nhất là khi tìm bạn đời, khiến cho chân tay mềm nhũn.
Con ngươi Nghiêm Tư dưới tia sáng lạnh phóng ra từ mắt kính vô cùng sắc bén, ánh mắt bí ẩn lưu luyến trên hai chân cậu, lật thẻ nhiệm vụ qua đối mặt với Thẩm Mộc.
Thẩm Mộc đẩy đẩy gọng kính, đến gần hai bước nhìn kỹ.
Tổ tiết mục thật sự thiếu đạo đức, dám làm mọi chuyện không từ thủ đoạn, ngang nhiên đề xuất ra nhiệm vụ chát chúa như vậy.
Xin mời bên chịu lấy viên đá tròn cất trong tủ lạnh ra, làm tan chảy trên bất kỳ bộ phận nào của cơ thể người tỏ tình, phải thực hiện trong năm phút để có được chìa khóa vàng, người tỏ tình sẽ có quyền đổi phòng.
Làm tan chảy băng?
Bất kỳ bộ phận nào của cơ thể?
Vậy trên đại điểu cũng được hử?
Cực kì muốn biết dươиɠ ѵậŧ của bác sĩ khiết phích này có vểnh lên hay không...
Cậu cũng chỉ xứng nghĩ, không dám nhổ lông trên lưng cọp...
Mím môi, "Vậy tôi bắt đầu..."
Trong tủ lạnh có tên của các vị khách quý, còn có bộ đếm thời gian ấn cố định, chỉ cần khối băng lấy ra, thời gian cùng lúc bắt đầu, phải cắm được chìa khóa vàng trong khối băng một lần nữa mới có thể tạm dừng.
Thẩm Mộc liếc nhìn tên của hắn, sau đó lấy theo tên Nghiêm Tư, xoay người đứng lên nắm chặt khối băng dán lên cơ bụng hắn, bụng Alpha trong nháy mắt căng chặt, mặt mày ngưng tụ, xúc cảm lạnh lẽo chạy qua chạy lại trong bụng...
Lớp băng trong suốt lướt qua lông bụng của Alpha, Thẩm Mộc nhân cơ hội nhìn trộm chỗ phình ra dưới đũng quần của hắn ta, một đống thật lớn, có phải lôиɠ ʍυ nơi đó cũng rất rậm rạp hay không?
Alpha lại càng gian nan, tuyến thể sau gáy đột nhiên nhảy loạn, sợi tóc Beta thỉnh thoảng cọ lên ngực hắn, ngón tay trắng mịn đi theo khối băng cùng nhau vuốt ve, ý niệm trước đó bị đánh tan lại dâng lên lần nữa.
Từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã phát hiện dáng chân của Beta này cực kì xinh đẹp, vừa dài vừa thẳng, lại trắng mịn đến chói mắt, nơi giữa hai chân mềm mại kia, nhất định có thể kẹp chặt được đại côn của hắn...
Chức nghiệp bác sĩ này vô cùng nhàm chán, mỗi ngày đều đối mặt với nghiên cứu học thuật, cùng với giải phẫu người. Số cơ thể nam giới hắn nhìn thấy vô kể, nhưng không ai có thể gây ra tính khác biệt, duy nhất chỉ Beta này.
Ngay ngày đầu tiên gặp mặt, hắn đã muốn cậu kẹp chặt hai chân, để cho hắn cắm vào bên trong, phóng thích ra du͙© vọиɠ đang bạo trướng, ma sát lên thịt đùi non mềm trắng bóc đến tím đỏ...
Thẩm Mộc nhìn thời gian, còn lại một phút, nhưng chìa khóa chỉ lộ ra một cái đầu.
Cậu vội di chuyển vị trí, cọ lên l*иg ngực, không cẩn thận đυ.ng phải đầu nhũ, nghe thấy Alpha hừ nhẹ, vội vàng ngẩng đầu xin lỗi, "Thực xin lỗi..."
Hai người đều đeo kính, lại rõ ràng nhìn ra lửa dục ẩn sâu dưới đáy mắt của nhau, Thẩm Mộc cúi đầu trước, tiếp tục cọ xát khối băng...
Nghiêm Tư thì nhìn chằm chằm vành tai cậu đang chậm rãi đỏ lên, khóe môi gợi lên nụ cười dịu dàng...
"Không sao, từ từ thôi..."
Màn đạn quả thực sôi trào, "Bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì? Tại sao giọng nói của bác sĩ lại như vậy?”
"Tiếng thở dốc thật sự muốn nghe một vạn lần, không nghĩ tới hắn là bác sĩ đấy..."
"Vừa nhìn đã thấy bại hoại nhã nhặn, sao có thể trêu người như thế chứ?"
"Đại Điểu đệ đệ rốt cuộc đang làm cái gì? Tại sao ngươi lại nói xin lỗi với bác sĩ?”
"Hu hu, mở ra, cái này thật sự không thể xem sao? Tôi có thể thêm tiền..."
"Ta cũng muốn xem, khẳng định đang thẹn thùng..."
"Không phải, căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm của tôi, khẳng định không có quan hệ tìиɧ ɖu͙©, ngay cả miệng cũng không hôn..."
"Không đúng, bọn họ nhất định đang làm chuyện gì không thể để người khác nhìn thấy..."
Nửa phút cuối cùng, Thẩm Mộc cắm chìa khóa vào ngừng tính giờ.
Cậu quá khẩn trương, thở phào thoát ải, vừa định nói chuyện, Alpha trước mặt đột nhiên tới gần, vươn tay xoa xoa vành tai cậu, ăn ngay nói thật, "Lỗ tai của cậu đỏ quá..."
Thật muốn cắn một ngụm...
Nghiêm Tư cảm giác sắp không khống chế được pheromone của mình, lui về phía sau hai bước mặc quần áo, "Đến phiên cậu, trên bàn có nút lựa chọn..."
Nói xong liền đi ra ngoài.
Trong màn đạn đều là fan ngóng ở bên ngoài cửa phòng lầu ba, "Mau xem, bác sĩ ra rồi kìa..."
"Anh ta quả thực không có cái gì không đúng..."
"Quần áo rất chỉnh tề, cổ cũng không có dấu hôn, thật sự cái gì cũng không làm ư?"
Ninh Bình chờ ở phòng khách lầu 1, thấy Nghiêm Tư đầu tiên, nhìn lướt qua một vòng hỏi, "Trò chơi gì vậy, sao lâu như vậy?”
Nghiêm Tư trước sau như một, rất thân sĩ ôn nhu, "Có lẽ cậu phải đi lên mới biết.”
Ninh Bình bĩu môi.
Mẫn Trí ngẩng đầu nhìn Nghiêm Tư, giống như đang xác định gì đó, sau đó khẩn trương nhìn về phía màn hình lớn.
Lần này, thời gian chờ đợi không tính là dài, Mẫn Trí nghe được tên của mình, cùng lúc đó, khóe môi Lục Thận đè xuống, tâm tình bạo liệt trong lòng không ngừng nảy nở sinh sôi, Beta cư nhiên không chọn hắn?