Chỉ Muốn Sinh Bé Con Cho Vai Ác

Chương 1: TG1: Đại tướng quân x đại thiếu gia nhà giàu nứt vách ở kinh thành

Tô Niên mới vừa mở mắt ra đã nghe thấy mở cửa kẽo kẹt, quay đầu nhìn qua thì chỉ thấy một nam nhân trần trụi nửa người trên, giọng nói mang theo tức giận bước tới “Ngươi muốn chạy?”

Chạy? Hắn chạy làm gì? Lúc này trong đầu hắn hiện ra một chùm sáng, ký ức của thân thể ban đầu ùa đến, trong lúc sắp xếp đống ký ức hỗn loạn, hắn cuối cùng cũng nhớ ra bản thân mang theo nhiệm vụ xuyên qua thời không, trước tiên đem đống ký ức râu ria kia dẹp qua một bên.

Nam nhân trước mắt cả người đầy cơ bắp, vẻ mặt hung tợn cao lớn, đúng là phản diện ở thế giới này, là đối tượng hắn cần công lược.

Tô Niên trở thành nhân viên Cục Quản Lý Thời Không đã hai trăm năm, hai trăm năm này hắn sắm vai pháo hôi, làm vai phản diện, càng làm không ít trợ công, nâng đỡ nhóm vai chính các thế giới bước tới đỉnh cao nhân sinh. Hắn nỗ lực cố gắng, giúp Cục Quản Lý tiết kiệm không ít năng lượng, nhưng hắn cũng dần chán ngấy như vậy chuỗi ngày đi làm chấm công như thế.

Ba ngày trước hắn thấy được nhiệm vụ mới Cục Quản Lý Thời Không phát ra “Sinh bé con cho phản diện”, nghỉ ngơi ở đó chỉ có một ít người xuyên việt nữ, trong lúc bọn họ đang đắn đo có nên nhận nhiệm vụ hay không thì Tô Niên quyết đoán ôm lấy nhiệm vụ làn này.

Hắn bỏ qua ánh mắt khác thường của đám người đó mà về nhà chờ người quản lý liên hệ. Khoảng ba giờ sau, người quản lý gọi đến điện thoại của hắn, nói cho hắn biết chút phúc lợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn sẽ cùng phản diện sinh ra một đứa trẻ, đứa bé tự nhiên thu thập thế giới kia khí vận, trở thành đứa con mới của vận mệnh.

Tô Niên hỏi thêm một câu, “Đây là đem đứa nhỏ trở thành vật chứa năng lượng?”

“Không phải, những đứa trẻ đó có huyết mạch của nhân viên công tác Cục Quản Lý Thời Không, sau này nếu làm việc trong Cục sẽ có thế lực.”

Tô Niên nhìn thẳng vào mắt người quản lý, cau mày: “Có phải trong Cục xảy ra vấn đề không?”

Người quản lý gật đầu, nói: “Cậu cũng biết, Cục Quản Lý Thời Không không có chủ nhân, là cơ cấu vũ trụ tự nhiên sinh ra gắn bó với thời không, gần đây chúng tôi phát hiện có ít tiểu nhân trong Cục quản lý có hành động phá vỡ hoạt động thời không.” Hắn dừng một chút, “Tóm lại, khí vận trong các thế giới vẫn nên tập trung trên người nhân thân chúng ta mới tốt. Tô Niên, tôi vừa mới kiểm tra thân thể của cậu, ngày mai sẽ có dịch tái tạo gửi đến nhà cậu, sau khi sử dụng sẽ tăng khả năng thụ thai của cậu.”

Sau khi dùng xong dịch tái tạo, hắn mở ra không gian thời không, sau đó là cảnh tượng lúc ban đầu. Làm lão xử nam hơn 200 năm, Tô Niên nhận nhiệm vụ lần này cũng là vì khai trai. Nói trắng ra, hắn là một song tính nhân dâʍ đãиɠ đã giả vờ hơn 200 năm, bây giờ không muốn giả vờ nữa, hắn muốn bị gậy thịt lớn của nam nhân cᏂị©Ꮒ!

Hùng Nhập Phong sau khi bước vào cửa phòng liền cảm thấy không thích hợp, nam nhân lúc trước nhìn thấy hắn không kêu thì trốn hôm nay còn nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt đó giống như đang xem một miếng thịt mỡ biết đi, hận không thể ngay lập tức đem hắn nuốt vào bụng.

Hắn vừa nãy vẫn đang làm việc ngoài đồng, lúc cuốc đất thì nghe hàng xóm tới báo tin, nói nam phụ hắn mới cưới lén lút nói chuyện cùng ten vô lại trong thôn, lời trong ý ngoài đều muốn người ta dẫn hắn rời đi.

Hàng xóm mới nói đến đây, Hùng Nhập Phong đã vội vàng ném cái cuốc xuống, hùng hùng hổ hổ đi về nhà, trên đường còn gặp tên vô lại kia, hắn còn đánh người nọ một trận. Nhưng mà sau khi trở về…… Tình huống trong nhà hình như không đúng lắm?

Mặc kệ Tô Niên có cái gì khác thường, hắn đi đến mép giường, hung tợn nói: “Lão tử cứu ngươi, lúc trước cũng chính là ngươi nói lấy thân báo đáp, bây giờ còn chưa đến nửa tháng ngươi còn muốn làm gì?”

Nguyên thân không biết vì sao rơi xuống nước, theo dòng suối trôi tới đây, được Hùng Nhập Phong cứu lên. Nguyên thân trùng hợp mất ký ức, sợ bị chết đói ở đây nên mới nói muốn lấy thân báo đáp. Cho dù đã bái đường thành thân hơn nửa tháng trước, nhưng nguyên thân cũng chưa cho phép Hùng Nhập Phong chạm vào hắn dù chỉ một chút. Hùng Nhập Phong chỉ nghĩ rằng hắn vừa mới ngã nước, thân thể yếu đuối cần tĩnh dưỡng cho nên cũng không muốn làm gì hắn.

Nhưng Tô Niên bây giờ không phải thanh niên yếu đuối lúc trước, năng lượng thời không đã đem cơ thể này điều chỉnh lại, cho dù bị nam nhân cao lớn uy mãnh như Hùng Nhập Phong đè trên giường một đêm vận động cũng không có việc gì.

Tô Niên hơi hơi cúi đầu khiến cảnh xuân trong áo lộ ra, đầṳ ѵú hơi cương lên cùng quầng nhũ hồng nhạt đáng yêu bên trong đều có thể thấy được. Hùng Nhập Phong nhìn đến ngây ngốc, hắn năm nay vừa mười tám, hỏa khí phương cương, nhưng cho dù Tô Niên không cho chạm cũng không cho nhìn thì hắn cũng sẽ không có ý nghĩ gì, nhưng hiện giờ thấy được, gân xanh trên trán hắn nhảy lên "thình thịch".

“Ta, ta không muốn chạy.” Tô Niên nói chuyện đều run lên, âm cuối hơi kéo dài giống vuốt mèo, khẽ cào nhẹ trong lòng Hùng Nhập Phong.

Hùng Nhập Phong hoàn hồn, nói: “Lý Nhị ở bên cạnh mới nói với ta, ngươi nhờ tên vô lại trong thôn mang ngươi rời đi.”

Tô Niên không phủ nhận, chỉ nói: “Ta hiện tại không muốn đi nữa.” Thấy Hùng Nhập Phong không tin, hắn hơi sốt ruột, bước chân trần xuống giường, đứng ở trước mặt hắn, làm một bộ muốn làm lại nhút nhát.

Giờ đã vào thu, chân trần dẫm trên đất vẫn sẽ bị cảm lạnh, Hùng Nhập Phong nhíu nhíu mi, đem hắn bế lên định thả lên trên giường, nhưng mà…

Sau khi hắn đem người đặt lên giường, đối phương vẫn ôm lấy cổ hắn. Mặt Tô Niên đỏ ửng, đôi mắt nhìn ngó khắp nơi, nhỏ giọng nói: “Đại, Đại Hùng, chúng ta ngủ đi?”

Ngủ? Ban ngày ban mặt, ngủ kiểu gì đây? Hùng Nhập Phong cho rằng hắn mệt rồi, nói: “Ngươi ngủ đi, ta phải xuống ruộng cuốc đất.” Mới vừa vào thu, có trồng thêm một vụ rau dưa lớn nhanh nữa.

Tô Niên cảm thấy hết chỗ nói rồi, đại ca, ngài chính là phản diện thế giới này! Nào có phản diện một lòng chỉ muốn trồng rau?

Hắn đem ngón tay sờ sờ trên cổ Hùng Nhập Phong, nói: “Cơ thể ta đã tốt hơn rồi, chúng ta viên phòng đi.” Nói xong, hắn cúi đầu, thân thể không nhịn được phát run.

Hùng Nhập Phong lại ngơ ngẩn, hắn không ngờ Tô Niên sẽ nói như vậy! Hắn vốn tưởng rằng Tô Niên không thích mình, rốt cuộc Tô Niên dung mạo không tầm thường, khí chất ôn nhu, bản thân hắn chẳng qua chỉ là thôn phu sơn dã. Nhưng mà bây giờ, thanh niên tuấn tú giống công tử thế gia này lại chủ động cầu hoan, làm Hùng Nhập Phong hạnh phúc đến không biết nói gì.

“Ngươi, ngươi lúc trước không cho ta chạm vào, chỉ là bởi vì thân thể ngươi không tốt phải không?” Hùng Nhập Phong bắt đầu tìm cớ cho hành động chống cự của Tô Niên lúc trước .

Tô Niên lên tiếng, thấy tên gấu chó này chỉ nhìn mà không làm, hắn đánh bạo đem cúc áo cởi ra, lộ ra thân thể trắng bóng, hơi thở Hùng Nhập Phong càng nặng nề, thân trên của hắn vẫn đang trần trụi nên chỉ cần dùng tay kéo đai lưng một chút, cái quần ngay lập tức buông xuống, lộ ra hai chân rắn chắc. Lại cởϊ qυầи lót, cự vật nặng trĩu kia rũ ở giữa háng, cứ thế xuất hiện trong tầm mắt Tô Niên.

Tô Niên tuy chưa cùng người khác lên giường, nhưng cũng xem qua không ít video, dươиɠ ѵậŧ của lão công nhà mình có thể nói là treo đám nam nhân mà hắn từng xem trên video lên mà đánh.

Hùng Nhập Phong thấy hắn nhìn chằm chằm tiểu đệ mình hồi lâu, trong lòng hơi lung lay một chút nói: “Thế nào? Có vừa lòng tiền vốn nam nhân của ngươi không?”

Tô Niên cắn môi gật gật đầu, nửa quỳ trên người Hùng Nhập Phong, trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương, dùng miệng mình dán lên môi đối phương.

Hùng Nhập Phong hơi cứng đờ một chút, sau đó dùng tay ôm eo Tô Niên, cảm xúc trơn mượt làm hắn không nhịn được mà vuốt ve, Tô Niên còn vươn đầu lưỡi liếʍ môi hắn, sau khi cạy được hàm răng đối phương thì chui vào trong miệng, cùng lưỡi của Hùng Nhập Phong quấn quít bên nhau.

Ngay từ đầu vẫn là Tô Niên chiếm chủ đạo, nhưng mà hắn cũng là tay mới, chưa kịp làm thêm đã bị Hùng Nhập Phong hôn đến đầu váng mắt hoa, cuối cùng dựa vào trên ngực người ta thở dốc.

Hùng Nhập Phong cũng không nhàn rỗi, đem quần Tô Niên kéo xuống, hắn không phản kháng, ngay cả khi nam nhân duỗi tay sờ giữa hai chân hắn, hắn cũng thuận theo mà mở ra hai chân.

“Ân?” Hùng Nhập Phong sờ sờ ngọc hành của Tô Niên, vốn định đi nới lỏng cúc huyệt vợ nhỏ nhà mình lại sờ thấy một cái khe mềm mại dị thường, còn có thứ gì đó nhô ra giống hạt đậu. Tức phụ của hắn tại sao không có đản đản?

Hắn trong lòng cả kinh, vội vội vàng vàng tách ra hai chân Tô Niên, phía dưới ngọc trụ phấn nộn là một âʍ ɦộ xinh đẹp no đủ .

Có lẽ do ánh mắt Hùng Nhập Phong quá mãnh liệt, Tô Niên bị nhìn thì có cảm giác, da^ʍ huyệt còn chưa bị khai phá đột nhiên chảy ra một ít chất lỏng trong suốt.

“Cơ thể ngươi ……”

Tô Niên như là tỉnh táo lại, kẹp chân, trong lời nói mang nức nở: “Ngươi, ngươi không thích sao?”

Chỉ cần Hùng Nhập Phong nói một câu không thích, hắn sẽ khóc lớn ra tiếng.

Hùng Nhập Phong không thích chỗ nào? Hắn thích quá đi chứ! Ai biết được hoa huyệt nữ nhân ở trên người nam nhân có thể đẹp như vậy? Chỉ là liếc mắt một cái, hắn đã hận không thể đem Tô Niên chân mở ra, đem kia sẽ tiểu hoa huyệt xinh đẹp liếʍ đến phun nước, sau đó dùng đại dươиɠ ѵậŧ của mình đâm vào!

Tô Niên ngồi ở Hùng Nhập Phong trên người, côn ŧᏂịŧ của đối phương cứng lên vừa vặn chọc ở giữa chân hắn. Hùng Nhập Phong bị hắn cọ đến khó nhịn, nói: “Nương tử, ngươi đem chân tách ra chút.”

Tô Niên thấy hắn không chê mình mới nhẹ nhàng thở ra. Vừa mở hai chân đã thấy đại dươиɠ ѵậŧ của đối phương nhịn đến tím đỏ dựng giữa hai chân hắn, nếu tiến lên phía trước hai tấc sẽ cọ vào hoa huyệt phấn nộn của hắn.

Hùng Nhập Phong chỉ là một thô hán, không suy nghĩ liền đem cự điểu ấn vào miệng hao huyệt, hắn không đâm vào, chỉ để côn ŧᏂịŧ kề sát môi hoa huyệt.

Tô Niên cả người run lên, không tự chủ dùng hai chân kẹp chặt thứ kia. Hùng Nhập Phong đem tức phụ đẩy ngã, bắt lấy hai chân hắn, dươиɠ ѵậŧ cọ sát giữa hai chân, mới vừa lên giường đã chân giao, Tô Niên cảm thấy bản thân hạnh phúc sắp ngất rồi.

Dươиɠ ѵậŧ thô dài đè trên hoa huyệt, hoa huyệt mềm mại lát sau đã bị cọ ra không ít nước, dươиɠ ѵậŧ đều kề sát miệng huyệt, thậm chí đã cọ sát vào thịt non bên trong.

“Ngô…… , nhanh quá…… Thoải mái……” Tô Niên nắm lấy khăn trải giường dưới thân, hoa huyệt còn chưa khai phá không chịu nổi như kí©ɧ ŧɧí©ɧ vậy, không bao lâu đã phun ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, côn ŧᏂịŧ cũng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Hùng Nhập Phong dừng động tác, tức phụ hắn cầu hoan, không phải gọi hắn tới thao chân. Tô Niên mềm giống vũng nước xuân nằm trên giường, hắn đem người ôm lên hôn, nhìn thấy hai vυ' hơi nhô lên liền một tay một miệng đùa bỡn, khiến Tô Niên kêu thêm mấy lần. Nhũ hoa bên trái bị chơi đến sưng đỏ, Tô Niên đành kêu hắn sờ sờ nhũ hoa bên phải.

Hùng Nhập Phong cảm thấy tiểu nương tử của hắn giống như trong một đêm đã biến thành tiểu da^ʍ oa.

“Sợ sao?” Hùng Nhập Phong nhìn Tô Niên, Tô Niên nhìn xuống, chỉ thấy côn ŧᏂịŧ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đặt trước miệng hoa huyệt, hắn cũng là lần đầu tiên, nói không sợ là giả.

Nhưng tên đã trên dây, hắn cũng chỉ có thể nắm chặt khăn trải giường, nói: “Ngươi nhẹ chút.”

Hùng Nhập Phong hạ eo, qυყ đầυ chen vào lỗ nhỏ khia, hắn vốn nghĩ rằng hoa huyệt Tô Niên nhỏ như vậy, bị hắn phá thân tất nhiên sẽ bị thương, nhưng mà hoa huyệt kia bị dươиɠ ѵậŧ căng đến trắng bệch cũng chưa rách ra, chỉ là khi phá vỡ màng mỏng trào ra chút máu.

Mỗi người hoặc nhiều hoặc ít khi thấy máy xử nữ thì thích thú, Hùng Nhập Phong cũng không ngoại lệ, chỗ giao hợp chảy ra máu tươi khiến hắn càng thêm hưng phấn, nếu không phải sợ Tô Niên chịu không nổ thì hắn đã sớm mạnh mẽ đam vào.

Lúc trước hắn còn sợ Tô Niên cùng tên họ Lưu kia có gian tình với nhau, dù sao mọi người trong thôn đều đồn tức phụ hắn hay nói chuyện cùng tên vô lại kia. Nhưng hiện tại thấy giọt máu xử nữ kia, u ám tích tụ trong lòng cũng tản ra, thấy dáng vẻ Tô Niên nhíu mày chịu đựng, trong lòng hùng Nhập Phong bỗng sinh ra cảm giác thương tiếc, nhẹ giọng hỏi hắn: “Còn chịu nổi không?”

Tô Niên giảm xuống độ mẫn cảm thân thể, đem đau đớn phá thân chuyển thành kɧoáı ©ảʍ, khuôn mặt nháy mắt trở nên đỏ ửng, giống một vị phu nhân thẹn thùng sau khi được tướng công quan tâm.

Hắn gật gật đầu: “Ngươi động đi.”

nhẫn nại kìm nén xúc động, đem tay chống bên eo đối phương, thong thả cắm vào rút ra cho đến khi hầu như toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đều đã đi vào. Dù Tô Niên đã bị hắn cắm tới tử ©υиɠ nhưng đại điểu của hắn còn chưa vào hết, Hùng Nhập Phong cũng không vội, sau này làm thêm hai lần chắc có thể cắm vào hết.

“Ân hừ……” Tô Niên bị đối phương thong thả đâm vào mà hừ nhẹ, bàn tay ban đầu nắm chăn không tự chủ sờ vào nam nhân trên người, kéo nhẹ đầu đối phương cho mình một cái hôn.

Không bao lâu, động tác của Hùng Nhập Phong dần trở nên nhanh chóng, hoa huyệt dâʍ đãиɠ mềm mại bị đại dươиɠ ѵậŧ làm chảy ra không ít nước, chỗ giao hợp phát ra tiếng “phụt phụt” thật lớn, phóng đãng khiến Tô Niên mặt đỏ tai hồng.

Bụng hắn cũng hơi gồ lên, kɧoáı ©ảʍ quá nhiều làm hắn chỉ có thể phát ra những âm thanh tao lãng không có ý nghĩa.