Đã Lâu Không Gặp, Anh Phó

Chương 19: Đồng Ý Li Hôn

Hàn Song đi theo tôi hai năm, hiểu không ít về chuyện của tôi và Phó Thận Ngôn, nghe tôi nói như vậy, cô ấy nhíu mày lại nói, "Nếu chị thật sự đồng ý ly hôn, không phải là chị phụ lời dặn dò của ông Phó đối với chị sao? ”

" Hơn nữa , nếu bây giờ chị đồng ý ly hôn, vốn cổ phần ông nội chuyển sang tên chị đều phải trở lại tổng giám đốc Phó, chị sẽ mất rất nhiều thứ"

Biết cô ấy lo lắng cái gì, tôi nhìn đồng hồ, đã không còn sớm, không giải thích quá nhiều với cô ấy, chỉ nói, "Chị có tính toán của riêng mình, em nhanh chóng đi giúp chị lấy một chút, chị có một số việc phải đi ra ngoài. ”

Thấy tôi nghe không được lời cô ấy, Hàn Song vừa lo lắng vừa tức rời khỏi phòng làm việc.

Tôi thu dọn đơn giản một chút, tìm chìa khóa xe, đợi Hàn Sảng ở cầu thang, may là cô ấy nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát đã lấy được đồ.

Đưa túi giấy tờ cho tôi, cô ấy vẫn không cam lòng nói, "Giám đốc, , bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để chị ký vào đơn ly hôn, chị…”

"Được rồi!" Ngắt lời cô ấy, tôi đi vào thang máy và nhìn cô ấy, "Làm việc đi , chị biết phải làm gì."

Cô ấy muốn nói gì đó, nhưng cửa thang máy đã đóng lại.

Đi tới gara, tôi khởi động xe, trực tiếp đi đến chỗ đã hẹn với Trình Tùy Dục.

Nam Loan Tiểu Trúc là một nhà hàng Trung Quốc tương đối tao nhã, phong cách Trung Quốc thanh lịch, ẩm thực tinh xảo nhỏ gọn, bởi vì mức độ tiêu thụ tương đối cao, vì vậy nơi này tuy rằng tao nhã yên tĩnh, nhưng những người tới đây đều là người tương đối giàu có.

Vì đã đặt bàn trước nên khi vào nhà hàng tôi đã trực tiếp đến chỗ đã đặt trước, khiến tôi bất ngờ chính là Trình Tùy Dục thế nhưng lại đến sớm.

Nhìn thấy hắn một thân phong cách thoải mái sạch sẽ gọn gàng, khí chất trang nghiêm ngồi bên cửa sổ, những ngón tay mảnh khảnh gõ nhịp trên bàn, hắn có vẻ nhàn nhã thoải mái.

“Xin lỗi, tôi đến muộn!” Ngồi đối diện với hắn , tôi mở miệng, thuận tiện gọi nhân viên phục vụ chuẩn bị gọi món .

Hắn vốn ngẩn người đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ , nghe được động tĩnh không khỏi quay đầu lại, nhìn thấy tôi đôi lông mày tuấn mỹ nhướng lên, nhưng lại cười tà mị, nói " Mỹ nữ mời khách, há có lý đến trễ? ”

Hiếm khi thấy hắn cười, tôi đem thực đơn đẩy cho hắn cười nói, "Có ai nói qua, lúc anh cười lên, đặc biệt ôn nhu sạch sẽ không? ”

Hắn nhướng mày, không chạm vào thực đơn mà ra hiệu cho tôi gọi món, đôi mắt phượng đỏ rực khẽ nheo lại, nhìn tôi nói: "Cô là người đầu tiên! ”

Tôi cười cười, cũng không từ chối hắn, đơn giản gọi vài món, thử gọi một ít món hắn có thể thích.

Đưa thực đơn cho người phục vụ, tôi uống một ly nước, thấy hắn ta chỉ mỉm cười nhìn tôi, cũng không nói lời nào.

Tôi hơi ngẩn người, buông ly nước xuống khó hiểu nói, "Trên mặt tôi có cái gì sao? ”

Khóe miệng hắn nhếch lên, có thể thấy tâm trạng anh rất tốt,, "Lần đầu tiên cùng nữ nhân của huynh đệ cùng nhau ăn cơm, cảm giác..."

Hắn dừng một chút, trên mặt cười tản ra, tiếp tục nói, "Cảm giác cũng không tệ lắm!

Người ta nói rằng mọi thứ đều tập trung lại với nhau và con người được chia thành các nhóm, những người xung quanh một người lạnh lùng và thờ ơ như Phó Thận Ngôn đương nhiên không phải là người có thể dễ dàng kiểm soát.

Tôi không nghi ngờ quá nhiều lời nói của hắn, cũng không có ý đi truy cứu ý tứ trong lời nói của hắn ta, chỉ nhìn hắn ta đi thẳng đến chủ đề, "Nếu tôi có việc muốn nhờ bác sĩ Trình giúp, bác sĩ Trình sẽ giúp sao? ”

Hắn nhướng mày, ngả thân hình mảnh khảnh ra sau, nhìn tôi và nói: “Tôi có thể giúp gì cho cô?”

"Thuốc đông y điều dưỡng thân thể sau khi phá thai của phụ nữ!"

Hắn nhíu mày,“Chỉ vậy thôi sao?”

Tôi gật đầu, "Đã sớm nghe nói bác sĩ Trình là kỳ tài đông y, tôi muốn xin bác sĩ Trình một ít thuốc điều dưỡng thân thể sau khi sảy thai, không biết bác sĩ Trình có giúp được không? ”