“Tín hiệu wifi dưới lầu tốt hơn một chút, tôi xuống để xử lý một chút công việc.”
Du Dịch Nghiêm vừa nói vừa quan sát Vinh Nhung ngồi trên ghế sô pha bên cạnh mình, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên mặt đã tẩy trang của Vinh Nhung, phát hiện ra làn da của cậu vẫn trắng nõn nhẵn nhụi như cũ, không nhìn thấy lỗ chân lông và quầng thâm, lông mi đen dày vểnh lên, nhìn từ bên cạnh giống như một cái quạt nhỏ vậy, làm cho người ta nhịn không được chú ý đến nó.
Vinh Nhung liếc qua phía Phó Ưng Phủ đang bận rộn với công việc của mình, nói với Du Dịch Nghiêm:
“À, vậy anh tiếp tục bận việc đi.”
Bởi vì hai người bọn họ chiếm lấy cái sô pha dài, Vinh Nhung đành phải chờ bọn họ rời đi. Nhưng bởi vì mấy hôm trước công việc của cậu diễn ra liên tục, sớm đã nuôi dưỡng thành thói quen ngủ sớm dậy sớm. Chỉ chốc lát sau, Vinh Nhung đã ngáp rất nhiều lần, nước mắt sinh lý lại muốn chảy ra, vì thế cậu dứt khoát lấy ra một bộ quần áo bông từ vali ra, sau đó nằm cuộn mình trên sô pha nhỏ, chuẩn bị cứ như vậy mà ngủ một đêm.
“Cậu muốn ngủ rồi sao?”
Du Dịch Nghiêm đột nhiên mở miệng,
“Nhưng tóc của cậu còn chưa khô hết.”
Vinh Nhung không ngờ Du Dịch Nghiêm lại chủ động nói chuyện với cậu, từ sau vụ việc kiếm chuyện trong y tế gây chấn động cả nước kia, cả con người bác sĩ Du đều trở nên lạnh lùng.
“Đúng vậy, không có việc gì đâu, chỉ còn ướt một chút mà thôi.”
Nói xong Vinh Nhung dụi dụi mắt, đem đôi mi dài nhấc lên, có một loại mỹ cảm nói không nên lời.
“Có muốn đến phòng của tôi và Kỳ Ngạn ngủ không?”
Biểu cảm nghiêm túc mà hờ hững của Du Dịch Nghiêm,
“Giường của tôi tuy là giường đơn, nhưng ngủ hai người không thành vấn đề.”
Khán giả còn đang ở trong livestream,
(Bác sĩ Du phóng khoáng)
Ngay khi khán giả và bác sĩ Du trong buổi livestream cho rằng Vinh Nhung sẽ đồng ý, thì Vinh Nhung lại khéo léo từ chối:
“Cám ơn, nhưng tôi vẫn không cần đâu. Anh không phải ngủ rất tỉnh sao? Cùng một phòng, khác giường còn không ảnh hưởng nhiều, cùng một giường chắc chắn sẽ có ảnh hưởng.”
Lúc nhắc đến ngủ tỉnh...
Ánh mắt Du Dịch Nghiêm thoáng cái đã thay đổi, nhưng rất nhanh thần sắc trở lại như thường, sau đó khách sáo nói cùng Vinh Nhung vài câu liền đi lên lầu.
Mà Vinh Nhung cứ như vậy cuộn mình trong sofa đôi nhỏ, nhắm mắt nằm ngủ.
Khán giả xem livestream nhìn thấy cậu như vậy, cũng không khỏi lo lắng cho cậu:
(Có phải Nhung Nhung quá câu nệ rồi không? Vừa rồi có cơ hội tốt như vậy sao không đồng ý?)
(Có phải cậu ta có chút không hoà nhập được vào tập thể này không? Vào quá muộn đúng là rất khó!)
(Nhưng dù sao đây cũng mới là ngày đầu tiên.)
(Căn cứ vào kinh nghiệm tôi xem mười bộ show yêu đương mà nói, ngay từ đầu khách mời lễ phép ít nói, đến phía sau đều là bảo vật, Nhung Nhung như vậy cũng rất tốt.)
——
Lúc đó, trong phòng phỏng vấn hậu trường
Nhân viên công tác có tâm trạng rất thấp thỏm mà nhìn Hàn Lệ có biểu tình rất tồi tệ ngồi đối diện:
“Hàn Lệ, hôm nay đối tượng khiến anh rung động có thay đổi không? ”
“Loại câu hỏi nhảm nhí này không cần hỏi tôi, lãng phí thời gian.”
Hàn Lệ nói chuyện có phần nghiến răng nghiến lợi, vừa rồi Kiều Kiều mời anh ta đến phòng chiếu phim, anh ta vốn tưởng rằng Kiều Kiều rốt cục cũng chịu tiếp nhận anh ta rồi, không ngờ Kiều Kiều lại khuyên anh ta đồng ý cho Vinh Nhung kia vào phòng.
Mặc dù anh ta đã yêu cầu đạo diễn cắt bỏ đoạn video đáng xấu hổ kia đi, nhưng trái tim của anh ta vẫn còn rất khó chịu. Hàn Lệ sờ chiếc nhẫn trên ngón tay út, bất thình lình hỏi,
“Đúng rồi, Vinh Nhung kia chọn ai? ”
Đây là lần đầu tiên Hàn Lệ nhắc tới các khách mời khác trong hậu đài, nhân viên cảm thấy mới lạ nhưng vẫn thành thật nói với anh:
“Vinh Nhung đã ngủ rồi, chờ ngày mai mới bổ sung.”