Một Giấc Ngủ Dậy, Giới Tính Của Tôi Biến Thành Nữ

Chương 8

Diêm Hiểu cẩn thận nghĩ lại xem mấy ngày hôm nay đã làm những gì: “Hình như không làm gì lạ cả, cũng như bình thường thôi mà, đi học đọc sách ăn cơm chơi game ngủ…”

Chú nhẹ nhàng gật đầu, im lặng một lát, xong lại nhìn vào giữa hai chân của Diêm Hiểu.

Diêm Hiểu thấy thế bỗng nhiên căng thẳng cả người, hai chân không biết có nên khép lại không?

“Chú ơi, có chuyện gì sao?” Cô cẩn thận hỏi.

Chú vẫn nhìn chằm chằm vào nơi đó, một lúc sau mới nói: “Cái gậy thịt kia của con bây giờ không có nữa hả? Không phải là bị súc dương đúng không?”

*Súc dương: bệnh co rút dươиɠ ѵậŧ ở nam giới, rất nguy hiểm.

“Hả? Cái gì cơ?” Diêm Hiểu chưa hiểu lắm.

Vẻ mặt chú nghiêm túc trả lời: “Chú muốn biết cái gậy thịt kia của cháu có phải là co rút vào hay không? Mặc dù bây giờ nhìn cháu rất giống con gái nhưng mà chú vẫn không thể tin được.”

Ý của chú là cháu có bệnh nên khiến dươиɠ ѵậŧ co rút vào hả? Chú nghĩ cháu là siêu nhân có siêu năng lực co rút cái đó vào bụng hay gì? Chú hình như đang đề cao cháu rồi đó!

Diêm Hiểu há hốc mồm, hít sâu một hơi, cởi cả quần jean lẫn qυầи ɭóŧ ra. Hai cái đùi trắng bóc nhanh chóng lộ ra, còn có hạ thân mềm mại đáng yêu, không hề thấy bóng dáng cây gậy thịt.

“Chú nhìn đi, làm gì có nữa, cháu lừa chú làm gì?’’ Phần thân dưới Diêm Hiểu không mặc gì, hơi trống trải khiến cô cảm thấy không được tự nhiên. Giục chú nhìn qua xong thì nhanh chóng mặc quần vào.

Ánh nhìn của chú rất nhanh nhìn vào hạ bộ bên dưới của Diêm Hiểu. Không những xem mà còn dùng bàn tay to sờ soạng từ bắp đùi đi lên trên tiểu huyệt. Vừa sờ vừa nói: “Chắc chắn là không phải bị co rút vào à? Diêm Hiểu, đưa hông ra đây để chú nhìn kĩ lại xem nào?”.

“A…Chú ơi…Aa…” Diêm Hiểu bị dọa hết hồn. Nhưng nghĩ lại thì đây là chú, không phải tên ngu ngốc Tề Lâm, làm sao có suy nghĩ xấu xa với mình được, chú chỉ muốn giúp mình kiểm tra một chút thôi.

Vì vậy Diêm Hiểu ngoan ngoãn nghiêng người, dang rộng hai chân ra, vặn vặn mông khiến tiểu huyệt phơi bày ra để chú nhìn xem.

Nhưng mà làm như thế này rất ngại, khuôn mặt nhỏ nóng lên, tiểu huyệt cũng căng thẳng mà đóng mở vài cái.

Đóng mở đóng mở, thế mà lại chảy ra một ít dâʍ ŧᏂủy̠.

Diêm Hiểu cứng đơ cả người, muốn khép hai chân lại nhưng bàn tay to của chú lại chạm vào tiểu huyệt cô, vén phần thịt hai bên ra một ít, hai chân cũng theo đó dang rộng ra. Cả người cô trở nên run rẩy.

“Chú…chú làm gì vậy? Đừng nhìn nữa được không, rất ngại…” Diêm Hiểu chống tay tay lên sofa, giữ cho bản thân ngồi vững. Đôi mắt tuyệt đẹp ngập tràn ánh nước nhìn vào chú, đáng thương vô cùng.

Sao tự nhiên chú lại tách tiểu huyệt của mình ra vậy chứ? Phần thân dưới rất trống trải. Hơn nữa loại chuyện này cũng là chuyện không chính đáng, thế mà Diêm Hiểu lại có cảm giác lσạи ɭυâи!

Bàn tay to lớn của chú sờ qua sờ lại, đè lại cơ thể cô đang không an phận.