Kỷ Nghênh Hạ nhìn xem bóng lưng bà nội Kỷ, sờ trán một cái, lại nằm ở trên giường, đầu cô còn có chút choáng váng. Cô biết ý nghĩ bà nội Kỷ, cũng biết – người già mà, luôn muốn được ngày nào hay ngày ấy, dàn xếp ổn thỏa, sự tình gì cả nhà lẫn nhau nhịn một chút liền đi qua. Nhưng, Kỷ Nghênh Hạ không phải nguyên chủ, cô cho tới bây giờ liền học không được nhẫn, bất kể là trước khi cô lấy chồng là sau khi lấy chồng, cô liền không có từng nhịn.
Trượng phu của Kỷ Nghênh Hạ kiếp trước , là đồ đệ của cha cô. Cha cô võ nghệ cao cường, cô từ nhỏ đi theo cha tập võ, những gì cô học được chưa bao giờ là phong cách của một quý cô, cô kết hôn với đồ đệ của cha mình . Hắn là cô nhi, được cha nhận nuôi, hai người là thanh mai trúc mã, trở thành thân nhân đều ở tại nhà, trên không có mẹ chồng, phía dưới không có cô em chồng, thời gian trải qua chỉ có như thế thư thích.
Thế nhưng là, ngày tốt lành không được bao lâu, phu quân cô liền lên chiến trường, chuyến đi này chính là mấy năm. Hai người ngay cả một cái hài tử cũng không có, thẳng đến lên tới đại tướng quân, cô cũng làm tướng quân phu nhân, lại truyền đến phu quân của cô chết trận sa trường.
Cô và phu quân là thanh mai trúc mã, càng nhiều hơn chính là tình thân, phu quân chết trận, cô trở thành tướng quân phu nhân, đau buồn một hồi, cô tiếp tục sống mà không nghĩ đến chuyện kết hôn, tuy là góa phụ nhưng ít nhất cô ấy không phải chịu sự quản lý của mẹ chồng, chính là cha cô cũng không suy nghĩ để cho cô tiếp tục lấy chồng. Danh gia vọng tộc vốn cũng không thích hợp với cô, gia đình nhỏ cha cô lại không nỡ gả cô đi vào chịu khổ, cho nên liền kéo tới hơn ba mươi tuổi, cô vẫn là một thân một mình, không biết tại sao liền bị thích khách hại chết.
Nói đến tập võ, cô vừa lấy được thân thể này so với thân thể trước kia của cô kém xa, nhưng đây là chuyện không có cách nào khác được. Trước đó cha cô vì rèn luyện thân thể của cô, từ nhỏ đã cho cô pha nước thuốc tắm, bây giờ thân thể này thường xuyên bữa đói , bữa no, làm sao tốt cho được. Nhưng mà đây không tính là muộn, bọn hắn Kỷ gia võ công tâm pháp vốn là dưỡng sinh là chính, đánh võ là phụ.
《 Dưỡng sinh quyết》 đời trước của Kỷ gia là công pháp gia truyền, cô tu luyện đến tầng thứ tư, đời này bắt đầu lại từ đầu, không biết lúc nào mới có thể luyện đạo tầng thứ tư. Nhưng, cô cũng không gấp gáp, cứ thong thả.
Cô nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, yên lặng vận chuyển Công Pháp.
Trong lúc đó, bà nội Kỷ vào nhà trông thấy cô ngủ thϊếp đi, đóng cửa lại liền đi ra ngoài.
Kỷ Nghênh Hạ cái này vừa tu luyện liền luyện đến rồi sáng ngày thứ hai, liền bà nội nấu nước chè trứng gà cũng không kịp ăn, bất quá cô không có ăn, bà nội cô cũng không cho phép người khác ăn, giữ lại cho cô, nói là để cho cô buổi sáng ăn. người khác có tức giận cũng không làm được gì, lão thái thái lên tiếng, ai dám không nghe a!
Trên bàn ăn buổi sáng có một đĩa rau muối, mấy cái bánh bao màn thầu, một nồi cháo thưa thớt, đây là bữa sáng của Kỷ gia, tuy không phong phú, nhưng chỉ cần có thể ăn no bụng, bọn hắn rất thỏa mãn, thời đại này như thế, ai cũng không có cách nào. Kỷ Nghênh Hạ bưng bát, nhìn xem trên bàn ăn đồ ăn, lại xem chính mình trong chén đang nằm hai cái trứng gà, cô có chút lúng túng, nhất là bên cạnh cháu trai nhỏ đang chảy nước dãi và nhìn chằm chằm vào bát của cô, cái này trứng gà cô liền có chút ăn không vô nữa.
Nghĩ nghĩ, cô đem trứng gà chia làm bốn phần.
- “Tiểu thạch đầu, đây, cô cô cho cháu ăn trứng gà!”
Nói xong liền đem trứng gà gắp bỏ vào bát Tiểu Thạch Đầu, sau đó đưa phần còn lại cho ông nội Kỷ và bà nội Kỷ, đến nỗi những người khác, bây giờ cô chỉ có một phần, chỉ có chính mình hưởng dụng.
- “Cảm tạ cô cô!”
Tiểu Thạch Đầu ăn đến trứng gà, mặt mũi tràn đầy vui vẻ.
Ông nội Kỷ - bà nội Kỷ từ chối không được, chỉ có thể ăn, hài lòng nhìn Kỷ Nghênh Hạ, thật là một đứa nhỏ hiếu thuận.
Đại tẩu mặc dù mình không được ăn, nhưng con trai mình ăn , cô ta cũng cảm kích nhìn nhìn Kỷ Nghênh Hạ. Tiểu Thạch Đầu đã rất lâu chưa ăn qua trứng gà, bây giờ được ăn trứng gà, thật là muốn cảm tạ cô cô hắn .
Kỷ Nghênh Xuân nhìn thấy mà thèm:
- “Kỷ Nghênh Hạ ngươi chuyện gì xảy ra, của ta đâu? Ngươi như thế nào chính mình ăn, như thế nào không cho ta?”
Trước đó trong nhà có một chút ăn ngon đều tăng cường cô ta, chính là Tiểu Thạch Đầu đều phải lui ra xa, huống chi những người khác. Bây giờ ăn trứng gà, vậy mà không có phần của mình , cô ta như thế nào nguyện ý.
Lý Mai Anh cũng rất tức giận, nha đầu chết tiệt này nuôi không công, ăn trứng gà chỉ biết là cho bà nội nó, làm sao lại không biết cho bà ta- cái này người làm mẹ đây này? Bà ta trừng mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ, không dám mở miệng nói, dù sao hai ông bà già còn ở lại chỗ này đâu!
Đại bá Kỷ Cao Hoa lại không cảm giác gì, dù sao quả trứng đã vào bụng cha mẹ và cháu trai, hắn không có gì để quan tâm.
- “Được rồi, tổng cộng chỉ có hai quả trứng thôi, làm sao chia được, còn có Tiểu Hạ ăn cái gì đây?”
Bà nội Kỷ gõ gõ cái bàn nói.
Kỷ Nghênh Xuân tối hôm qua mới ăn đòn, cô ta hướng cha cô ta cáo trạng, cha cô ta cũng không hướng về cô ta, bây giờ cô ta nơi nào còn dám gây chuyện a. Cô ta còn nghĩ cha cô ta có thể đem hôn sự giải quyết, chỉ bĩu môi không lên tiếng.