Thập Niên 70: Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại

Chương 4

Kỷ Nghênh Hạ há to miệng, muốn nói cái gì lại không nói ra, đã chịu ủy khuất lớn như vậy , lại bị thêm chút ủy khuất nữa có tính toán là cái gì đâu? Nhân sinh đại sự đều có thể thay thế, cái khác cô cũng không muốn nhiều lời.

Khi cha mẹ của nguyên chủ qua đời, binh sĩ có cho tiền trợ cấp. Thế nhưng tất cả tiền đều là đại bá lấy, số tiền này vốn dĩ chính là cho cô, nhưng lúc đó đại bá nói về sau sẽ thu dưỡng cô, cho nên tiền kia liền cho đại bá. Việc này Kỷ Nghênh Hạ không biết bà nội Kỷ có biết hay không, dù sao lúc đó người đã lo liệu tang lễ cho cha mẹ của nguyên chủ là Đại bá - Đại bá mẫu. Nhưng, sau khi khôi phục trí nhớ thì Kỷ Nghênh Hạ đã nhớ lại. Cho nên, về mặt tình cảm giữa Đại bá - Đại bá mẫu với bất kể là nguyên chủ vẫn là cô, thật không có thiếu nợ bao nhiêu!

Bản thân cô ấy không ghét người lính tàn tật, nguyên chủ cũng không, điều cô ấy quan tâm là thái độ của Kỷ gia, đây là hôn nhân, không phải cái gì khác, không phải nói thay thế liền có thể thay thế. Kỷ Nghênh Xuân với con trai nhà họ Diệp đính hôn đã nhiều năm như vậy, chắc hẳn đã nuôi dưỡng một chút cảm tình, cô tham gia đi vào tính là gì a? Nếu như cô thật sự gả đi , như vậy cô đời này sẽ phá hủy. Lại nói, cô tuyệt đối không thể gánh cái danh cướp vị hôn phu của tỷ tỷ, nếu vậy thanh danhcủa cô sẽ bị huỷ.

- “ Bà nội, việc này cháu không có thể không quản!”

Kỷ Nghênh Hạ có chút cường ngạnh nói:

- “ Cháu có thể gả đi , nhưng hai bên nhất thiết phải nói rõ, không phải vậy cháu sẽ không gả đi! Không phải cháu đoạt hôn sự của đại tỷ, là đại tỷ chướng mắt người ta, mới khiến cho cháu gả thay , điểm ấy nhất thiết phải nói rõ!”

Cô không có ngu như vậy, đại sự cả đời, cô làm sao có thể không thèm để ý, mặc dù đây là cuộc sống mới trộm được, đời trước cô sống mơ hồ qua đi, đời này cô không nói sống được đặc sắc, nhưng là muốn sống được rõ ràng.

- “ Ngươi muốn nói rõ ràng như thế nào a?”

Kỷ Nghênh Xuân đẩy cửa ra, ngẩng đầu nhìn Kỷ Anh Hạ lớn tiếng hỏi, cô ta không nghe được những lời trước đó, chỉ nghe được câu cuối cùng Kỷ Nghênh Hạ nói.

- “Kỷ Nghênh Xuân, ngươi không cần lớn tiếng như vậy, ta chỉ hỏi một câu!”

Kỷ Nghênh Hạ ngồi ở trên giường không nhúc nhích, cô ngửa cổ, lạnh lùng nhìn Kỷ Nghênh Xuân:

- “Diệp Cẩm Trình rốt cuộc là vị hôn phu của người nào ? Ngươi trả lời ta?”

- “Đương nhiên là của ta!”

Kỷ Nghênh Xuân không chút suy nghĩ nói.

Kỷ Nghênh Hạ cười lạnh:

- “ Ngươi cũng nói là của ngươi, vậy ngươi dựa vào cái gì yêu cầu mẹ, để cho ta gả thay cho ngươi ? Ngươi thật là không biết xấu hổ!!”

- “ Hừ, Kỷ Nghênh Hạ, ngươi là ai a, ngươi có tư cách gì mắng ta?”

Kỷ Nghênh Xuân chỉ vào mũi của Kỷ Nghênh Hạ nói:

- “ Ngươi một cái kẻ đáng thương không ai muốn, ta đem vị hôn phu nhường cho ngươi, ngươi còn không biết đủ, ngươi cho rằng dung mạo ngươi xinh đẹp liền có thể gả được chắc?”

Mẹ nói, khi Kỷ Nghênh Hạ xuất giá, là không có có đồ cưới , cô ta một cái đứa nhỏ không cha không mẹ, dựa vào cái gì so với mình ?

Bộp một tiếng, bà nội Kỷ hung hăng đánh Kỷ Nghênh Xuân một cái tát, bà tức giận chỉ vào Kỷ Nghênh Xuân nói:

- “Kỷ Nghênh Xuân, ai cho ngươi lá gan nói như vậy?”

Kỷ Nghênh Xuân không dám tin nhìn xem bà nội Kỷ, hai mắt đỏ hồng nói:

- “ Bà nội, người vậy mà vì Kỷ Nghênh Hạ đánh ta?”

Bà nội Kỷ nãi kỳ thực đánh xong liền hối hận, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, mặc dù bà thương Kỷ Nghênh Hạ hơn chút, đó là bởi vì Kỷ Nghênh Hạ không có cha mẹ, người lại chịu khó, nhưng Kỷ Nghênh Xuân cũng là cháu gái của bà, bà có thể không thương sao? Đánh đều đã đánh, cũng không khả năng để cho bà một cái lão thái bà cùng một tiểu bối nói xin lỗi, bà nói:

- “ Bất kể như thế nào Nghênh Hạ đều là muội muội của ngươi , ngươi sao có thể nói như vậy nàng đâu?”

- “ Bà nội, người một mực đều ưu ái Kỷ Nghênh Hạ, người bây giờ càng là vì nàng đánh ta! Ta chán ghét người!”

Kỷ Nghênh Xuân kiêu căng nói, cô ta bình thường bị Lý Mai Anh nuông chiều , từ trước đến nay sẽ không cúi đầu trước người khác, lần này bà nội đánh cô ta, là đã đắc tội cô ta.

Bà nội Kỷ cũng tức giận, bà là một bà nội, bị cháu gái buộc tội đến mức có chút không xuống đài được.

- “ Ta đánh cũng liền đánh, ngươi làm gì, cha ngươi hồi nhỏ không biết bị ta đánh bao nhiêu hồi.”

- “Người bất công.”

Kỷ Nghênh Xuân quát.

Kỷ Nghênh Hạ nhìn có chút không quen mắt, nói:

- “Kỷ Nghênh Xuân, ngươi như thế nào nói chuyện cùng bà nội như vậy ?”

Kỷ Nghênh Xuân hận hận nhìn Kỷ Nghênh Hạ:

- “ Liên quan gì tới ngươi? Ngươi xen vào việc của người khác...... Đều là ngươi, để cho ngươi lấy chồng, ngươi thành thành thật thật lấy chồng không phải tốt sao? Ngươi gây sự cái gì ?”

Kỷ Nghênh Hạ mỉm cười, quay đầu đi, không có lên tiếng.

Bà nội Kỷ hung hăng vỗ vỗ cái bàn bên cạnh:

- “ Tốt, tốt, tốt, rất tốt, một cái nha đầu mà mỗi ngày nói lấy chồng, lập gia đình, ngươi không biết xấu hổ, ta còn ngại mất mặt đâu! Lại nói, ngươi dựa vào cái gì nhường Hạ Hạ lấy chồng a?”

Kỷ Nghênh Xuân dậm chân, quay người chạy ra ngoài.

Bà nội Kỷ thở dài:

- “ Hạ a, cháu nghỉ ngơi đi, bà đi xem, mẹ cháu...... Đại bá mẫu của cháu nấu nước chè trứng gà không biết nấu xong chưa.”