Bị Tình Yêu Chinh Phục

Chương 53: Tranh Giành Tình Cảm

Tiếng chuông tan học vang lên, tôi từ trong tiếng vỗ tay của học sinh đi ra ngoài, sau đó Trương Lệ lập tức chạy theo, tại hành lang ôm lấy tôi.

Trương Lệ quay đầu nhìn nhìn, đợi nhìn thấy Doanh Doanh cũng chạy ra theo, lập tức bắt đầu biểu diễn, "Ô ô ô, thầy không được đi, thầy đọc được em viết rồi chứ? Em rất thích thầy, em..."

"Trương Lệ, bà làm cái gì vậy, trước bàn dân thiên hạ cũng không sợ mất mặt!" Doanh Doanh có vẻ có chút khẩn trương, khả năng lúc này Trương Lệ trong mắt cô ấy tựa như con hồ ly tinh ha ha ha.

"Tôi thích thầy, mắc mớ gì tới bà, bà tránh ra..., Thầy, em rất thích người, thầy cùng em đi ăn cơm được không, em có rất nhiều lời muốn nói cùng thầy."

Doanh Doanh nóng nảy, cũng đến ôm chặt lấy tôi, "Thầy không nên đi, Doanh Doanh không cho người đi."

"Hai người các em, trước buông ra, có chuyện gì thì nói đàng hoàng."

"Không không, thả ra thầy sẽ đi! Doanh Doanh bà buông ra!"

"Bà mới thả ra, thầy thích tôi nhất, tại sao phải cùng bà đi ăn cơm?"

"Ôi chao, các em, tôi không đi, nơi này nhiều người không tiện."

Trương Lệ cùng Doanh Doanh buông tôi ra, tôi mang theo các cô ấy cùng đi xuống lầu dưới, tìm chỗ vắng người.

"Thầy, người cùng em đi ăn cơm được không, em luyến tiếc thầy."

"Thầy không nên đi, thầy đã đáp ứng Doanh Doanh, chỉ thích Doanh Doanh mà."

"Doanh Doanh, bà tại sao như vậy, bà làm gì cứ chiếm lấy thầy, thầy đang độc thân, bà là cái gì, là vợ hay là bạn gái của thầy?”

"Tôi, tôi là người thầy thích nhất, thầy nói đi, người thích Doanh Doanh nhất đúng không?"

"Hừ, vì thầy thích bà, bà liền lợi dụng thầy sao, sau đó không cho người khác thích thầy, bà như vậy không phải là ích kỷ thì là cái gì?"

"Tôi, tôi…"

"Thầy, Doanh Doanh không phải là thật sự thích người, bạn ấy chính là ích kỷ, em nguyện ý vì thầy trả giá toàn bộ, em mới là thật sự thích người, thầy hiểu không? Em biết thầy đang độc thân, nhất định có nhu cầu phương diện kia, em có thể thỏa mãn thầy, Doanh Doanh bạn ấy có làm được không? Bạn ấy không được, bạn ấy còn nghĩ về bạn trai của bạn ấy đó."

"Trương Lệ! Bà, bà quá đáng!"

"Tôi làm sao, tôi nói đều là sự thật!"

"Tôi cũng có thể thỏa mãn thầy, tôi cùng thầy, đã, đã..."

"Đã cái gì, làʍ t̠ìиɦ sao? Không có thì đừng nói, tôi có thể làʍ t̠ìиɦ với thầy!"

"Cái kia, Trương Lệ, lời như vậy chớ nói lung tung, người khác nghe được không tốt" tôi ám chỉ Trương Lệ nhỏ tiếng lại.

"Thầy, em nói đều là thật tâm, Doanh Doanh bạn ấy muốn làʍ t̠ìиɦ với thầy sao? Bạn ấy chỉ muốn bạn trai của bạn ấy."

Doanh Doanh nước mắt nhanh chóng tuôn rơi, gắt gao cắn môi, tôi biết nội tâm của cô ấy nhất định đang giãy giụa, hoặc là đang suy tư, đến tột cùng đối với bạn trai cùng tôi đều là dạng tình cảm gì, rốt cuộc muốn cùng ai làʍ t̠ìиɦ?

Lúc này cần phải đến phiên tôi phát huy, "Được rồi Trương Lệ, tôi biết suy nghĩ cùng tâm tư của em."

"Thầy ~~" Doanh Doanh lúc này òa khóc, cô ấy cho rằng tôi bị Trương Lệ cướp mất, khóc thật đúng là rất khổ sở, vậy em cứ việc nói thẳng muốn cùng tôi làʍ t̠ìиɦ không phải là tốt rồi sao, ha ha.

"Các em hãy nghe tôi nói, Trương Lệ, em vẫn là học sinh, việc này không nên, tôi chỉ có thể nói thật có lỗi, hơn nữa giống như Doanh Doanh nói, tôi thích Doanh Doanh nhất, em ấy không chỉ là học sinh của tôi, mà tôi còn đem em ấy trở thành người nhà, em ấy cùng các em không giống nhau, cho nên tôi không ngại em ấy nguyện ý làm cái gì cho tôi, các em ở trong lòng tôi không thể so với Doanh Doanh, nói như vậy có thể làm em buồn, nhưng tôi phải đem ý nghĩ của tôi nói cho em biết, đây cũng là phụ trách đối với em."

Doanh Doanh đã khóc rống lên, cô ấy lại lần nữa đi lên ôm chặt lấy tôi, "Ô ô ô, thầy, thật tốt, Doanh Doanh chính là người nhà của thầy, Doanh Doanh thích thầy."

"Thầy, em hiểu, nhưng là em không phục! Doanh Doanh bạn ấy chính là ích kỷ, trừ phi bạn ấy nguyện ý cùng người làʍ t̠ìиɦ, bằng không em không từ bỏ! Thầy nói gì em cũng không từ bỏ!"

Trương Lệ nói xong quay đầu liền chạy, nhưng lời nói này quá tuyệt vời, trừ phi cùng tôi làʍ t̠ìиɦ, ha ha ha, không biết tâm lý Doanh Doanh hiện tại có thận trọng suy nghĩ cùng tôi làʍ t̠ìиɦ hay không, nếu không làʍ t̠ìиɦ, thì sẽ rất nguy hiểm, tôi dễ dàng bị cướp đi, còn nếu làʍ t̠ìиɦ, cô ấy lại thực có lỗi với bạn trai, dĩ nhiên cô ấy đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với hắn rồi.

"Thầy, em, em thật vô cùng ích kỷ sao?"

"Ừm, không có, Doanh Doanh rất biết điều, lại đáng yêu, đừng suy nghĩ nhiều như vậy."

"Thầy, em, em..."

"Được rồi, trở về đi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, nên đi học."

"Dạ, em trở về đây, thầy nói làm Doanh Doanh rất vui, Doanh Doanh cũng đã sớm đem thầy coi như người nhà."

Nói xong Doanh Doanh cũng quay đầu chạy trở về phòng học, hôm nay tiến triển rất tốt, ngày mai tôi cảm giác lúc thao cô ấy, cô ấy khả năng cũng sẽ không phản kháng, Trương Lệ mang lại hiệu quả thật sự là quá tốt.

Tôi ở lại văn phòng hàn huyên lần cuối với thầy cô trong trường, sau đó tôi về nhà, hôm nay không có học bù, không biết Doanh Doanh có đưa cơm cho tôi không, lúc này điện thoại của tôi vang lên, là mẹ Doanh Doanh.

"Thầy Hoa, tôi là mẹ Doanh Doanh."

"Ừ, tôi biết, hôm nay không có học bù mà."

"Doanh Doanh trở về, nói hôm nay thi tiếng Anh được một trăm điểm, tôi thật sự là không biết nói cái gì cho phải, Doanh Doanh còn nghĩ đưa cơm cho ngài, tôi nghĩ hay là thầy Hoa trực tiếp tới nhà tôi ăn được không? Để tôi cảm ơn ngài, nghe nói chân ngài cũng đã tốt, cũng cần phải chúc mừng một chút.”

"À? Cái này, được không?"

"Thầy trăm vạn lần đừng khách khí, hy vọng ngài cho mặt mũi ăn cơm rau dưa!"

"Chị đều nói như vậy, không đi thì tôi đây quá không nể mặt rồi ha ha."

"Chúng tôi đây chờ ngài."

"Được, chút nữa tôi qua."

Không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn, xem ra mẹ Doanh Doanh đối với tôi độ hảo cảm cũng là từ từ tăng lên, từng bước kế hoạch tiến hành càng thêm thuận lợi, bữa cơm này tôi phải đi.

Tôi đổi bộ quần áo, sau đó liền đi qua nhà Doanh Doanh, đè lên chuông cửa, là Doanh Doanh đến mở cửa cho tôi, vừa nhìn thấy tôi liền bổ nhào vào trên người tôi.

"Thầy, người tới rồi!"

"Mẹ ở nhà, đừng như vậy."

"Làm sao vậy, thầy là người nhà Doanh Doanh mà."

"Hư! Ngay trước mặt mẹ đừng nói như vậy, mẹ em sẽ hiểu lầm."

"A" Doanh Doanh có chút không tình nguyện buông tôi ra.

"Mẹ! Thầy Hoa tới rồi."

"Hoa tiên sinh, ngài trước ngồi chờ một lát, còn có hai món nữa là xong rồi."

Tôi vừa nhìn đã tràn đầy một bàn lớn thức ăn, cô ấy thật đúng là đủ khách khí, còn tự làm, "Chị quá khách khí, đều nhiều món ăn như vậy rồi, đủ rồi đủ rồi."

"Không có việc gì, ngài ngồi một lát, lập tức liền xong, Doanh Doanh mời thầy ngồi đi con."

“Dạ!"

Doanh Doanh kéo lấy tôi tung tăng đi đến phòng khách ngồi xuống, xem ra Doanh Doanh hôm nay rất vui vẻ, là bởi vì tôi ở trường học ngay trước mặt Trương Lệ nói sao, hẳn là vậy.

"Thầy, hôm nay Trương Lệ trở về khóc nha."

"À? Tại sao khóc?"

"Ha ha, bởi vì thầy nói thầy chỉ thích Doanh Doanh thôi."

"Em là tiểu láu cá."

"Hôm nay thầy nói vậy, Doanh Doanh rất cảm động, thầy, em nghĩ, em là có chút ích kỷ, rõ ràng có bạn trai, còn, còn..."

"Ha ha, các em đều còn nhỏ, loại tình huống này rất bình thường, ai cũng hy vọng đem đồ vật tốt đều lưu tại bên người mình."