"Khai báo cái gì, chỉ là ăn bánh bao thôi!"
"Doanh Doanh bà từ sáng giờ đều lẩm bẩm, vậy bà ăn chính là bánh bao hoàng kim à? Mắc tiền đến mức bà kinh ngạc như vậy?"
"Không kém bao nhiêu đâu, lo học đi, không nói, không nói nữa."
Doanh Doanh sống chết không chịu mở miệng, quả thật khiến cô ấy nói ra nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lớn của tôi, còn bị tôi sờ vυ', xác thực có chút hơi khó, cô ấy chỉ là một thiếu nữ mười sáu tuổi làm sao có thể không biết xấu hổ đi nói như vậy.
Trương Lệ thấy Doanh Doanh không chịu nói ra cũng không có hỏi tiếp, tôi đoán Trương Lệ cũng biết Doanh Doanh sẽ nói cái gì, dù sao tôi đối với Doanh Doanh mục đích không thuần cô ấy đều biết.
Trưa hôm nay tôi lại kêu một mình Trương Lệ ra, lại cho cô ta nhiều tiền hơn bởi vì yêu cầu của tôi có chút quá mức, không phải là tôi muốn đối với cô ta như thế nào mà là muốn cô ta nói với Doanh Doanh rằng cô ta lại cùng người khác làm chuyện kia, cái này đối với một đứa nhỏ mười sáu tuổi mà nói là hơi quá đáng, nhưng tôi cho cô ta hai vạn đồng, cô ta liền đáp ứng, quả nhiên tiền là vạn năng.
Đến buổi chiều tôi tới lớp học, Doanh Doanh rõ ràng có chút không dám nhìn tôi, thẹn thùng sao, dù sao tối hôm qua cũng để cho tôi hôn lưỡi rồi, còn ăn cả vυ' sữa của cô ấy.
Tôi một bên dạy học một bên nghe lén Trương Lệ, thầm nghĩ đứa nhỏ này như thế nào còn không nói lời nào, cầm tiền còn không nhanh chóng làm việc cho tôi! Tôi cố ý nhìn nhìn Trương Lệ, cho cô ta một ánh mắt, cô ta thở một hơi thật dài, sau đó gật gật đầu.
"Cái kia Doanh Doanh…"
"Làm sao?"
"Bà nói đối với…"
"À? Tôi nói cái gì rồi hả?"
"Thì trước bà có nói bạn trai tôi xác thực không tính là lớn."
"Làm sao đột nhiên nói cái này, bà cuối cùng nhận thức được rồi sao? Ha ha ha."
"Ừ buổi trưa, tôi, tôi cùng một bạn học khác làm…"
"Cái gì? Bà, bạn trai bà biết không?"
"Hư! Nói nhỏ thôi, này làm sao có thể cho hắn biết được!"
"Bà người này, lá gan bà thật là lớn, lại dám chân đạp hai thuyền."
"Còn không phải do bà luôn nói bạn trai tôi không đủ lớn sao, tôi đây liền muốn nhìn một chút lớn là cảm giác gì."
"Vậy bà cũng không thể như vậy, bà cùng ai làm chuyện đó?"
"Lớp bên cạnh, vật kia của hắn cũng lớn, tôi liền nhịn không được."
"Bà thật sự là háo sắc, kia, kia, cái kia lớn sao?"
"Ừ cũng lớn, lớn như vậy."
Doanh Doanh nhìn nhìn, sau đó lại lộ ra thần sắc khinh bỉ, "Cái gì? Thôi đi! Cái này cũng không lớn hơn bao nhiêu, so với thầy Hoa... kém xa."
"Bà thôi được chưa, chỉ biết thầy Hoa, thầy Hoa, ai biết được bà có phải khoác lác hay không."
"Bà lại nữa, tôi tận mắt nhìn thấy, sao có thể khoác lác được."
"Nếu không lần sau bà chụp trộm một cái, tôi liền tin tưởng bà."
"Bà! Vật kia như thế nào chụp được!"
"Như thế nào không thể, bà đều có thể tận mắt nhìn thấy thì có thể chụp ảnh lại chứ, hoặc là nói bà đang khoác lác."
"Tôi đâu có!"
"Dù sao tôi cũng không tin bởi vì hôm nay tôi làm đều thoải mái muốn chết, thật, vật kia càng lớn càng thoải mái, cảm giác cắm đến tử ©υиɠ của tôi luôn."
"Ôi trời bà đừng nói nữa, thật khó nghe, cái gì chứ, da^ʍ uế! Hạ lưu!"
"Chậc chậc chậc, bà chính mình còn không phải là đi xem trộm vật kia của thầy sao, còn nói tôi hạ lưu, bà mới là làm ra vẻ, hơn nữa còn không thành thực, nói dối!"
"Bà! Được, tôi sớm muộn gì cũng sẽ chụp trộm một cái cho bà xem, xem bà còn dám nói xấu tôi không, nếu tôi nói thật thì sao?"
"Tôi sẽ thỉnh đi ăn hải sản, tùy bà chọn, ăn đến khi bà thỏa mãn mới thôi!" Trong lòng tôi nghĩ Trương Lệ này ra tay cũng khá bạo, quả thật cô ta hiện tại xem như là cô gái có tiền nhất trong lớp rồi.
"Một lời đã định!"
Tiểu khả ái nghĩ chụp dươиɠ ѵậŧ của tôi? Ha ha ha, không cần chụp ảnh nha, tối hôm qua tôi đã trắng trợn không kiêng nể đem dươиɠ ѵậŧ bại lộ ở trước mắt cô ấy rồi.
"Doanh Doanh, nghe tôi đây, đừng chậm trễ thanh xuân chính mình, chuyện đó thật siêu cấp thoải mái, hơn nữa tôi xác định càng lớn càng thoải mái đến dục tiên dục tử đó."
"Tôi thấy bà mới là khoác lác."
"Bà không cần giả bộ thanh cao, đến lúc đó bà sẽ biết, ôi, nếu bà nói thật, thầy Hoa thật sự lớn như vậy thì tôi thật muốn cùng thầy cũng làm một lần, chết cũng đáng!"
"Trương Lệ! Bà thật không biết xấu hổ! Bà vẫn là nữ sinh sao? Có thể có một chút rụt rè hay không!"
"Thôi đi..., đó là vì bà chưa làm qua, chờ bà đã làm rồi bà cũng có khả năng giống tôi thôi, muốn cùng thầy Hoa làm!"
Doanh Doanh không thèm nói nữa rồi, không biết cô ấy đang suy nghĩ gì, có thể cô ấy nghĩ vốn là có cơ hội cùng tôi làm, tối hôm qua đều bị tôi hôn, lại bị tôi chơi vυ', thậm chí còn đem dươиɠ ѵậŧ móc đi ra, điều này nói rõ tôi là muốn ȶᏂασ cô ấy.
Bất quá Doanh Doanh có thể cảm thấy ngày hôm qua nguyên nhân chủ yếu là do không khí cùng hoàn cảnh khiến tôi có chút xúc động, dù sao cũng là cô ấy tự an ủi bị tôi nhìn thấy cho nên cô ấy khẳng định không có khả năng hoài nghi là tôi có mưu đồ đã lâu, cái này tôi có thể tin tưởng vì hiện tại cô ấy đối với tôi vẫn là sùng bái.
Hết tiết, Doanh Doanh cũng không có đi ra đỡ tôi, còn cúi đầu không dám nhìn tôi, ha ha, đứa nhỏ này, không phải bị tôi sờ soạng vυ' rồi sao, có cái gì phải thẹn thùng đây, còn có chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn ở phía sau kìa.
Hôm nay không có học bù, nhưng mà tôi đương nhiên là sẽ không bỏ qua cho Tiểu Doanh Doanh, còn có một tuần, tôi phải cam đoan thời điểm khi tôi ȶᏂασ cô ấy cô ấy sẽ không kịch liệt phản kháng, chỉ cần cô ấy dịu dàng ngoan ngoãn, tôi cam đoan có thể đem cô ấy thao ăn xong, để cô ấy ở trước mặt bạn trai hoàn toàn vứt bỏ tình yêu, về sau chỉ muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của tôi.
Vừa tan học tôi liền nhận được một tin tức tốt, sân tennis đã xây xong, tốc độ thật nhanh, này có tiền chính là có thể muốn làm gì thì làm, bất quá chân tôi theo lý thì còn chưa có khôi phục nhưng tôi có thể hẹn Tiểu Doanh Doanh ra, tôi có thể nhìn cô ấy chơi bóng.
Tôi ở trong văn phòng ngây ngốc đợi đến giờ tan học bởi vì tôi muốn biết trạng thái bây giờ của Doanh Doanh cùng bạn trai cô ấy. Đến giờ tan học, Doanh Doanh cùng bạn trai nhỏ tay cầm tay về nhà, mà tôi ở phía sau theo đuôi, nhìn hình như cùng bình thường không có gì khác lạ.
"Doanh Doanh, em sao vẫn luôn không nói lời nào vậy?
"A ~? Có, có sao? Khả năng gần đây hơi mệt."
"Em mấy ngày nay đều như vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Không có, khả năng gần đây có chút mỏi mệt thôi."
"Em trước kia cũng không như vậy nha, mỗi ngày đều nói rất nhiều."
"Ôi chao, anh đừng suy nghĩ nhiều, em không sao."
"Đừng quên sinh nhật của anh đó, em sẽ cho anh niềm vui bất ngờ đúng không?"
"Sẽ không quên, yên tâm đi."
Trong lòng tôi nghĩ, Doanh Doanh nhất định là có thể cho ngươi một niềm vui bất ngờ thật to, chúng tôi cùng nhau cho ngươi thấy cái gì gọi là tính giao, cho ngươi thấy bạn gái của ngươi là như thế nào bị ȶᏂασ cao trào từng đợt từng đợt.
Doanh Doanh không yên lòng làm tôi rất là cao hứng, cô ấy gần đây bị tôi làm cho thâm tâm nảy mầm, tự dưng nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lớn của tôi thì có thể an ổn mới là lạ, nhất định là suy nghĩ lung tung .
Tôi trở về nhà, chỉ chốc lát cửa bị mở ra, Doanh Doanh lại đến đưa cơm cho tôi, nhưng mà có thể do trải qua sự tình ngày hôm qua, cô ấy có vẻ thực ngượng ngùng, mặt cũng một màu hồng hồng, mắt to cũng không dám nhìn thẳng tôi, cô ấy thủ da^ʍ bị tôi nhìn thấy, dươиɠ ѵậŧ của tôi lại cho cô ấy nhìn, loại quan hệ này xem như thực kỳ diệu.
"Thầy Hoa, ăn cơm thôi ạ."
"Doanh Doanh, chân của tôi cũng gần khỏi rồi, không cần đến đưa cơm nữa, rất phiền toái."
"Không có việc gì, không phiền toái!"
"Đúng rồi Doanh Doanh, nói cho em một tin tức tốt."
"Tin tức tốt gì ạ?"
"Sân tennis của tiểu khu chúng ta đã xây xong rồi!"
"Oa, nhanh như vậy! Thật tốt quá!"
"Ha ha, tôi cố ý kêu bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất xây, hơn nữa còn có hai sân, kỳ thật một cái, chìa khóa chỉ làm cho mình em, nói cách khác sân này chỉ thuộc về một mình em thôi."
"A ~ này, thầy, người, người đối với em thật tốt! Em..." Doanh Doanh nói nói, mắt to lại ngập nước rồi, đứa nhỏ này có thể là yêu khóc nha, không có việc gì liền dễ dàng kích động, tiểu khả ái quỷ.
"Được rồi, tiểu quỷ khóc nhè, một hồi chúng ta xuống thử một chút được không?"
"Được, nhưng vết thương ở chân của thầy…"
"Tôi nhìn em đánh là được."
"Được, vậy thầy đợi em về thay quần áo với lấy vợt."
"Đi đi, chúng ta gặp nhau dưới lầu."