Tiểu Lý lại quay đầu liếc mắt nhìn mẹ Doanh Doanh, "Hoa tổng, không thể không nói, trên người ngài đúng thật là có một chút mị lực như vậy."
"Ha ha ha, xem ra mẹ con này bị tôi thu phục rồi."
"Vâng, trước mắt có thể nói cô ấy đối với ngài có thiện cảm, hơn nữa còn là cái loại cảm giác vi diệu, vừa mới rồi cô ấy còn trang điểm lại, loại tình huống này chỉ có đối với người mình để ý."
"Hửm? Trang điểm lại? Vậy cũng có khả năng là để ý hình tượng của mình."
"Nói thì nói như thế, nhưng mà tôi thấy cô ấy chính là muốn ở trước mặt của ngài bày ra vẻ mặt đẹp nhất."
"OK, một lát nữa còn có tiết mục khác, cô nhìn xem hiệu quả như thế nào, tôi đi vệ sinh."
"Vâng."
Tôi không dám chậm trễ quá lâu, cùng tiểu Lý hàn huyên vài câu, liền nhanh chóng đi vệ sinh, chờ lúc tôi trở lại phát hiện trạng thái của mẹ Doanh Doanh quả thật có biến hóa rất lớn.
"Thật có lỗi, để chị đợi lâu rồi."
"Ha ha, Minh Vũ, đã nói cậu đừng làm như người xa lạ mà."
"Ha ha ha, đúng đúng, kỳ thật hôm nay chị mời tôi ăn cơm tôi còn do dự một chút."
"Hả? Tại sao, không muốn cùng tôi ăn cơm à?"
"Không không, nói như thế nào đây, kỳ thật tôi không quá rành chuyện giao tiếp với nữ giới, với cả lúc trước chúng ta cũng chưa quá quen thuộc, cơ hồ gặp mặt có hai lần, tôi chỉ sợ sẽ lúng túng."
"Ừm, hình như đúng là như vậy, mỗi ngày cậu đều tới bổ túc cho Doanh Doanh, nhưng hình như cùng không có trao đổi nhiều lắm."
"À đúng rồi, còn phải cảm ơn lúc trước chị chiếu cố tôi, để Doanh Doanh mỗi ngày đều đưa cơm cho tôi, thật sự rất cảm ơn."
"Cậu xem cậu lại vậy nữa, đã nói đừng khách sáo sao."
"Chuyện này nhất định phải cảm ơn, đây là phát ra từ tận đáy lòng tôi cho nên chị nhất định phải tiếp nhận."
"Ha ha, được rồi, tôi tiếp nhận."
"Hơn nữa chị Yên Ngữ, thủ nghệ của chị thật đúng là để tôi thay đổi cách nhìn, bình thường mà nói, mỹ mạo cùng trù nghệ thường tương phản nhau, càng là người dễ nhìn thì càng không biết làm việc nhà, chị xem như ngoại lệ rồi."
"Ôi chao, cậu lại nói bậy, chỉ sinh hoạt ở nhà ai mà không biết nấu cơm, đây đều là kỹ năng cơ bản."
"Có thể vì tôi thường xuyên ở một mình, cho nên hương vị gia đình này vẫn khiến cho tôi cảm thấy thực ấm áp."
"Minh Vũ, cậu cũng không còn nhỏ, nên suy nghĩ tìm một nửa kia đi chứ?"
"Ôi, tôi vốn cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ chỉ sợ khó hơn."
"Vì sao nói như vậy? Với điều kiện của cậu có thể tùy tiện tìm một người mà."
"Ha ha, lúc trước không biết có phụ nữ như chị Yên Ngữ, hiện tại đã biết, tôi giống như rất khó đem tiêu chuẩn hạ thấp xuống, nhưng người phụ nữ vừa xinh đẹp lại tài trí như chị Yên Ngữ, chỉ sợ không tìm được người thứ hai."
"Ôi chao, Minh Vũ, cậu đừng cứ mang tôi ra đùa giỡn, tôi đều đã gần bốn mươi tuổi rồi, nào có tốt như cậu nói."
"Mặc dù có hơi không tôn kính chị, nhưng thời điểm bây giờ chị mới là mị lực nhất."
Mẹ Doanh Doanh không nói gì, chỉ cúi đầu, cầm chén rượu lên lại hơi uống một ngụm, biểu cảm hiển nhiên là thực hưởng thụ lời khen của tôi, hẳn là nói đến bên trong tâm khảm của cô ấy rồi.
Có lẽ chồng cô ấy không có nói với cô ấy như vậy, tôi đây về sau phải thường xuyên nói, khiến cô ấy dần dần so sánh tôi với chồng cô ấy.
Lúc này ông chủ nhà hàng đi lên vũ đài, ở trên có một ban nhạc đang diễn tấu nhạc jazz, ông chủ kêu ban nhạc dừng lại, sau đó cầm lấy micro hắng giọng một cái.
"Kính chào các vị khách quý đến đây hôm nay!"
"Hy vọng nhà hàng của tôi có thể mang đến cho mọi người một buổi tối ấm áp, hôm nay là kỷ niệm mười năm khai trương của nhà hàng, để tri ân khách hàng, hôm nay nhà hàng có một hoạt động đặc biệt, từ màn ảnh theo dõi của chúng tôi ngẫu nhiên chọn một bàn, khách hàng được chọn trúng, bữa ăn hôm nay sẽ được miễn phí, còn có phiếu ưu đãi dùng cơm ở nhà hàng có giá trị năm vạn đồng, có kỳ hạn là một năm, cũng chính là trong một năm này, có thể ở nhà hàng này tiêu phí năm vạn, toàn bộ miễn phí."
"Oa~~ "
Phía dưới lập tức liền xôn xao, mặc dù người đến tiệm này ăn cơm hẳn là đều khá giả, nhưng phiếu ưu đãi năm vạn này vẫn vô cùng dụ dỗ, dĩ nhiên tiền này là tôi bỏ ra, đây đều là an bài của tôi.
"Tiệm này còn thật ghê gớm, năm vạn đồng, chị Yên Ngữ nếu như được chọn trúng, về sau liền có thể dẫn theo Doanh Doanh tới đây ăn nhiều hơn."
"Tôi nào có cái vận khí đó, tôi ngay cả xổ số cũng chưa từng trúng qua, hơn nữa cho dù là chọn trúng bàn chúng ta thì cũng phải là cậu cầm lấy, dù sao cậu xã giao nhiều, sẽ cần hơn tôi."
"Ha ha, chị Yên Ngữ, chị thấy tôi có thể tới đây bàn công việc sao? Chị nhìn bốn phía xem, trừ bỏ người nhà, chính là tình nhân, tôi bình thường chỉ có một mình, không có cơ hội tới đây."
"Ôi chao, cậu nói cứ như bàn chúng ta trúng thật vậy, ha ha."
Mẹ Doanh Doanh lại vui vẻ bật cười, tôi không biết hôm nay cô ấy đã cười đến lần thứ mấy rồi, hai vυ' kia lại liên tục không ngừng run rẩy, làm cho dươиɠ ѵậŧ của tôi lại ngứa ngáy.
"Mời mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhìn lên màn hình lớn, màn ảnh chúng tôi bắt đầu chọn người, 3,2,1 bắt đầu!"
Trên màn hình lớn bắt đầu rất nhanh hiện lên mỗi một bàn khách hàng, quy mô nhà hàng này cũng không có quá lớn, có chừng hai mươi đến ba mươi bàn, hơn nữa đa số là bàn hai người, cho nên đại đa số tới nhà hàng Tây ăn cơm cơ bản đều là tình lữ, hoặc là mang theo tình lữ của người khác, ví dụ như tôi.
Như an bài của tôi, trên màn hình cuối cùng dừng đến trên người tôi với mẹ Doanh Doanh, mẹ Doanh Doanh che miệng không thể tin được, mà tôi cũng giả bộ phối hợp làm ra thần thái kinh ngạc.
"Oa! Chị Yên Ngữ! Thật là chọn trúng chúng ta."
"Đúng vậy, thật không nghĩ tới, Minh Vũ, cậu quả thực chính là phúc tinh của tôi."
Tôi đương nhiên là phúc tinh của cô ấy, đợi cô ấy sau khi bị tôi chinh phục, cô ấy nhất định càng thêm cho rằng như vậy.
"Chúc mừng, hai vị, mời bước lên vũ đài."
Tôi đứng dậy, phi thường thân sĩ dìu mẹ Doanh Doanh, sau đó cùng đi lên phía trên đài, dưới đài vang lên nhiệt liệt tiếng vỗ tay, "Cô gái này thật đẹp!"
Lòng hư vinh khiến mặt mẹ Doanh Doanh càng đỏ hơn, làm tôi quả thật muốn ở trước mặt mọi người đại chiến ba trăm hiệp.
"Oa, không nghĩ tới, may mắn của chúng tôi, vẫn là đại mỹ nữ, hai vị thật sự là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi."
"A, không không, chúng tôi..."
Ông chủ cắt lời, "Mời hai vị tự giới thiệu mình một chút."
"Cái kia, tôi tên là Hoa Minh Vũ, vị này là bạn bè của tôi, Từ Yên Ngữ, nói rõ trước, chúng tôi không phải là quan hệ tình lữ."
"A! ! ! ! !"
Phía dưới vang lên âm thanh chọc ghẹo, hiển nhiên không tin tưởng lời nói của tôi, làm cho mẹ Doanh Doanh cũng có chút lúng túng khó xử, không biết nên làm thế nào cho phải.
"Hoa tiên sinh, xem ra không ai tin lời nói của ngài."
"Thật, chúng tôi chỉ là bạn bè mà thôi."
"A? Vị Từ tiểu thư này mỹ mạo như thế, chẳng lẽ không khiến ngài động tâm sao?"
"Không, không phải, ôi chao, các người nghĩ sai rồi, Từ tiểu thư là người có chồng rồi."
"A! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Phía dưới la hét lớn hơn, thậm chí có người bắt đầu ồn ào, nhà hàng Tây tao nhã này, nhất thời thay đổi có chút thấp kém, "Không tin, nói dối!"
"Thì ra là thế, nhưng mà Từ tiểu thư còn trẻ như vậy đã kết hôn, vẫn làm người khác khó mà tin được."
Mẹ Doanh Doanh ngượng ngùng cắn môi, tôi có cảm giác phía dưới của cô ấy đều đã ướt, biểu cảm kia cực kỳ giống bộ dạng muốn phát xuân.
"Tôi đây hỏi Từ tiểu thư một chút, cảm thấy Hoa tiên sinh như thế nào? Có hối hận kết hôn sớm hay không?"
"Này, ôi chao, Hoa tiên sinh là người rất ưu tú, chỉ là gia đình của tôi cũng rất hạnh phúc."
"À? Vậy được rồi, tôi sẽ không tiếp tục xâm phạm sự riêng tư của hai người, nhưng mà phần thưởng lần này còn cần một bước mới có thể lấy đi."
"Cần một bước gì?"
"Bởi vì đến nơi này ăn cơm cơ hồ đều là tình lữ, người nhà, cho nên an bài lúc trước của chúng tôi chính là phải hôn môi trước mặt mọi người mới có thể lấy đi."
"A!?? Này, này không được, không được" tôi nhanh chóng giả vờ tỏ vẻ cự tuyệt, sau đó vụиɠ ŧяộʍ nhìn mẹ Doanh Doanh, cô ấy cũng nhăn nhăn nhó nhó lắc đầu.
"Như vậy rất không thích hợp, không được, chúng tôi từ bỏ."
"A? Từ tiểu thư, cô nhất định từ bỏ sao? May mắn đến nếu như chủ động bỏ qua sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt đó nha, về sau thần may mắn có thể sẽ không tiếp tục chiếu cố cô, nhưng mà hai vị nếu không phải là tình lữ, hôn môi quả thật có chút không thích hợp, vậy không bằng như vậy đi, hai người ôm nhau một phút, phần thưởng này liền cho hai người, như thế nào?"
Mẹ Doanh Doanh cắn môi nhìn tôi một cái, mà tôi cũng giả bộ thực ngượng ngùng nhìn cô ấy, "Chị Yên Ngữ, nếu không liền ôm một chút? Thật vất vả mới có được may mắn, bỏ đi như vậy quả thật quá đáng tiếc."
"Minh Vũ, nếu cậu không để ý lời nói, tôi, tôi có thể."
"Được rồi, ông chủ, chúng tôi đồng ý."
"Được, hai vị khách quý trai tài gái sắc xin chuẩn bị kỹ lưỡng, 3,2,1, bắt đầu tính giờ!"