Một tìm kiếm nóng cũng kích hoạt các cuộc thảo luận trên một số diễn đàn giải trí lớn và thậm chí một số trang web cổng thông tin.
Có bài viết liên quan ở khắp mọi nơi.
Trần Vu Cẩn nói qua điện thoại: "Thật ra cũng không có gì to tát, nhưng Tiểu Tuấn đúng là có chỗ dựa.
Nhà họ Tống có một đứa con riêng nên chúng tôi phải gọi anh ấy là cậu."
Hơi thở của Trần Vu Cẩn hơi bất ổn, có lẽ anh ấy vừa đi vừa nói chuyện.
", Một đứa con ngoài giá thú, cũng coi như dựa dẫm?" Cố Tuyết Nghi có vẻ có chút kinh ngạc.
"Tống gia gia chủ còn sống, tự mình hứa hẹn, tất cả con ngoài giá thú đều có quyền thừa kế gia sản, nói cách khác, con riêng không khác gì con chính thống."
Cố Tuyết Nghi lạnh lùng nghĩ.
Vậy thì Thà chết như lão Yến còn hơn.( Cha của Yến Triều -> yến tổng tiền nhiệm)
sống vậy chỉ gây thêm rắc rối.
Tại sao tất cả những người hiện đại thậm chí không hiểu sự thật rằng con trai của vợ lẽ không được vượt qua con trai của vợ cả à ?
"Diêm vương thì dễ trốn , nhưng tiểu quỷ thì khó lường. Sự việc càng kéo dài, giữa chừng sẽ càng nảy sinh nhiều rắc rối. Đối phó với kẻ thủ ác, chúng ta phải xử lý xong khi hắn chưa kịp phản ứng. Dù hắn có hung bạo đến đâu cũng không thể làm gì được." Cố Tuyết Nghi nói, giơ tay rót cho mình một tách trà.
“Không sai, chính là đạo lý này." Nếu lúc này muốn làm quân tử, vậy thì sẽ bị tiểu nhân làm loạn.
"Chỉ là..." Cố Tuyết Nghi dừng một chút, sau đó lại từ trong trí nhớ nghĩ tới cái vị Yến tiên sinh kia.
"
"Chỉ cái gì?"
"Ta vốn cho rằng có thể sẽ cản trở thanh danh của Yến Triều, nhưng anh ta ngay từ đầu đã không có hảo cảm với Tống gia, cho nên gánh cái nồi này thì cũng không sao."
Cố Tuyết Nghi nghĩ về điều đó, nhưng thật không tốt khi thể hiện khía cạnh tàn nhẫn của cô ấy trước mặt những đứa em của Yến Triều. Cũng không biết thân phận của "Yến phu nhân", tôi hỏi thêm một câu: "Lần trước tôi nhờ Trần tiên sinh điều tra tin tức về Yến Triều và Yến Huân Hoa, anh có thu được kết quả gì không?"
Có lẽ là bởi vì Cố Tuyết Nghi đã lâu không nhắc đến yến Triều, nhưng hôm nay cô ấy đột nhiên thường xuyên nhắc đến nó, Trần Vu Cẩn nhất thời không quen.
Hắn trầm mặc vài giây mới hồi đáp: "Vẫn chưa có tin tức gì..."
"Phải không?"
“Ừm……”
Trần Vu Cẩn luôn có cảm giác rằng nếu Cố Tuyết Nghi nhẹ nhàng hỏi "Thật sao?", anh ấy sẽ không thể chịu đựng được.
"Được, vậy tôi hiểu rồi. Thư ký Trần nghỉ ngơi thật tốt." Cố Tuyết Nghi nói rồi cúp điện thoại.
Cô không hỏi.
Bởi vì cô ấy không thực sự quan tâm đến Yến Triều.
"..." Trần Vu Cẩn sửng sốt.
Cúp máy rất nhanh?
Sau khi cúp điện thoại, Yến Văn Hoành ngồi xuống và hỏi: "chị đang đợi anh cả à?"
"Ừm."
Yến Văn Hoành im lặng một lúc.
Cố Tuyết Nghi không thể không nhìn cậu nhiều hơn.
Yến Văn Hoành lập tức phục hồi tinh thần và cười nói: "Hôm nay chúng ta cũng ăn ở bên ngoài nhé."
"Có thể."
Trường mới của Yến Văn Hoành đã được sắp xếp, nhưng xét đến vấn đề tâm lý của cậu nên không để cho cậu đến trường ngay lập tức
Yến Văn Hoành ở nhà, vẫn cư xử tốt như trước, ít nhất là bề ngoài. Hầu hết các yêu cầu của anh ấy đều không quá đáng, vì vậy Cố Tuyết Nghi sẽ không từ chối.
Và đầu kia của internet.
Vì cảnh sát đã đưa ra thông báo cảnh cáo, trong khi trường trung học Hoài Ninh bị mắng, tên của Cố Tuyết Nghi thường xuyên được nhắc đến.
【 tôi thực sự bị thuyết phục, đây là phu nhân hào môn chuyên làm từ thiện a! 】
[Cố Tuyết Nghi xinh đẹp và tốt bụng! 】
[Tôi đã thấy những người từ đồn cảnh sát gửi cờ thưởng đến Yến Thị, và Yến Thị lại có thêm một cờ thưởng khác! Có phải Sẽ còn có 3 4 5 6 nữa không ? 】
【 tôi thực sự là một fan hâm mộ Yến Thị! Có những công ty nào dưới quyền của Yến Thị? Tôi muốn đến đó tiêu tiền ! 】
[Ta tới, ta tới! để ta đi trước! Bà Yến không chỉ xinh đẹp, tốt bụng mà còn có tầm nhìn hạng nhất! Bức tranh đêm đông cô ấy chọn thực sự tuyệt vời! Bà Yến chắc chắn rất thích hợp làm Bá Nhạc a a ...]
...
Từ "Cố Tuyết Nghi" ngay lập tức trở thành mục được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo.
Nhiều ngôi sao đỏ mắt vì ghen tị.
Gần đây vừa nhận được một ít tiểu thịt tươi nổi tiếng Kim Hàm Học , nhìn điện thoại không khỏi cảm thán: “Cùng một người mà có số phận khác nhau, có người thật sự sinh ra đã có được những thứ mà người khác không có được…”
Yến Văn Gia cũng đang quẹt điện thoại của mình, gần đây anh ấy dường như trở nên điên cuồng với việc lướt điện thoại của mình, thậm chí giới truyền thông cũng đưa tin về anh ấy như vậy. Nhiều cổ động viên cũng rơi nước mắt vì vui mừng. Anh nguyên của chúng ta cuối cùng cũng không còn đi gây sóng gió khắp nơi nữa!
Khi Yến Văn Gia nghe thấy giọng nói, anh ấy lập tức ngẩng đầu lên: "Đó là bởi vì cậu rất tệ. Tất nhiên cậu không thể so sánh với cô ấy. Mua ít tìm kiếm thịnh hành hơn đi!."
Kim Hàm Học:?
Yến Văn Gia đứng dậy và đi vào hậu trường với vẻ mặt u ám.
một nhóm người thô tục và ngu ngốc, Làm sao họ có quyền phán xét cô ấy?
Kim Hàm Học nhìn Yến Văn Gia đi xa, muốn nổi giận nhưng không dám.
Mãi cho đến khi bóng dáng của Yến Văn Gia hoàn toàn biến mất, anh mới dám quay đầu lại và hỏi người quản lý của mình: "Tôi đã đắc tội với anh ta ở đâu sao ?"
Người đại diện thở dài: "Ta đã sớm nói với Cậu, Cậu không muốn chọc giận anh ta. Lần trước chúng ta cùng nhau quay phim, Cậu cùng anh ta không ngừng nói chuyện, anh ta nói Cậu làm phiền."
Kim Hàm Học: "..."
lần trước?
Lần trước anh ta nói cái gì?
Ồ, không phải anh ấy vừa hỏi, cô ấy là bạn gái sao?
Chẳng lẽ là hắn nói đúng?
Kim Hàm Học lại nhìn xuống điện thoại của mình, trên đó có ảnh của Bà Yến.
Anh mơ hồ nhớ rằng trong thời gian nghỉ ghi hình ngày hôm đó, Yến Văn Gia dường như đã đăng lại một Weibo liên quan đến Yến Phu Nhân này ...
“Đi thôi, sao còn ngẩn người nữa?” Quản lý vỗ vỗ hắn một cái.
"Ồ, tới đây."
Các nhân viên của trường trung học Hoài Ninh đã nhanh chóng bị xử lý, và đã khởi tố công khai, và họ chỉ còn chờ ngày tòa tuyên án.
Nhưng Cố Tuyết Nghi luôn tuân thủ nguyên tắc không làm việc hoặc làm việc nhưng không trì hoãn.
Vì vậy, lần này cô gọi cho Giang Việt.
Giang Việt nghe điện thoại rất nhanh, vừa nhấc máy liền kêu lên: "Khách hàng hiếm thấy nha!"
Cố Tuyết Nghi giả vờ như không nghe thấy lời trêu chọc của anh, khẽ mỉm cười: "Tôi muốn nhờ anh Giang đây giúp một việc."
"Làm sao vậy? Nói cho tôi biết đi." Giang Việt không nhịn được cười nói: "Dù sao tôi với Yến Phu Nhân cũng không phải lần đầu tiên cấu kết để làm chuyện xấu đâu!."
“ Đâu có cấu kết làm việc xấu, mỗi lần đều quang minh chính đại, làm thì cũng đều làviệc thiện.” Cố Tuyết Nghi thần sắc không thay đổi.
"Được rồi, Yến Phu Nhân nói xem, lần này là chuyện tốt gì?"
Cố Tuyết Nghi báo ra một loạt địa chỉ: "Mảnh đất kia là của Anh đúng không?"
"Đúng vậy ...làm sao?"
“Công ty xây dựng của Giang tiên Sinh có công trường xây dựng ở gần đây, trang bị xe nâng và máy xúc phải không?”
"Ừm"
" tôi mua Chỗ đó , nhờ Giang Tổng chịu liên lụy san bằng chỗ đó đi!
Giang Việt, người đang trả lời điện thoại, ngồi thẳng dậy.
Anh nhanh chóng kiểm tra nơi này.
Địa chỉ là trường trung học Hoài Ninh.
Cô ấy san đất ở trường làm gì vậy?
Hơn nữa……
“Khởi công phải có giấy phép”.
"Giản Xương Minh có."
Giang Việt hít một hơi: " cảm tình của Yến phu nhân thật sự ở đây sao? cái này đã Chuẩn bị xong ?"
Anh cũng phải kinh ngạc trước sự kiên quyết của cô.
"Nếu Yến Phu Nhân thật sự ghét ngôi trường này, thật ra rất dễ dàng giáo huấn những người trong trường đó."
"Nhưng để giáo dục những bậc phụ huynh kia thật sự không dễ dàng ".