Chủ Mẫu Xuyên Không Tới Làm Phu Nhân Hào Môn.

Chương 1: Cố Tuyết Nghi xuyên không ! Đồn cảnh sát? Là gì? Nhà môn sao?

Chương 1

Hôm trước, cô vừa được phong làm Nhất phẩm cáo mênh phu nhân.

Sau ngày đó , khi cô mở mắt ra lần nữa, cô đang ngồi trước một chiếc bàn màu trắng, trên tay cầm một chiếc cốc có hình dáng đơn giản mà kỳ lạ, bên cạnh là một cuốn sách tiểu thuyết có bìa và tên nhân vật chính Trùng với tên của cô…

Tên của cuốn sách được in lên bìa dòng chữ "Người vợ yêu dấu mạnh mẽ"được viết bởi năm chữ có cảm giác cực buồn.

Bỗng ,Năm chữ ấy như xoáy sâu vào đáy mắt cô, chợt hiện ra tất cả những kí ức hằn sâu trong tâm trí của cô.

Cô ấy tên là Cố Tuyết Nghi ,nhưng cô ấy không còn là chủ mẫu thịnh gia nữa ,mà hiện giờ đang ở trong thân thể của 1 người cùng tên với mình tên là cố tuyết nghi - đại tiểu thư của tập đoàn Hàn nguyên , một hào môn đang dần lụy tàn.

Năm 24 tuổi, cô đã đem lòng yến Triều - tổng tài tập đoàn yến thị , nhà họ yến ngay từ cái nhìn đầu tiên, vì vậy cô đã dùng thủ đoạn để trốn trong phòng khách sạn nơi anh ấy ở , sau đó trả tiền cho giới truyền thông để "bắt gặp cảnh hai người trên giường"

Các phương tiện truyền thông đã chụp được những bức ảnh họ vào và ra khỏi phòng khách sạn, và họ nhanh chóng trở thành tiêu đề dư luận.

Và sau nữa tháng , cô ấy đã kết hôn và thành công gả vào nhà họ yến.

Quay về hiện tại ,cô ấy đã cố gắng để tiếp thu những kí ức của chủ nhân cơ thể này,và nhận biết được rằng mình đã sống lại khi bị mai phục ,và đang ở trong xác của 1 người khác cùng tên.

bộp ! bộp! bộp! ... có tiếng đập cửa lớn .

"Đây là một gia đình không có quy tắc " cô ấy nghĩ .

Cố tuyết nghi âm thầm cau mày trong lòng.

“Ai?” Cố Tuyết Nghi lạnh lùng hỏi.

Tiếng gõ cửa ngừng lại, bên ngoài truyền đến một giọng nữ: "Bà... bà đi ra ngoài xem một chút đi, Tưởng tiểu thư ở dưới lầu đợi bà đã lâu, hiện tại đang tức giận." ."

Cô tưởng là ai?

Đến nhà người khác cô ấy vẫn không ra ,cô chủ tức giận? Thật là một người uy phong quá !

Cố Tuyết Nghi đã nhiều năm không gặp, lại có người dám ở trước mặt nàng giở trò la lối om sòm như vậy.

"Phu nhân……"

"Phu nhân, hiện tại ngài không có ở nhà, ngài không thể tùy ý."

"Thưa bà, trong bụng cô Tưởng còn có con của ông yến triều ."

Người bên ngoài càng giục càng khẩn trương..

Cố Tuyết Nghi đại khái biết nữ nhân bên ngoài hẳn là người hầu của gia tộc này, nhưng gia tộc nào có lý do để người hầu ra lệnh cho chủ nhân?

Bên ngoài người càng khẩn trương, Cố Tuyết Nghi càng không có lo lắng.

Cô nhéo nhẹ vào người mình.

Có cảm giác đau

Chúng minh rằng đó không phải là một giấc mơ.

Điều nên làm bây giờ là nhanh chóng làm quen với nơi xa lạ này, và sống mà không rơi vào kết cục bi tham của chủ nhân cơ thể này.

“Phu nhân!” Thị nữ Vương Nguyệt ở ngoài cửa nặng nề gõ cửa vài cái, vẫn không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi lẩm bẩm.

Thật là kì lạ.

Đây không phải là lần đầu tiên Tưởng tiểu thư trở về, Cố Tuyết Nghi hai lần đầu tiên nghe thấy tên của nàng, tức giận đến đập phá đồ đạc... Hôm nay sao lại không có âm thanh?

Vương Nguyệt trong lòng có chút lo lắng.

Nếu không phái cố tuyết nghi mang danh là phu nhân của nhà họ Yến, theo quy định của nhà họ Yến, mọi việc đều phải báo cáo với cô ấy khi chồng đi vắng vương Nguyệt không muốn nhúng tay vào. rắc rối này.

Vậy thì tưởng cô nương cũng không dễ chọc... Chuyện này nhất định phải có người đứng ra giải quyết!

"Phu nhân..."

Vương Nguyệt vừa mới gọi một tiếng, vừa quay đầu liền nhìn thấy Khương tiểu thư đang đi lên cầu thang.

Cô Tưởng này nổi tiếng là hoa khôi hàng đầu trong làng giải trí, ba năm trước cô nổi đình nổi đám nhờ vai nữ chính cổ trang. Cô ấy có mái tóc xoăn len đang thịnh hành hiện nay, ngũ quan có chút lai huyết, trông hơi tây, đôi môi đỏ mọng mím lại, có chút kiều diễm

Tưởng tiểu thư đặt một tay lên bụng dưới, khẽ nhíu mày hỏi: "Nhan phu nhân còn không muốn gặp ta sao?

Tưởng mộng có chút lo lắng.

Nếu không vội, thì cô ta cũng sẽ không lại nhiều lần tiến đến Yến gia.

Nhà ho yến là cơ hội cuối cùng của cô ấy ... Nếu không phải vì tin đồn yến Triều mất tích, cô ấy sẽ không dám đến.

Cố tuyết nghi là một đứa ngốc, ta chắc chắn có thể lừa cô ta …

Tưởng mộng âm thầm vui trong lòng, nhưng trên khuôn mặt cô lại lộ vẻ u sầu và đáng thương.

Vương Nguyệt lộ ra vẻ ngượng ngùng, thận trọng nói: "Giang tiểu thư, phu nhân có lẽ còn đang ngủ.

Cố tuyết nghi không được chồng yêu thích, và lý do tại sao năm đó yến triều cưới cô ấy là vì những thủ đoạn bẩn thỉu để ép buộc cuộc hôn nhân.

Nhưng cái cô tưởng này thì khác rồi , cô ấy đang mang thai đứa con cửa ông chủ và giờ chồng mất tích... Có lẽ đây là giọt máu duy nhất của ông triều…

Lúc đó , bản thân tưởng mộng ngó nghiêng và rồi bắt đầu trầm trồ cách trang trí của căn nhà

Đó là chữ viết tay của nhà thiết kế nổi tiếng người Pháp Christian Liaigre.

Hơn cánh cửa này?

...Ngay từ khi bước chân vào đây, cô đã thấy rất nhiều tiền.

Yến gia là thật sự cũng đủ có tiền, cũng đủ có thế. Lại cố tình bị Cố Tuyết Nghi như vậy nữ nhân chiếm cứ.

Tưởng mộng chỉ có một chút ghen tị trong lòng, nhưng cô lại nhanh chóng đè xuống. Yến Triều cùng Yến gia đều là nàng thấy được mà không nắm được, nàng chỉ cần nắm được nàng có thể nắm được là được. Chỉ cần vượt qua cửa ải này, mặc dù không giàu có như giang gia, nhưng cô cũng có thể sống một cuộc sống mà vô số người cố gắng cũng không thể sống nổi…

Nghĩ đến đây, tưởng mộng tới và tự mình gõ cửa.

"Bà Yến tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện."

Lo lắng chính là để đối phương được đà , nàng đương nhiên sẽ không hạ mình để ý tới tưởng tiểu thư kia.

Cố Tuyết Nghi làm như không nghe thấy ngoài cửa thanh âm, nàng ngẩng đầu, chuyên chú nhìn hoàn cảnh chung quanh…

Đây là một nơi khá thô sơ, giường ngủ kỳ lạ, ánh đèn kỳ lạ, cửa sổ kỳ lạ... Ngoài ra còn có rất nhiều đồ trang trí kỳ lạ và rẻ tiền... Trên bức tường đối diện, còn có một tấm gương thủy ngân lớn, ngay đối diện cô ấy, và chiếc giường phía sau cô.

Gia đình này lạ thật, chẳng lẽ họ không hiểu tại sao gương không được đối diện với giường sa?

Cố Tuyết Nghii chậm rãi đến gần tấm gương lớn.

Trong gương, cô mặc một chiếc váy lụa màu xanh nhạt, hai dây mảnh vắt qua vai, để lộ chiếc cổ thon thả và xương quai xanh xinh đẹp, váy dài đến đầu gối, bên dưới là một đôi chân thẳng tắp.

Người phụ nữ trong gương trông giống cô, nhưng lông mày và mắt bị trang điểm kỳ lạ làm mờ đi, trông dữ dằn và lòe loẹt không hiểu sao, tuổi cũng bị kéo lên vài tuổi.

Cố Tuyết nghi dựa theo ký ức của thân thể tìm được "phòng tắm", mò mẫm tìm được một cái khăn giấy, khó khăn vặn mở vòi nước, vươn đầu ngón tay, thăm dò cảm nhận nước…

Ấm quá !

Thế giới này thực sự kỳ lạ, không có quy tắc cho người hầu, và không có vẻ đẹp trong việc trang trí ngôi nhà, nhưng những mánh khóe kỳ lạ này có phần thú vị và mang lại rất nhiều lợi ích.

Cố tuyết nghi dùng khăn giấy nhúng nước ấm lau sạch lớp trang điểm trên mặt.

Nhưng những lớp trang điểm này rất khó để lau sạch.

Cố Tuyết nghi cũng không vội, chậm rãi lau từng chút một, vừa lau, cô vừa tiếp tục tiếp nhận và đã quen thuộc ký ức về thế giới xa lạ này…

Ngoài cửa Tưởng Mộng đã chờ đến vạn phần nôn nóng.

Tại sao hôm nay Cố Tuyết Nghi lại bình tĩnh như vậy?

Tưởng Mông cắn môi, thẳng tắp cau mày, phát huy 100% kỹ năng diễn xuất, che bụng dưới, rít lên một tiếng: "Bụng tôi... hình như hơi đau..."

Bà Yến! Tôi đau bụng quá..."

Vương nguyệt hoảng sợ, vừa đỡ tưởng mộng vừa hét lớn: "Ai đó! Gọi bác sĩ gia đình đi!"

Đồng thời, hắn lại kêu to: "Phu nhân! Không ổn rồi! Phu nhân, mau đi ra..."

Mà bên trong cánh cửa

Cố tuyết nghi tìm thấy thứ gọi là "tẩy trang", và cuối cùng đã tẩy sạch gần hết lớp trang điểm của cô. Lông mày và mắt bên dưới lộ ra rõ ràng.

Lúc này, trong phòng ngủ đột nhiên vang lên một thanh âm lớn.

Đó là một ngôn ngữ không thể hiểu được, chỉ có thể nghe thấy âm nhạc một cách mơ ho

Có tuyết nghi đi ra ngoài và tìm thấy quảng trường nhỏ phát ra âm thanh.

Đây là "điện thoại di động".

Trí nhớ của cô nói với cố Tuyết Nghi lần theo trí nhớ của mình và trả lời điện thoại một cách giật cục.

Đầu bên kia truyền đến một giọng nói vừa xấu hổ vừa thận trọng của một người đàn ông: "Đúng rồi, là yến phu nhân sạở ? tứ thiếu gia nhaf ngài hiện tại đang ở đồn cảnh sát, đang cùng tam thiếu gia giang gia đánh nhau... Nhìn xem , bạn có thể đến đón anh ấy không?"

Tứ thiếu gia?

Đáng lẽ là chồng của thân thể này, em trai của Yên triều

Đánh nhau với vị thiếu gia thứ ba của Giang gia? Ở trạm cảnh sát?

đồn cảnh sát ?

Cố Tuyết Nghi nhanh chóng tìm ra định nghĩa về đồn cảnh sát từ trí nhớ của cô.

Là nha môn sao ?