Bị Làm Thành Mỹ Nhân Dăm Đãng

Chương 1

“A… Thiệu Huy… Anh nhẹ một chút… Ưm… Anh làm em đau đó… A ưm…”

Mỹ nữ chỉ mặc trên mình một lớp vải mỏng màu đen đang bị còng tay trên đầu giường hướng tới ban công, cả người cô hệt như một con cɧó ©áϊ thiếu thao đang đợi đàn ông đến.

Cô có làn da trắng nõn nà, được điểm tô thêm ánh sáng từ ánh nến nên càng mê người, càng lộng lẫy hơn nữa, tựa như một viên bảo thạch được đánh bóng kĩ càng. Bờ mông đầy thịt theo tiếu tấu va chạm của đàn ông mà nhếch lên cao hơn nữa, đôi vυ' đầy đặn trước ngực cũng theo đó mà lắc lư kịch liệt. Hai đầṳ ѵú phấn nộn của người phụ nữ cũng đang lóng lánh ánh nước, dính đầy nước miếng đàn ông, dưới ánh nến bập bùng tạo nên cảm giác da^ʍ mỹ vô cùng.

Người phụ nữ tên Bình Tiểu Vũ này quả thật là bảo vật nhân gian khó thấy, dù chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà đã đạt đến trình độ này, ngực lớn tấn công mông to phòng thủ, càng miễn bàn đến khuôn mặt cực kỳ nghiêng nước nghiêng thành kia.

Người phụ nữ như vậy chính là đối tượng mơ ước của không biết bao nhiêu đàn ông, vậy mà giờ đây, cô đang nằm dưới thân một người đàn ông khác, bị anh ta mạnh mẽ bóp nắn bờ mông thịt, sức lực lớn đến mức trên bờ mông kia đã bị in hằn không biết bao nhiêu dấu tay.

Côn ŧᏂịŧ thô to của người đàn ông không ngừng ra vào nhục huyệt non nớt không có âm mao của người phụ nữ, mạnh mẽ đâm chọc, va chạm mãnh liệt khiến nơi kết hợp của hai người vang lên tiếng bạch bạch liên hồi. Tiểu huyệt phấn nộn không ngừng chảy ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng đều bị căn côn ŧᏂịŧ kia chặn lại, bao nhiêu nước da^ʍ bám lên côn ŧᏂịŧ, khiến nó trở nên lóng lánh dưới ánh nến.

Bình Tiểu Vũ hệt như người phụ nữ yếu ớt đang bị người ta cưỡиɠ ɠiαи, cô bị còng tay nên chẳng thể động đậy, chỉ có thể đong đưa thân thể theo tiết tấu của người đàn ông, phó mặc cho cây côn ŧᏂịŧ to lớn của anh ta khai khẩn huyệt động của mình.

Cô nhỏ giọng rêи ɾỉ, tiếng rên như nức nở càng khiến người ta thương cảm, thân mình nhỏ xinh của cô bị đè ép dưới thân mình cường tráng của người đàn ông, bị anh ta mãnh liệt đâm chọc, có cảm giác có thể tan thành từng mảnh bất cứ lúc nào.

“A… Thiệu Huy… Em không nhịn được nữa… A… Tiểu huyệt của người ta bị anh làm hỏng rồi… Ưm… Em muốn… Muốn lêи đỉиɦ… A ư…”

Bình Tiểu Vũ cuồng loạn mà kêu to, hai hàng nước mắt trượt dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mà chảy xuống đất, bộ dáng lê hoa đái vũ* càng khơi dậy thú tính của Trâu Thiệu Huy đang thao lộng ở phía sau.

*Lê hoa đái vũ: Dùng để miêu tả hình ảnh người con gái đẹp khóc.

Nhìn Bình Tiểu Vũ đã sắp lêи đỉиɦ, Trâu Thiệu Huy cũng mạnh mẽ lao tới, càng ra sức thao lộng da^ʍ huyệt.

Vòng eo của anh tựa như được gắn thêm động cơ, không biết mệt mỏi mà liên tục đâm chọc, căn côn ŧᏂịŧ thô to cũng theo đó mà ra vào bên trong hoa huyệt của cô gái, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra ngoài, khiến khăn trải giường dưới thân của cả hai trở nên ướt đẫm.

“A…”