"… Lại là anh!" Thẩm Mộc Mộc cắn môi, trong giọng nói tràn ngập phiền não và phẫn hận, tối hôm qua cơ thể vừa mới được hưởng qua dươиɠ ѵậŧ thô to nên bây giờ lại bất giác kẹp chặt hai chân: "Xin đừng gọi những cuộc điện thoại như vậy nữa, tôi cảm thấy rất phiền, gần đây trò đùa dai qua điện thoại của anh càng ngày càng thường xuyên rồi đấy!"
Người đàn ông lạ mặt không hề tức giận vì bị từ chối mà ngược lại còn tỏ ra càng hưng phấn, bên kia điện thoại truyền đến giọng nói da^ʍ tà vẫn đang tiếp tục không biết liêm sỉ mà hỏi: "Thẩm phu nhân, tối qua cô đã làʍ t̠ìиɦ cùng chồng mấy lần? Có thấy sảng khoái không? Cô kêu to như vậy, bờ mông lại mềm mại như vậy khiến tôi có thể xuất tinh ít nhất năm lần, ha ha ha... Chồng cô có thật sự thỏa mãn được cô không? Cô rất cô đơn đúng không, tôi biết cô thích tôi nói chuyện với cô như thế này, chỉ cần cô muốn tôi có thể gọi cho cô nhiều hơn, để cho lỗ nhỏ của cô từ sáng đến tối đều ướt…”
Hai má Thẩm Mộc Mộc bởi vì lời nói dâʍ ɖu͙© này mà đỏ bừng, nơi riêng tư ở nửa người dưới lại dễ dàng bị gợi lên dục hỏa, rõ ràng tối hôm qua lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ mới được cho ăn no nhưng giờ đây bên trong âʍ đa͙σ lại bất giác tiết ra một chút nước da^ʍ dinh dính trơn trượt, chỉ trong chốc lát qυầи ɭóŧ phía dưới đã ướt một mảng nhỏ.
Cơ thể đã được hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tột cùng nên giờ đây đã dễ dàng trở nên trống rỗng hơn bao giờ hết.
"Rốt cục thì anh là ai? Đừng chơi cái trò nhàm chán này nữa!" Vẫn là giọng điệu tức giận như trước nhưng lại mang theo một chút thẹn thùng mà chính Thẩm Mộc Mộc cũng không chú ý tới.
"Ha ha, giọng nói lúc tức giận của Thẩm phu nhân cũng rất dễ nghe, làm người ta thật sự không nhịn được mà. Con điếm, ngày nào đi đường cô cũng lắc cái mông căng tròn, cô chắc chắn sẽ là đối tượng tưởng tượng trong lúc làʍ t̠ìиɦ của những tên đàn ông hàng xóm xung quanh."
Bỗng nhiên loại cảm giác bị nhìn trộm ập đến, cô cảm nhận được dường như ở phía sau đang có một ánh mắt cực nóng nhìn chằm chằm mình, Thẩm Mộc Mộc mạnh mẽ quay đầu lại. Cô lo lắng kiểm tra nhưng lại không phát hiện tung tích của bất cứ kẻ nào: "Đừng nói nữa!"
Người đàn ông ở đầu dây bên kia còn muốn nói điều gì nữa nhưng đã bị cắt ngang không thương tiếc.
"Lần sau anh còn gọi lại, tôi sẽ báo cảnh sát tố cáo anh quấy rối tìиɧ ɖu͙©!" Thẩm Mộc Mộc tức giận cúp điện thoại, trong lòng tràn đầy lửa giận, cô đè nén dục hỏa trong người xuống rồi thu dọn bát đũa đi vào phòng bếp rửa sạch sẽ.
Nhưng mà dục niệm dễ dàng bị gợi lên kia lại không thể dễ dàng tiêu tan, cô nhàm chán trêu chọc dòng nước đang chảy ra từ đường ống nước, tiếng ào ào chui vào trong tai làm cô bất giác nhớ tới lúc làʍ t̠ìиɦ tối hôm qua. Âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ của mình cũng chảy ra rất nhiều nước da^ʍ, cô còn bị dươиɠ ѵậŧ lớn của con riêng chơi đến mức phát ra những tiếng “bốp bốp bốp”.
Chắc chắn qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm rồi, Thẩm Mộc Mộc nghĩ thầm.
Cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ dinh dính chảy ra khỏi miệng huyệt quá rõ ràng, chúng lập tức làm ướt gốc đùi rồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô đến mức ngứa ngáy không chịu nổi.
Thẩm Mộc Mộc đành phải tắt ống nước trong phòng bếp, cô định lên lầu tìm chồng an ủi nhưng nghĩ đến vừa rồi trên bàn ăn, đối phương vừa tăng ca xong đã phải vội vàng về nhà, cô thật sự không có lòng dạ nào mà làm phiền chồng mình như vậy. Cô kẹp đùi đầy khó khăn, sau đó nhìn ánh mặt trời và gió nhẹ ở ngoài cửa sổ thì chỉ cảm thấy sự trống rỗng vì không được thỏa mãn đang chảy trong máu. Cô phải vội vàng kết thúc việc dọn dẹp nhà cửa, thay quần áo rồi vội vã đến trường, bắt đầu công việc ở trường học hôm nay.