Xuyên Thành Nữ Phụ Thành Xuân Vườn Trường

Chương 28: Tiệc chúc mừng Trăn Nhi

Phó Vân thân là một người ở trong Phó gia, tự nhiên cũng là theo mọi người ra nước ngoài, trên sân khấu quốc tế cũng lớn hơn nữa, sự nghiệp diễn viên của Phó Vân cũng yêu cầu mở rộng ở hải ngoại. Trong nguyên tác Phó Vân đi nước ngoài về sau liền rất thiếu trở về, sự nghiệp ở hải ngoại phát triển nhưng thật ra hừng hực khí thế. Sau lại vì gia tộc ở hải ngoại phát triển, cùng thiên kim trùm nước hoa nước ngoài đi vào hôn nhân lợi ích.

Hiện tại Trăn Nhi muốn làm chính là đáp ứng theo đuổi của Phó Vân, làm người khác còn có Cố Chung Nam cho rằng cô thích Phó Vân. Đương Phó Vân ra ngoại quốc niệm thư, Phó gia vì khai thác quốc tế nghiệp vụ làm Phó Vân liên hôn, chính là thời điểm Trăn Nhi đưa ra thời cơ chia tay tốt nhất.

Này là thời cơ lớn nhất, cũng là Trăn Nhi lạt mềm buộc chặt, cùng Cố Chung Nam cảm tình bắt đầu.

“Trăn Nhi, chúc mừng cậu lần thi đấu vẽ toàn quốc này đạt được thành tích tốt, chúng ta đêm nay đi bên ngoài chơi chơi, chúc mừng một chút đi! Cậu nhất định không thể cự tuyệt nha, mình đã tìm được địa điểm thích hợp, liền ở công quán “Nhớ ngô”, mình nhờ chị họ của mình giành ghế lô rồi.” Vương Ngữ Phỉ phi thường vui vẻ tỷ muội tốt của mình lần này thi đấu đặc biệt tranh đua, muốn lôi kéo Trăn Nhi đi chúc mừng.

“Được, thịnh tình không thể chối từ, bổn cung liền cố mà làm đáp ứng cậu đi!” Nói xong, hai người đều che miệng cười.

Vương Ngữ Phỉ kỳ thật rất thích Trăn Nhi hiện tại có thể thường thường cùng bằng hữu nói giỡn, như vậy tiên nữ càng bình dân. Công quán “Nhớ ngô” là nơi mà rất nhiều công tử và tiểu thư đều thích đi, có thể ở công quán này mà đặt phòng cũng là năng lực đại danh từ. Anh rể họ của Vương Ngữ Phỉ là người đầu tư nhiều nhất cho sở công quán này, cho nên lâm thời tìm chị họ mới có thể đặt trước đến.

“Mình đây liều gọi thêm một vài người nữa, càng nhiều người thì càng náo nhiệt sao! Mình đi đem mấy chị em còn có các thiếu gia ở bên nhau chơi qua đều gọi tới.” Nói xong, hấp tấp đi gọi người.

“Phương Dĩ Triết, anh đêm nay có rảnh không?” Vương Ngữ Phỉ gọi điện thoại cho anh họ của cô, Phương Dĩ Triết cũng là học sinh trung học S, ngày thường thích đi theo Cố Chung Nam.

“Có rảnh có rảnh, em mà tìm anh thì anh không rảnh kia cũng đến có rảnh!”

“Trăn Nhi tham gia cuộc thi vẽ toàn quốc được thành tích tốt, anh nói xem có nên hay không chúc mừng, đem mấy anh em của anh đều gọi tới náo nhiệt náo nhiệt.”