Lạc Y Y biết bản thân mình đã làm sai, đôi mắt nhanh chóng xuất hiện một tầng sương mù mênh mông, mắt rưng rưng nhìn về phía nam sinh, “Thật xin lỗi, tôi không cố ý. Tôi, tôi giúp cậu lau khô.” Nói xong, lấy khăn giấy ra lau trên người của nam sinh, nhưng mà vấy mỡ như vậy làm sao có thể lau sạch? Càng lau càng bẩn, tức khắc nam sinh càng thêm tức giận hơn.
Lạc Y Y không còn cách nào, chỉ có thể đem ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ nhìn về phía Cố Chung Nam cách đó không xa, vốn dĩ cô cũng là đi tìm Cố Chung Nam để đi ăn cơm trưa.
Cố Chung Nam đã đi tới, nói chuyện với nam sinh đang nổi nóng kia: “Cậu ấy làm bẩn quần áo của cậu, bao nhiêu tiền? Tôi trả gấp ba cho cậu, xem như cho tôi mặt mũi, chuyện này bỏ qua đi, được không?” Nói xong móc ra một xấp tiền đưa ra.
Nam sinh nhìn đến danh tiếng bên ngoài của Cố Chung Nam lại lại đây hoà giải, chỉ đành phải hậm hực tránh ra, rốt cuộc thì trêu chọc Cố Chung Nam ở trong trường học này sẽ không thể tồn tại.
Lạc Y Y nhìn thấy Cố Chung Nam lại đây giúp đỡ đã rất cao hứng, nhưng vẫn là uỷ khuất nói: “Cố Chung Nam, cảm ơn cậu đã giúp, nếu không phải cậu lại đây, nam sinh kia chắc chắn sẽ không buông tha cho tới. Cái gì chứ, tớ lại không phải cố ý, cậu ta làm sao mà lại nắm tớ không bỏ chứ. Còn không phải là bởi vì tớ là con của gia đình bình thường, còn không có ba hay sao? Nếu như giống Vạn Trăn Nhi là thiên kim đại tiểu thư vừa có gia thế vừa xinh đẹp như vậy, khẳng định cho dù cậu ta luyến tiếc cũng sẽ không truy cứu.” Lạc Y Y vừa nói nước mắt cũng đảo quanh ở hốc mắt, nhịn không rơi nước mắt xuống.
Cố Chung Nam vốn dĩ lúc trước nghe không có cảm giác oán giận gò, mấy tháng này anh đã có thói quen cho dù Lạc Y Y có làm sai chuyện gì thì ở trước mặt anh luôn có bộ dáng bản thân rõ ràng đã tận lực không cố ý vì sao người khác còn trách cứ biểu hiện của cô, cái tâm tư nhỏ này không phải Cố Chung Nam không biết, chỉ là cảm thấy Lạc Y Y không phải thương xót anh, anh không nghĩ cũng không cần phải quản.
Chỉ là lúc này đây Lạc Y Y lại nhắc tới Vạn Trăn Nhi, còn đem so sánh bản thân với Vạn Trăn Nhi, hành vi phỏng đoán không thích hợp, Cố Chung Nam cau mày, trong tiềm thức của Cố Chung Nam không muốn nghe bất kỳ kẻ nào bình luận phán xét Vạn Trăn Nhi, còn không phải là bình luận tốt.