Cô Ấy 10₫, Nhưng Cái Mỏ Cô Ấy Hỗn

Chương 3: Chạy vặt

Sau một đêm than thở phàn nàn đày đọa thê thảm từ con bạn, sáng hôm sau cô tiếp tục thức dậy đi làm đến nơi cô vẫn bấm chuông đợi một lúc thì bà Giang đi ra mở cửa dường như ông Giang và tên nhóc đó đã ra ngoài nên cô đi vào không thấy ai.

Cô vẫn tiếp tục công việc dọn dẹp rồi đi chợ cùng bà Giang, bà vẫn tận tình chỉ dạy nhiều thứ khiến cô có chút ngưỡng mộ. Sau khi mua đồ xong thì trở về nhà cùng bà chuẩn bị bữa trưa, vì hai cha con không về nên chỉ có mình bà và cô ăn cơm.

Sau khi ăn xong thì cô lên sofa nằm ngủ một giấc chợt giật mình nhìn đồng hồ thấy đã 14h chiều nên vội chạy đi làm việc, những gì bà Giang yêu cầu cô đều nhớ rõ trong đầu đến 17h thì lúc này cậu ta đã trở về tay cầm theo một chiếc cặp nặng nề.

Trông thấy cậu hơi mệt mỏi thì cô hí hửng đi đến nói muốn cầm hộ chiếc cặp vì cô nghĩ bên trong là sách vở nên không sao, cậu nghe cô nói vậy thì ánh mắt hơi nghi ngờ nhưng vẫn giơ tay đưa về phía cô một cách nhẹ tênh.

Khi cô vui vẻ đón lấy chiếc cặp trên tay từ cậu khiến cô ngước lên trừng mắt nhìn cậu như kiểu sao lúc đầu không nói vậy đó, trời ơi là trời cô thầm chửi rủa trong lòng chiếc cặp của cậu để gì mà nặng khϊếp khiến cô phải dùng hai tay mới cầm lên được.

Cậu vẫn thản nhiên ngồi xuống ghế vừa ăn trái cây vừa bấm điện thoại làm ngơ cô đang đứng một bên, cô nhìn thấy thái độ đó của cậu chỉ hận không thể nhào đến đấm cậu một trận cho hả giận.

Sau khi nấu bữa tối xong thì cô định đi ra ngoài vứt rác, cậu đứng trên cầu thang lộ rõ vẻ lười biếng trên khuôn mặt giọng nói như ra lệnh....

- Tôi muốn uống trà sữa, chị có thể đi mua giúp tôi không?

- Cậu muốn uống loại nào nào?

Cô vẫn tỏ ra vui vẻ mỉm cười hỏi lại, cậu bắt đầu bước xuống tiến lại gần nói....

- Quán Dâu Tây ở gần trường học, có 2 loại chị mua mỗi thứ một loại là được!

- Nhưng mà giờ cao điểm....quán đó hơi đông phải xếp hàng, mà lại đi hết gần nửa tiếng mới tới...tôi sợ không kịp ....

- Tùy chị chứ, trước 20h tôi muốn có trà sữa ở trên bàn!

Nói rồi cậu lạnh lùng bỏ mặc cô vẫn còn đứng ngây ngốc ra đó, cô mở điện thoại lên thấy đã 18h30p nên vội vàng đặt xe chạy đến quán đó mua.

Đến nơi thấy người ta đang đứng xếp hàng khiến cô phát bực nhưng vẫn phải đi tới xếp hàng, mãi nửa tiếng trôi qua mới đến lượt cô nên cô vội vàng gọi 2 phần mà cậu đã dặn.

Sau khi mua xong cô đặt xe trở về nhà dọc đường cô sốt ruột nhìn đồng hồ trên điện thoại thấy đã 19h45 thì bắt đầu chửi thề, mãi một lúc sau cuối cùng cũng về đến cô liền đặt ly trà sữa trên bàn cậu ta ngồi đợi đã lâu nên giọng thản nhiên nói....

- Trễ 5p!

- Có giỏi thì tự đi mà mua, bộ quán trà sữa của cậu à mà muốn là có liền mơ đi! Đó là người khác sẽ nói vậy chứ tôi phải xếp hàng đợi mãi mới mua được đấy.

Cô tức giận xả một tràng dài nhưng chợt nhớ ra mình làm giúp việc nên phải tỏ vẻ uất ức nói thêm, cậu ngơ ngác một lúc rồi nhịn cười đứng dậy cầm 1 ly rồi quay người bỏ đi để lại một câu....

- Ly còn lại là của chị, mai đến đúng giờ đấy!

Cô thấy bộ dạng kiêu ngạo đó của cậu thì thầm chửi trong miệng....

- Biết điều đấy, nếu không bà đây xử nhóc từ lâu rồi!