Trên bàn cơm Cố gia, một bầu không khí hòa thuận vui vẻ.
Sau bữa trưa.
Người Cố gia mời cả nhà An Noãn đến hoa viên uống trà.
Đang vào mùa thu nên không khí trong lành, đôi khi có từng cơn gió lạnh ập đến, ngược lại có một phen ý vị khác.
"Tôi nói, chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, tôi cũng không quanh co lòng vòng." Cố Văn Toàn bảo người giúp việc rót xong nước trà rồi mới mở miệng nói.
An Nham Viên đương nhiên là tích cực phụ họa, "Đương nhiên, lão Cố ông có cái gì thì nói. Chuyện Noãn Noãn và Ngôn Thịnh kết hôn, chúng tôi sẽ lấy hai người làm chủ.”
"Vậy tôi sẽ không khách khí." Bộ dáng Cố Văn Toàn rất là khẳng khái, "Kết hôn chính là tháng sau, chúng tôi cũng không muốn làm qua loa, vô luận như thế nào, hai nhà chúng ta đều thuộc tứ đại gia tộc Thanh Thành, cưới con dâu gả con gái, tuyệt đối không thể đơn giản cho qua đi, bố trí hiện trường hôn lễ cùng với chi phí tiệc rượu, tự nhiên đều do nhà trai chúng tôi gánh vác, tất cả tiền lễ vật nhận được, toàn bộ giao cho hai vợ chồng Noãn Noãn và Ngôn Thịnh.”
"Có thể." An Nham Viên tán thành.
Lê Nhã Cúc cũng phụ họa một câu.
"Về phần sính lễ và của hồi môn, chúng ta cũng không nên phỏng đoán lẫn nhau. Sính lễ bên này các người có nhu cầu gì, cứ việc nói, chúng tôi sẽ tận lực thỏa mãn. "Cố Văn Toàn nhìn qua thành ý mười phần.
An Nham Viên nói, “Ông đều đã xử lý việc tiệc rượu, đây cũng không phải chuyện nhỏ, huống chi nhà tôi cũng chỉ có một đứa con gái là Noãn Noãn, Mọi thứ chúng tôi có cuối cùng cũng là của nó, hai vợ chồng tôi ngược lại không có nhu cầu gì, xem Noãn Noãn có đề nghị gì không?”
An Noãn nhận được tín hiệu của ba cô, vội vàng nói, "Không có, kết hôn chính là một việc vui mừng, mọi người vui vẻ là được rồi. Con không có yêu cầu gì cả.”
"Có điều gì đặc biệt muốn không? Dì có thể mua cho con. Nghê Lan, mẹ của Cố Ngôn Thịnh, vội vàng nói.
An Noãn nhìn thoáng qua Nghê Lan.
Trong đầu toàn bộ đều là hình ảnh người phụ nữ này một câu hai câu đều nói muốn tốt cho cô, ép cô uống thuốc, để cho cô nối dõi tông đường cho Cố gia.
Thẳng đến lúc chết cô mới biết được, cái gọi là thuốc bổ, toàn bộ đều là xác những con côn trùng ghê tởm chế biến mà thành, mỗi lần uống xong cô đều sẽ nôn mửa tiêu chảy mấy ngày, mà cô chỉ vì có thể sinh con trai con gái cho Cố gia, kiên cường uống tám năm!
Đáy mắt An Noãn hiện lên tia tàn nhẫn nhưng rất nhanh bị cô áp chế đi từng chút một, cô nói, "Con thích viên bảo thạch lam kia, nhưng hiện tại đã có, cũng không có cái gì cần.”
Sự kiện bảo thạch kia hiển nhiên trở thành điều cấm kỵ của Cố gia không ai dám nhắc tới, giờ phút này bị cô nói ra, rõ ràng làm cho sắc mặt Cố gia đều có chút biến hóa.
Cũng may người nhà Cố gia đều rất biết cách diễn xuất, đối với đề tài gây bất lợi cho mình, tự nhiên chính là đánh trống lãng cho qua, "Đã như vậy, vậy thì dì cũng sẽ không tự chủ trương, dù sao sau này Noãn Noãn gả tới đây chính là người một nhà Cố gia ta, nếu thích đều có thể tùy thời tìm dì.”
"Cảm ơn dì." An Noãn ứng phó.
"Như vậy sính lễ coi như quyết định như vậy đi. Về phương diện của hồi môn, chúng tôi cũng không có yêu cầu gì, hai đứa nhỏ sống tốt là được. "Cố Văn Toàn dừng một chút, tựa hồ có chút có chút khó nói, nặng nề thở dài nói, "Ngược lại hiện tại, tôi còn thật sự có một chuyện cầu xin.”
"Lão Cố cứ việc nói thẳng là được." An Nham Viên cũng tỏ vẻ rất là thoải mái.
"Trong khoảng thời gian này Cố thị đang làm một hạng mục thương mại điện tử, lúc đầu vấn đề tài chính phía trên không hề có bất kì vấn đề gì nhưng trùng hợp khoản vay bên phía ngân hàng lại đến hạn, không thể không trả. Cứ như vậy, trong hạng mục này liền xuất hiện thiếu hụt vốn, ban đầu vốn định vay phía ngân hàng, nhưng trong khoảng thời gian này phía bên ngân hàng cũng có chút căng thẳng, vài lần từ chối đề nghị của Cố thị, nghĩ tới nghĩ lui, thay vì đi nhờ vả người khác như vậy, chi bằng trực tiếp tìm lão An giúp chút việc nhỏ, nói cho cùng, Cố thị cuối cùng cũng là của Ngôn Thịnh, Ngôn Thịnh cùng Noãn Noãn kết hôn, thì đều là của hai vợ chồng trẻ tụi nó! Hiện tại để lão An đến giúp chút việc nhỏ này, tuy rằng có chút khó mở miệng, nhưng trái lại cũng là rất thích hợp.”
Cố Văn Toàn nói đến đường hoàng.
Kiếp trước tại thời điểm tài chính Cố gia căng thẳng, An gia đúng là giúp đỡ duy trì một cách mạnh mẽ.
Trên thực tế Cố Văn Toàn đều nói đến tình trạng, cũng không có lý do cự tuyệt.
An Nham Viên nhìn thoáng qua An Noãn.
An Noãn gật đầu.
An Nham Viên mới nói, "Đều là người một nhà, hỗ trợ là đương nhiên. Không biết lần này Cố thị thiếu hụt tài chính khoảng bao nhiêu?”
"Tính toán sơ bộ một chút, đại khái là khoảng 2 tỷ." Cố Văn Toàn nói một cách vân đạm phong khinh.
Dường như cảm thấy đó chỉ là một con số nhỏ.
Tất nhiên rồi.
Cũng không phải An gia không bỏ ra nổi số tiền đó, nhưng con số này tuyệt đối không phải người An gia đều có thể tùy tiện tiêu xài.
An Noãn cười cười hỏi, "Theo con được biết, dự án thương mại điện tử này của Cố thị tài chính cần dùng cũng chỉ có 2 tỷ. Chú Cố không bỏ ra nổi một đồng nào sao?”
Cố Văn Toàn có chút lúng túng.
Thứ nhất không nghĩ tới An Noãn lại biết hạng mục này.
Càng không nghĩ tới, An Noãn lại trực tiếp nói ra.
Ý tứ nói ra cũng rất rõ ràng, hạng mục này chính là An thị đang đầu tư, mà Cố thị bọn họ đang muốn tay không bắt sói.
Mọi người đều là thương nhân.
Loại mua bán này, ai cũng không thể chấp nhận!
Bầu không khí trở nên tẻ ngắt.
Cố Ngôn Thịnh vội vàng giải thích, "Thị trường chứng khoán Cố thị giảm mạnh, vì để cân bằng thị trường chứng khoán, cho nên đã sử dụng một phần tài chính để bổ sung.”
"A, thì ra là như thế." An Noãn bừng tỉnh đại ngộ.
Hoàn toàn nhìn không cần đoán, cô rõ ràng biết rõ tài chính cần bổ sung cho thị trường chứng khoán vẻn vẹn chỉ cần mấy chục triệu.
Mà mấy chục triệu đặt trước mặt vài tỷ, có thể xem nhẹ là 0.
Cố Ngôn Thịnh nhìn vẻ mặt An Noãn trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta còn tưởng rằng An Noãn rất am hiểu lĩnh vực này, hiện tại xem ra có lẽ là nghe ai đồn thổi về hạng mục này, loại phụ nữ một lòng chỉ muốn gả cho anh làm mẹ hiền vợ tốt, làm sao có thể biết chuyện thương nghiệp.