Nam Chủ Luôn Muốn Thao Chết Tôi

Chương 4: H+

Mạnh Sơ khóc không ra nước mắt, cơn đau đớn như da thịt bị xé rách khiến thân mình cô cuộn lại, miệng há to đứt quãng thở dốc liên hồi, gần như không thể thốt ra lời nói hoàn chỉnh, cô chỉ có thể rủa thầm trong lòng mắng anh là cầm thú!

Toàn bộ thân thể ngả về phía sau, cô ngửa đầu, hai bầu vυ' trắng nõn xinh xắn đứng thẳng, đầṳ ѵú lặng lẽ không tiếng động se cứng dựng lên, người con trai trước mặt chỉ cần hơi cong người xuống liền có thể dễ dàng há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú như quả anh đào chín mọng mê người kia. Cô rùng mình, không thể làm gì khác mà bật thốt ra từng tiếng ngâm nga rêи ɾỉ, đã sớm không thể phân rõ rốt cuộc anh mang đến cho cô đau đớn hay vẫn là kɧoáı ©ảʍ vui thích.

Nước mắt của Mạnh Sơ đáng thương vẫn lăn dài trên má, nét mặt sợ hãi co mông lui về sau, hoa huyệt tạm thời giảm bớt cơn đau một chút, giọng nói nghẹn ngào: “Đau quá, tôi không muốn… Cảm giác đau như sắp chết vậy… Anh tha tôi đi mà, tôi sẽ chết đó… Thật sự sẽ chết mà!”

Mí mắt Trần Thù Quan chớp động, cảm giác trong đầu như có cái gì đó mà anh không thể khống chế sắp nứt toạt chui ra, giọng nói khàn khàn đè nén áp lực nặng nề: “Mạnh Sơ, vĩnh viễn tuyệt đối không cần ở trên giường phát ra loại lời nói van nài tôi thế này.” Vì tôi sợ mình sẽ không nhịn được mà thật sự chơi chết em đó.

Trần Thù Quan duỗi ra một tay một đường hướng thẳng xuống phía dưới, xoa lên vị trí cô đang khóc lóc kêu đau, chỗ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người đang gắn kết bên nhau, sợ rằng cô thật sự cảm thấy đau đớn.

Tuy nhiên, anh cũng không có ý định buông tha cô, bởi vì anh hiểu rất rõ khả năng chịu đựng của thân thể con người, làm sao có thể nghiêm trọng đến mức chết đi như cô kêu gào được. Hơn nữa, trong hoa huyệt của cô đang dần dần tiết ra dâʍ ɖị©ɧ ướŧ áŧ không lừa được người khác, anh lên tiếng nói thẳng: “Đồ lừa đảo, tiểu huyệt bên dưới đều đã ướt thành như vậy rồi, em còn không ngoan ngoãn để tôi làm em, hửm?”

Côn ŧᏂịŧ thô to ở trong hoa huyệt non mềm không ngừng thọc vào rút ra quấy phá lung tung khắp nơi, tốc độ càng lúc càng nhanh, lực đạo càng ngày càng mạnh, giống như tảng đá lớn hung hăng đâm vào cái ao tràn đầy nước.

Đầu ngón tay Mạnh Sơ bấu chặt vào cánh tay săn chắc của Trần Thù Quan, căn côn ŧᏂịŧ thô lớn hung hăng cọ xát đâm mạnh vào trong vách thịt mang đến từng cơn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, tựa như những con sóng lớn vồ vập ập tới áp xuống người cô, hoa huyệt chật khít bao chặt côn ŧᏂịŧ chuyển động mạnh mẽ không an phận đưa đẩy trong cơ thể mình, sâu trong hoa huyệt run run phun ra luồng dâʍ ɖị©ɧ nóng bỏng như nước sôi, tất cả xối xả tưới thẳng xuống qυყ đầυ to tròn trước tiên.

Trần Thù Quan thấy thế, trực tiếp dùng hàm răng cắn mạnh lên đầṳ ѵú se cứng trong miệng mình, tùy ý day day nghiền nát, đến khi anh gần như cắn nát đầṳ ѵú trong miệng thì rốt cuộc không ức chế được mà buông lỏng sống lưng, lỗ nhỏ trên đỉnh qυყ đầυ hé mở ào ạt phun ra số lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng bỏng.

Mạnh Sơ thở phào một hơi dài nhẹ nhõm như thoát nạn.

Côn ŧᏂịŧ lớn của anh không hề có định rời khỏi tiểu huyệt, vẫn cứ chôn trong hoa huyệt non mềm hưởng thụ cảm xúc siết chặt của vách thịt bên trong.

“Hum, anh tránh ra đi, căng quá à…”

Trần Thù Quan hơi lui người rời khỏi thân mình cô một chút, Mạnh Sơ còn chưa kịp phản ứng thì cánh tay săn chắc của anh đã vòng lấy ôm ngang vòng eo thon gọn của cô, tiếp đó nhắc người cô lên sau một trận quay cuồng, ngay lập tức thân hình cô biến thành tư thế quỳ gối, ghé vào trước mặt anh.