Các nhà nghiên cứu ngạc nhiên mở to hai mắt, không dám tin.
“Tôi nhớ rõ m là người lưỡng tính, được thí nghiệm gen ngoại hình tốt nhất, có lẽ trên người nó có tính chất đặc biệt.”
Tân vuốt ve gương mặt của Vưu m nói: “Em đáng yêu quá.”
Trái tim Vưu m đập bình bịch, cảm giác sợ hãi như đang bị dã thú quan sát. Cậu nước mắt lưng tròng nhìn đối phương, để cho anh ôm vào trong lòng.
Nội tâm cuồng bạo của Tân trở nên bình ổn ngay khi cậu bước vào, cảm giác đau đầu kia cũng biến mất.
Người trong lòng mềm mại đáng yêu, anh ôm cậu chỉ thấy thật thoải mái.
Cơ thể Vưu m cương cứng, nơm nớp lo sợ mà quay đầu nói: “Tôi yếu lắm, xin anh đừng gϊếŧ tôi.”
“Ừm.” Tân lười biếng đáp lại.
Nhân viên phân phối thấy thế thì quyết định Vưu m với Tân chung một đội. Qua vài thí nghiệm cậu có thể trân an được Tân, hành vi bạo lực của Tân cũng giảm xuống nên bên trên rất vừa ý với kết quả này.
Bọn họ ở viện nghiên cứu tới khi thành niên, cơ thể Tân đã phát triển thành cơ thể người trưởng thành rồi, vẻ ngoài lại càng đẹp trai xuất chúng, cũng là người mạnh nhất trong đám siêu nhân loại nhưng người khác khá là sợ anh, không dám cứng đối cứng.
Mà cơ thể Vưu m vẫn là thiếu niên, ngày thường cậu sẽ mặc nịt ngực nếu có nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lần này là gϊếŧ chết một đội phạm nhân vượt quốc. Bọn chúng đang uy hϊếp những con tin bị bắt cóc. Lúc Tân đột nhập vào trong tòa nhà, tốc độ nhanh như sét đánh không kịp bịt tai mà đi tới trước mặt phạm nhân, đối phương còn chưa kịp nổ súng thì đã bị chém đầu.
Tiếng súng chuyển về phía anh, Tân nhấc chân đá gã dính chặt vào vách tường, máu tươi giàn giụa.
Cho dù đã chứng kiến bao nhiêu lần nhưng đều là đơn phương tàn sát. Con tin sợ hãi nâng nòng súng hướng về phía Tân. Mắt Vưu m co lại, cậu vội duỗi tay ra cản đối phương.
“Đừng nổ súng, chúng tôi tới cứu người!”
Con tin hoảng sợ nói: “Quái vật! Quái vật đó!” rồi đẩy Vưu m sang một bên, súng đập vào đầu Vưu m làm cho cậu choáng váng té lăn xuống đất.
Trong nháy mắt, Tân đánh xuyên l*иg ngực con tin chỉ với một quyền, vứt thi thể kia sang một bên, nhìn cánh tay đang chảy máu đầm đìa một cách chán ghét, sau đó bế m đang nằm trên mặt đất dậy.
Vưu m nhìn lên xương hàm góc cạnh của anh rồi lại nhìn thi thể nằm trên mặt đất, càu nhàu nói: “Lại nữa rồi đấy, lại phải viết báo cáo.”
Tân mặc nguyên cây đen, ôm người lên trên xe, chở người về khách sạn mà họ dừng chân.
m đang bị thương lại chẳng thể lành ngay được vì cậu không có năng lực tự chữa lành. Tân thương tiếc hôn lên trán cậu, lấy băng vải quấn quanh miệng vết thương.
Giờ đầu óc Vưu m choáng váng, nằm trên giường nghỉ ngơi.
Sau khi cậu tỉnh lại thì thấy Tân ngồi trước máy tính, tay gõ phím lạch cạch, chẳng mấy chốc đã viết xong báo cáo.
Trí thông minh của anh cũng đứng đầu trong siêu nhân loại cơ mà.
Vưu m kéo tay áo, nắm lấy tay Tân. Bàn tay Tân to, ngón tay thon dài xinh đẹp. Cơ thể anh cũng rất hoàn mỹ, mang cảm giác vô cùng mạnh mẽ và xinh đẹp.
Ánh mắt Tân có hơi thay đổi. Anh rướn tới chỗ cậu, môi chạm môi thật cẩn thận, anh chỉ sợ làm Vưu m đau.
Lưỡi anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ lưỡi của m, liếʍ láp khoang miệng, cảm giác khi hôn nhau thật sự rất thoải mái, Tânnhư là không cần thầy dạy cũng hiểu.
Từ khi anh biết tìиɧ ɖu͙© là cái gì thì đã mở vô số tab trên máy tình, xem xong là hiểu hết sạch.
Khi anh bắt đầu động tình thì những vật dụng xung quanh bắt đầu trôi nổi lơ lửng. Lưỡi Vưu m bị anh mυ'ŧ mát ngậm chặt lấy không rút ra được. Cậu rầm rì mãi mới vất vả tách hai đôi môi khỏi nhau: “Đồ vật… Đồ vật…”
Tân vẫn tiếp tục hôn Vưu m, đầu lưỡi liếʍ láp cậu, nụ hôn trở nên nóng bỏng triền miên. Anh kéo quần áo của cậu xuống, có lẽ anh thấy cái áo ngực này khó cởi quá nên kéo nhẹ một cái, quần áo rách bươm hết cả, để lộ bầu ngực mềm mại trắng nõn. Anh luồn tay vào xoa nắn.