Hút Khô Nam Chính Các Thế Giới

Chương 10: Hạ Thuốc Mê, Ꮯɦịƈɦ Bạn Thân Rồi Bị Bắt

"Uyên Uyên lại một lần nữa, anh trai cố gắng chữa bệnh cho em."

Bùi Uyên bị ȶᏂασ đến tê dại, hoa huyệt lầy lội không biết đã phun bao nhiêu nước. Bụng cậu chứa toàn tinh của anh trai, hai mép l*и sưng tía nhưng vẫn cố chấp ngậm chặt ©ôи ŧɧịt̠ anh trai bên trong. Bùi Dực vừa bắn lại nắm eo em trai chậm rãi nhấp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ trộn vào nhau rồi chảy xuống bắp đùi. Cậu nằm gục trên kệ bếp hai chân run rẩy, thoát khỏi cơn kɧoáı ©ảʍ chết người. Côи ŧɧịt̠ anh trai vừa dài vừa bự chọc xuyên tới tận tử ©υиɠ, hắn thích cᏂị©Ꮒ lút cán nên mỗi lần ȶᏂασ vào lại đâm vào nơi đó.

Hắn nhìn đồng hồ phát hiện đã muộn, Bùi Uyên bị hắn đυ. suốt mấy giờ đồng hồ nên chắc bụng đói meo rồi. Hắn nắm lấy mông thiếu niên, ©ôи ŧɧịt̠ bự từ từ rời khỏi hoa huyệt.

Phốc! Côи ŧɧịt̠ bị lôi ra, cả thân nhuộm ướt bởi nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoa huyệt bị ©ôи ŧɧịt̠ anh trai cᏂị©Ꮒ lâu quá nên không khép lại được cứ tròn xoe phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh trai ra. Bùi Uyên hé môi hổn hển thở, hai mí mắt oánh nhau buồn ngủ kinh khủng.

"Anh, em buồn ngủ quá. Anh bế em đi ngủ đi". Bùi Uyên nằm ườn trên kệ bếp, mặc kệ hoa huyệt đang dâʍ đãиɠ chảy tinh hay anh trai lại phát nứиɠ muốn ȶᏂασ thêm phát nữa.

"Mai em phải đi học mà hai, anh tắm cho em nữa, em mệt lắm không muốn động đậy".

"Được! Được tiểu tổ tông của anh". Bùi Dực bật cười bế cậu nhóc lên, tắm rửa rồi đặt cậu lên giường. Bùi Uyên mệt mỏi vừa đặt xuống liền ngủ mất tiêu không biết trời đất gì.

Vì đêm qua đã làm rất nhiều lần nên Bùi Dực tạm thời ngừng một chút, rất nhanh đến cuối tuần. Anh trai vì bận cuộc thi giao lưu với thành phố khác nên rất bận bịu, hắn phải ở bên ngoài nên không thể nào suốt ngày yêu Bùi Uyên được. Đêm trước khi đi anh trai ȶᏂασ Bùi Uyên cả đêm, bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều phun hết vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ, làm cậu nhóc phải cố gượng dậy vì còn lời hứa với Thẩm Cảnh.

"Cậu đến rồi hả? Sao nhìn mệt mỏi thế."

"Tớ bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc thôi, đêm qua thức hơi quá đà."

"Vậy hả? Sữa bò tớ để trên bàn đấy, cậu uống rồi nghỉ ngơi nhé. Mình đi học bài lát nữa cậu dậy thì nói chuyện."

Nếu không phải hệ thống nói cho cậu biết ý đồ của anh thì Bùi Uyên còn cảm kích đến ngốc luôn. Sau khi uống sữa bò chứa thuốc ngủ, cậu mặc kệ thằng nhóc này sẽ làm gì hay nổi điên cứ thế leo lên giường đi ngủ. Thẩm Cảnh ngồi trên bàn học nhưng chẳng hề viết một chữ nào, anh tính toán thời gian thuốc ngấm trong đầu vừa đủ thời gian liền đi đến giường.

"Uyên Uyên, Uyên Uyên cậu ngủ chưa."

Không ai đáp lại Thẩm Cảnh, anh khẽ nở nụ cười: "Cậu thật không ngoan, mới không có liếʍ được vài tháng mà đã vểnh mông cho gã khác ȶᏂασ rồi."

Anh lột sạch Bùi Uyên xong lại càng tức giận, tức đến thở phì phò. Làn da bò sữa mà anh thấy trước đây trải dài đầy vết hôn, hoa huyệt cũng hơi sưng hiển nhiên hôm qua Bùi Uyên đã để gã đàn ông kia đút ©ôи ŧɧịt̠ vào.

Ditme, anh mà biết là thằng nào anh sẽ gϊếŧ chết nó.

Càng nhìn càng thấy ngứa mắt, hoa huyệt bị nhìn chằm chằm không chịu được mà chảy nước. Thẩm Cảnh nâng mông cậu lên, bắt đầu liếʍ láp hoa huyệt dâʍ đãиɠ, dù đã ngủ nhưng trong tiềm thức Bùi Uyên vẫn thấy sướиɠ rêи ɾỉ ư a phun nước.

Trước kia liếʍ một lúc là nhóc con đã ra rồi nhưng hôm nay lại lâu hơn hiển nhiên là người kia giỏi hơn hắn về việc này, Thẩm Cảnh ghen ghét nên động tác cũng thô bạo hơn. Hoa huyệt bị đầu lưỡi chọc vào rút ra mấy chục lần liền không chịu được mà cao trào, Thẩm Cảnh vội vén quần ngủ ra cầm ©ôи ŧɧịt̠ sớm đã cương cứng rỉ tinh ȶᏂασ vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ. Hai anh em nhà này đúng là cùng dòng máu, ©ôи ŧɧịt̠ cũng bự như nhau.

Em trai cũng bự nhưng nó lại hơi cong lên, lúc đi vào liền chọc đến điểm nứиɠ.

"Chặt quá... ". Thẩm Cảnh sướиɠ tê dại, hạ thân đâm chọc lung tung nhưng đây là lần đầu của anh nên chẳng giữ được lâu lắm. Anh gầm lên bắn tinh xử nam vào trong người Bùi Uyên, lượng tinh vừa nhiều lại nồng, trong mơ cậu cũng sướиɠ rơn người rồi gậy thịt nhỏ lập tức phun nước. Thẩm Cảnh khẽ lắc lư hông, ©ôи ŧɧịt̠ chậm rãi đâm chọc chẳng mấy chốc lại cứng lên.

Một lần làm sao đủ, nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào liền quên mất thời gian. Đến lúc Bùi Uyên tỉnh Thẩm Cảnh vẫn hăng say lắc hông, bên trong bụng cậu cảm thấy trướng vì chứa quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hạ thân hai người nhem nhuốc vì nước da^ʍ lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài, lưng cậu đau ê ẩm.

"A Cảnh, cậu đang... A... Ư... Làm gì vậy?"

Thẩm Cảnh chuẩn bị bắn giật nảy mình, anh không dám nhìn thẳng vào mắt Bùi Uyên. Du͙© vọиɠ sung sướиɠ lập tức bị câu nói đánh cho tan nát.