Bùi Dực đưa cậu đến trường, trước khi đi còn dụ cậu vươn đầu lưỡi ra để hắn hôn. Em trai bị anh hai hôn đến nứиɠ, cậu nhóc khẽ cọ xát hoa huyệt chảy nước cùng gậy thịt nhỏ đang cương lên, hắn mυ'ŧ môi nhóc con nhà mình một cái rồi để em đến trường. Đợi nhóc con vào trường hắn mới lái xe đi, nghĩ đến chuyện gì mắt hắn khẽ trầm xuống.
Sáng nay ba mẹ như có chuyện muốn nói với Bùi Dực, nhìn bộ dạng ấp úng của ba mẹ chắc cũng đoán được Bùi Uyên không phải con ruột. Điều này hắn đã nghi ngờ từ rất lâu, bởi vì em trai hắn thật sự rất khác với ba mẹ, trông cậu nhóc xinh xắn đáng yêu hơn gia đình họ. Cả gia đình nhà họ đều có mắt hồ ly, riêng em trai lại có đôi mắt hoa đào lúc cười trông như vòng trăng khuyết. Hắn sắp ra trường, năm nay là năm cuối hắn còn ở trường.
Bấy lâu nay ba cũng cho Bùi Dực thực tập tại công ty và tinh thần làm việc rất tốt, sau khi ra trường ba sẽ giao lại công ty cho hắn rồi cùng mẹ đi du lịch khắp nơi. Hắn nắm chặt vô lăng, nhất định sẽ bảo vệ cậu, nếu Bùi Uyên biết sự thật liệu cậu nhóc có rời đi hay không? Hắn không muốn em trai ruột xuất hiện nhưng như vậy là quá ích kỉ, thế nên Bùi Dực muốn nghĩ ra kế hoạch nào đó để Bùi Uyên chấp nhận sống ở cạnh hắn chứ không phải với danh phận anh trai.
Bùi Dực đắn đo suy nghĩ mà không biết rằng em trai hắn vô cùng thân thiết với em trai ruột, hai người coi như anh em tốt. Mà thật ra chỉ có Bùi Uyên nghĩ vậy thôi, Thẩm Cảnh yêu chết cậu nhóc này hận không thể suốt ngày ở bên cạnh cậu. Điều đó vô tình làm mất đi hiểm họa tương lai, mà có điều làm Bùi Uyên vô cùng ngạc nhiên là thấy thanh 0% trên đầu Thẩm Cảnh.
Thế giới này tận 2 nam chính? Sao có thể chứ. Hệ thống lúc này nhanh chóng giải thích, hóa ra thế giới này tác giả chia làm hai quyển đầu và cuối. Quyển đầu viết về chuyện tình của anh trai thì quyển cuối viết về cuộc tình em trai, thằng nhóc này về sau lại thành đôi với một học nào đó trong lớp. Thế có nghĩa là bây giờ nó bắt cậu chơi NP sao?
"Bé con? Cậu đang nghĩ cái gì mà ngẩn người ra vậy". Đang nói chuyện vui vẻ đột nhiên Bùi Uyên lại im lặng, Thẩm Cảnh nghi hoặc vừa hỏi xong thì nhìn thấy dấu vết đỏ hồng trên cổ cậu. Gã trừng mắt, tức giận kéo cổ áo cậu xuống rồi gằn giọng: "Bé con của tớ, đây là cái gì? Cậu làʍ t̠ìиɦ với con nhãi nào hả!"
Nếu để gã biết là ai nhất định gã sẽ gϊếŧ chết người đó, rõ ràng Bùi Uyên là của Thẩm Cảnh này mà! Gã muốn xóa dấu vết khó coi đó đi nhưng vô tình lại làm đau Bùi Uyên, cơn tức giận này cháy dữ dội dù muốn nhịn xuống nhưng nó vẫn âm ỉ trong lòng gã.
"Cảnh Cảnh, cậu làm tớ đau". Mắt Bùi Uyên óng ánh nước, hiển nhiên bị miết mạnh đã làm cậu đau.
"Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi nhé. Bé con ngoan cuối tuần đến nhà tớ chơi được không?". Thẩm Cảnh mỉm cười, hẹn Bùi Uyên như bao lâu nay.
"Được chứ! Tớ sẽ đến mà".
"Thế thì cuối tuần mình chuẩn bị sữa bò cho cậu nhé, bé con bảo với tớ mà."
"Ừ, sữa bò nóng nhée"
Chẳng mấy chốc mà đã tan trường, Bùi Dực đón em trai về nhà. Hôm nay ba mẹ đều bận rộn công việc nên không ở nhà trong nhà chỉ có hai anh em, Bùi Uyên rối rắm lột quần cho anh trai xem. Hoa huyệt dưới ánh mắt nóng rực của anh trai liền chảy nước, hắn bật cười đưa tay ra sờ cái l*и phun nước da^ʍ.
"Xem ra em bệnh nặng lắm rồi, nước da^ʍ chảy nhiều thế này." Bùi Dực đùa giỡn em trai, tay thì vẫn đùa nghịch hoa huyệt. Mà Bùi Uyên lại gấp như sắp khóc: "Em bệnh nặng lắm ạ? Liệu có chết không anh."
"Không phải có anh ở đây à, anh chữa bệnh cho em". Hắn không cởϊ qυầи chỉ kéo tua quần xuống, gạt qυầи ɭóŧ sang một bên. Côи ŧɧịt̠ bự nảy ra sừng sững rỉ tinh, hắn hạ eo dùng ©ôи ŧɧịt̠ cọ l*и em trai.
"Anh... Đừng cọ nữa." Còn cọ nữa thì cậu bắn tinh mắt.
"Ngoan, anh đang khám bệnh mà". Anh trai bắt em trai phải đứng lên sau đó ©ôи ŧɧịt̠ bự từ dưới xuyên hẳn vào tao tâm. Cả người Bùi Uyên như bị sét giật, chân mềm suýt thì ngã may mà anh trai đỡ cậu hông vận động như pít tông ȶᏂασ l*и em trai. Nước da^ʍ phun ra nhầy nhụa ướt đâm háng cùng ©ôи ŧɧịt̠ anh trai, Bùi Dực sướиɠ híp mắt lại di chuyển xuống phòng bếp.
Anh trai đi bước nào là ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ sâu bước đó, Bùi Uyên phê mờ mắt lảo đảo bước theo bước anh trai. Tựa như cậu chỉ có ©ôи ŧɧịt̠ làm điểm tựa, nếu nó rời đi cậu sẽ ngã xuống đất. Anh trai vừa chữa bệnh cho em trai vừa không quên nấu cơm, hắn đặt em trai lên kệ bếp hông vẫn không ngừng lại. Hiển nhiên hắn muốn ȶᏂασ nát cái l*и dâʍ đãиɠ này của em trai mình.
"Anh... Anh hai... Em thấy lạ quá... Anh đừng vào sâu thêm nữa... A... A... Ưʍ... Anh hai... Anh hai chậm lại một chút." Hắn nắm cằm cậu, bắt được cái lưỡi linh hoạt hai người hôn nhau một lúc. Bị anh trai đυ. sướиɠ Bùi Uyên liền lêи đỉиɦ, tiếp đó anh trai liền bắn tinh cậu hé miệng thở dốc nước dãi không kịp nuốt chảy xuống dưới cằm. Tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh trai đều dùng chữa bệnh cho Bùi Uyên, cậu trân trọng không dám để rớt giọt nào.