Hút Khô Nam Chính Các Thế Giới

Chương 1: Bảo Bối, Dậy Ăn Sáng Thôi

"Tiên sinh, hay là để tôi lên gọi thiếu gia nhé". Đã quá 7 giờ sáng ấy thế mà cậu chủ vẫn chưa dậy, tiên sinh vì chờ mà thức ăn cũng đã nguội sắp quá giờ đi làm rồi.

Người đàn ông mặc vest ngồi trên ghế lắc đầu, hắn đứng dậy đi lên trên lầu: "Cô hâm nóng lại đồ ăn, tôi đi gọi nó dậy."

Tư Nhã cảm thấy tiên sinh cưng chiều thiếu gia quá khiến cho cô cảm thấy hơi không vui. Cô làm bảo mẫu trong nhà đã 1 năm rồi, dáng người, khuôn mặt lẫn khí chất đều không thua kém nữ minh tinh ngoài kia. Vậy mà người đàn ông ưu tú kia chẳng hề để ý đến cô, mỗi ngày trong mắt chỉ có thằng nhóc kia.

Trước đây cô nghe ngóng được thằng nhóc kia vốn chẳng có quan hệ huyết thống gì với Tạ Hiện cả, chỉ là hắn vớt vát được ngoài đường thấy hay hay thì nuôi. Giờ thì hay rồi, tên nhóc kia kiêu ngạo lên trời luôn. Đợi đến lúc cô làm mẹ kế thì sẽ cho biết tay! Cô hừ một cái bắt đầu đem đồ ăn đi hâm nóng.

Tạ Hiện không cần gõ cửa cứ thế mà đi vào trong, thiếu niên nằm trên giường bày tư thế quyến rũ không nể nang gì. Thiếu niên hô hấp nhẹ nhàng, làn da trắng như sứ, khi ngủ trông rất ngoan ngoãn. Chỉ có điều thiếu niên đi ngủ không có mặc đồ lót, Tạ Hiện thô nặng thở trong vài giây hắn vén mép quần ra lộ ra hoa huyệt kì bí giữa hai chân nhóc con.

Ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào nó, Tạ Uyên lúc này nằm đưa lưng về phía hắn làm cho hoa huyệt lộ ra trước mặt hắn. Mép thịt đỏ hỏn, mới có sờ một chút mà nó đã ướt dầm dề chỉ là chính chủ không biết vẫn ngủ ngon lành. Tạ Hiện kìm nén chọc thử hai ngón tay vào trong, mị thịt xung quanh bóp chặt lấy nó vừa hút vừa phun nước. Hắn nhìn chằm chằm vào hoa huyệt bị hai ngón tay mình chọc vẩy nước ra ngoài, ©ôи ŧɧịt̠ trong đũng quần đã cứng đến phát đau.

Hắn rút hai ngón tay ra, bên trong dường như lưu luyến hút chặt lấy nó. Tạ Hiện vội vàng cởi bỏ thắt lưng lôi ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn nổi đầy gân ra, hắn cọ cọ hai phát rồi thẳng lưng đâm vào bên trong. Tạ Uyên vô thức rên ư ử hai tiếng nhưng không có dấu hiệu muốn tỉnh, côn ŧᏂịŧ lùi ra một nửa rồi lại đâm lút cán vào trong. Chỉ một lát thôi ©ôи ŧɧịt̠ khô ráo của người đàn ông bị nước da^ʍ nhuộm ướt, Tạ Hiện ngửa đầu thở dốc, hoa huyệt bé con vẫn thật chặt hút ©ôи ŧɧịt̠ ông sướиɠ đến da đầu tê dại.

Hoa huyệt mới bị ȶᏂασ chục phát đã phun nước như lũ lụt ướt hết cả ga giường, bấy giờ người lắc lư trên giường mới mở đôi mắt ra. Cậu khẽ cười kẹp chặt hoa huyệt lại, người đàn ông đang hăng hái thọc vào rút ra cứng người, nhìn thấy nụ cười xấu xa của cậu liền tức giận. Hắn chỉnh lại tư thế nhấc mông thiếu niên lên xong điên cuồng dập hông, mới sáng sớm bị baba ȶᏂασ đến dục tiên dục tử làm Tạ Uyên bủn rủn người, giọng kêu cũng gợi người hơn.

"A... Baba con sai rồi... Ư... Baba."

"Sai chỗ nào?"

Gậy thịt cậu muốn bắn, Tạ Uyên đưa tay muốn tuốt để bắn nhanh hơn. Nhưng baba nào cho, hắn đè hai tay cậy về phía trước hông nhấp nhanh như muốn lấy mạng cậu.

"Nói! Sai chỗ nào không baba sẽ dừng lại"

"A... Uyên Uyên không nên kẹp baba... A... Ưʍ... Baba chậm một chút..."

Bên trong kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn tựa như có hàng trăm cái miệng không ngừng liếʍ hút, hắn nhớ đến khi sáng Tạ Uyên phát nứиɠ không chịu mặc qυầи ɭóŧ, cả hoa huyệt lộ ra vẻ gọi mời khiến ai cũng muốn đút ©ôи ŧɧịt̠ vào.

"Ư... Đồ da^ʍ dãng, sáng sớm đã phát nứиɠ câu dẫn baba! Vừa mới sờ một chút đã phun nước ướt hết giường! Đồ dâʍ đãиɠ! Có ngày baba sẽ cᏂị©Ꮒ chết con."

Tạ Hiện lắc hông như vũ bão, chỗ giao hợp hai người đã sớm ướt rối tinh rối mù, cậu rêи ɾỉ phối hợp theo cú lắc hông người đàn ông nọ để đâm sâu thêm một chút. Côи ŧɧịt̠ lớn người nọ ȶᏂασ phải điểm nứиɠ Tạ Uyên, cậu thét lên một tiếng gậy thịt nhỏ phía trước bắn ra dòng tinh trắng ngay cả hoa huyệt cũ co lại bóp chặt ©ôи ŧɧịt̠ gã đàn ông.

Tạ Hiện nhìn đồng hồ, thế mà đã nửa tiếng rồi. Hắn vẫn còn thèm lắm nhưng hôm nay có buổi họp quan trọng nên hắn đành phải bắn cho Tạ Uyên. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng mà Tư Nhã thèm thuồng nay hắn lại xả hết vào hoa huyệt con trai mình, cậu thoải mái trợn mắt. Đợi dư vị tan dần Tạ Hiện mới chậm rãi rút ra, hắn tát mông nhỏ cậu, có lẽ vừa mới làʍ t̠ìиɦ xong nên giọng hơi trầm.

"Kẹp chặt vào, không được để tϊиɧ ɖϊ©h͙ baba miệt mài đút cho con ăn bị rớt ra. Nếu đi làm về mà baba không còn thấy baba sẽ phạt con."

Tạ Uyên nghe baba dọa thì hứng thú không thôi, cậu liếc baba mình. Ánh mắt tà mị đó khiến hắn suýt nửa lại cứng lên, hắn véo mông Tạ Uyên kìm nén nói: "Không được câu dẫn baba, hôm nay công ty có việc quan trọng."

"Baba hư lắm. Trước baba không hư như vậy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của baba vừa đặc vừa nhiều kẹp chặt cũng rớt ra." Cậu ngồi dậy hờn dỗi liếc hắn, môi hồng chu lên. Đúng như dự tính cậu vừa làm xong hành động này, nơi nào đó của người đàn ông phồng lên trong nháy mắt. Hắn yêu chết dáng vẻ này của cậu, cũng thèm thuồng chỉ muốn đè xuống ȶᏂασ nát hai lỗ nhỏ kia nhưng mà... Hắn khẽ ho, ánh mắt cố gắng nhìn sang chỗ khác nhưng dù thế nào vẫn nhìn chằm chằm vào thiếu niên, cùng với hai đầṳ ѵú nhỏ trên ngực cậu.

Không khí trong phòng trở nên ái muội, ngay khi Tạ Hiện muốn móc ©ôи ŧɧịt̠ ra ȶᏂασ nát đồ dâʍ đãиɠ này thì tiếng gõ cửa vang lên.

"Tiên sinh, đồ cũng đã hâm nóng rồi. Bây giờ không ăn luôn nó sẽ nguội đó ạ." Tư Nhã hâm lại đồ ăn lần thứ 2 vẫn chưa thấy Tạ tiên sinh xuống, thế nên cô mới lên trên này gọi hắn.

Cô chỉ nghe thấy trong phòng truyền ra một âm thanh: "Ừ, tôi xuống luôn đây"

Tư Nhã nghe thấy giọng điệu hắn hơi lạ nhưng cô ta cũng không nghĩ nhiều, chầm chậm xuống lầu.

Mà trong căn phòng nọ, Tạ Uyên cũng biết hôm nay hắn phải gặp đối tác quan trọng liền không trêu chọc hắn nữa. Cậu đỡ gương mặt điển trai người đàn ông nọ hôn hắn rồi chậm rãi bước đi vào nhà tắm, trước khi vào còn nói: "Baba đi làm vui vẻ, đợi đến trưa con sẽ đến công ty baba phải đút no con đó." Sau đó mặc kệ người đàn ông lứng lừng ngoài kia, cậu tắm tỉ mỉ từng chút một.

Thật ra Tạ Uyên không phải người ở thế giới này, cậu chỉ là một người công lược đi thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam chính. Ở thế giới này cậu là con trai nuôi của Tạ thị - một công ty làm mưa làm gió ở nhiều thành phố lớn. Khi còn nhỏ Tạ Hiện vô tình nhặt được nguyên chủ rồi nhận nuôi cậu ta, hắn chỉ muốn nuôi thử trẻ con sau đó lại cảm thấy nuôi vui vui. Nguyên chủ từ nhỏ muốn gì được nấy nên rất kiêu ngạo, ngang bướng trở thành ông tướng trong trường học sai cái gì đều có Tạ gia làm hậu thuẫn nên cậu ta không coi ai ra gì. Sau này trong nhà có thêm một bảo mẫu mới, cô ta tên Tư Nhã - nguyên tác nói Tư Nhã là một cô gái đảm đang, dịu dàng lại thấu hiểu cho người khác.

Nên có lẽ Tạ Hiện cô đơn mấy năm bay đã phải lòng cô ta, Tư Nhã luôn muốn giúp Tạ Uyên tìm bố mẹ ruột nhưng Tạ Uyên luôn coi cô ta là cái gai trong mắt. Đang yên đang lành ông ở Tạ gia giàu có! Tìm bố mẹ ruột bỏ ông chết đói ngoài đường làm gì! Tư Nhã luôn cho rằng đứa trẻ Tạ Uyên đáng thương, muốn giúp đỡ cậu ta. Mấy lần đấu khẩu Tạ Hiện vô cùng đau đầu với cậu, hắn đuổi cậu ra khỏi nhà nhưng vẫn cho cậu một số tiền lớn đủ để ăn cả đời cùng một căn nhà lớn. Ấy thế mà nguyên chủ vẫn bị tai nạn xe cộ rồi qua đời một cách vô lý? Tạ Uyên cảm thấy chuyện này chắc có liên quan đến người phụ nữ kia, cô ta muốn tìm bố mẹ ruột của nguyên chủ để đuổi cậu ra khỏi Tạ gia.

Ý đồ kia quá rõ ràng rồi.

Chỉ là bây giờ e rằng Tư Nhã không đến được bên Tạ Hiện rồi, người đàn ông kia nghiện cậu còn hơn chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngay cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng bắn sâu bên trong. Hắn muốn cậu mang thai, muốn chiếm hữu cậu làm của riêng, càng muốn trong cậu có hắn. Ây da, thật xin lỗi nữ chính, ©ôи ŧɧịt̠ người đàn ông cô muốn bị hoa huyệt của tôi hút khô rồi.

Linh hồn cũng bị câu đi mất.