- Đâm nó đi!
Mặc dù trương kiếm trong tay Lý Hành Vân xuyên vào người con Hú Nguyệt Lang, nhưng độ sau cũng chỉ được vài tấc, không thể đi sâu hơn được nữa.
Quái vật cấp bôn có sức phòng ngự vô cùng đáng sợ, da dày và xương cứng, không thua kém gì thanh kiếm trong tay của Lý Hành Vân.
- A a a a!
Hú Nguyệt Lang há miệng kêu lên một tiếng đau đớn, lại bắn ra Cương Khí Đao một lần nữa.
Lý Hành Vân vội vàng rút kiếm để ngăn cản, nhưng vẫn bị trúng một kích, mặc dù có tu luyện kỹ năng phòng ngự, không bị thương nặng, nhưng vết thương tương đối đáng sợ.
Cùng với lực bùng nổ của Khí Đao, hắn không thể ổn định cơ thể, bị đánh bay ra và đâm vào một cái cây gần đó.
Hắn không địch lại Hú Nguyệt Lang, hiện tại lại bị đánh ngã, Hú Nguyệt Lang làm sao có thể bỏ qua cơ hội này, liền nhảy lên bổ tới.
- Vân sư huynh!
Nhìn thấy tình cảnh này, bọn người Lý gia đều kinh hãi, thậm chí có người còn che mắt lại.
- Cờ vua!
Nhìn thấy Lý Hành Vân sắp chết thảm dưới hàm răng đẫm máu của yêu thú.
Đột nhiên, một thanh kiếm quang bay tới, vượt qua mọi chướng ngại vật, đánh về phía con yêu thú.
- A a!
Hú Nguyệt Lang gào thét cuồng loạn, âm thanh đinh tai nhức óc, có người sùi bọt mép, ngất ngay tại chỗ.
Đám cây cỏ xung quanh cũng rít lên, như thể đang run lên vì tiếng hú.
Đệ tử Lý gia kinh ngạc nhìn lại, phát hiện kiếm quang đã bay đi, vết chém trên cổ họng con yêu thú đã sâu hơn trước đó.
Thanh kiếm này thực sự đã đánh trúng vết thương cũ mà Lý Hành Vân đã để lại.
Ánh kiếm bay tới rồi bay lui, nhưng trong khoảnh khắc, khi con yêu thú cố gắng tìm kiếm kẻ tấn công.
Lúc này, Lý Hành Vân cũng nhân cơ hội thoát khỏi rắc rối.
Hắn là người thông minh, biết có người giúp đỡ, bất kể là ai, cứu mạng hắn trước vẫn hơn.
Tuy nhiên, con Hú Nguyệt Lang đâu để hắn dễ dàng chạy đi.
Không tìm thấy kẻ đánh lén nên con yêu dồn hết căm thù lên đám đệ tử họ Lý.
Theo đuổi điên cuồng!
- A——!
- A!
Những tiếng hét lặp đi lặp lại, chỉ trong tích tắc, hai trong số đám người đã chết thảm.
Mặc dù Lý Hành Vân muốn ngăn cản con yêu thú, nhưng hắn đã vô lực, bắt đầu có chút choáng váng vì mất máu quá nhiều.
Nhìn thấy đám người bị tàn sát.
Đột nhiên kiếm quang lại xuất hiện!
Trầm!
Đường kiếm vẫn đâm chính xác lên vết thương trước đó!
Ôi!
Cho dù con yêu thú mạnh đến đâu, thì nó cũng chỉ là một con quái vật cấp bốn.
Bách Bộ Phi Kiếm Thuật của Lăng Tiêu đã được tu luyện đến cấp chín đại viên mãn, cộng với sức mạnh của Thanh Phong Kiếm và phối hợp cùng "Phá Khí Quyết" thì sức mạnh đã được nhân lên gấp đôi.
Cho dù cơ thể yêu thú cứng đến đâu, nó vẫn bị xuyên thủng!
Đương nhiên, chỉ dựa vào đường kiếm này thì vẫn chưa thể gϊếŧ được con Hú Nguyệt Lang.
Lăng Tiêu trong bóng tối, liên tục thi triển Bách Bộ Phi Kiếm Thuật.
Sau mỗi lần dùng kiếm, liền thay đổi vị trí, điều đó liền khiến con yêu thú gầm lên giận giữ.
Trong khi Hú Nguyệt Lang tìm kiếm Lăng Tiêu, đệ tử Lý gia bắt đầu rút lui, vừa rồi bọn họ đã thấy rõ sự đáng sợ của con yêu thú, nếu bây giờ còn không mau trốn thoát, e răng hồi nữa sẽ không còn cơ hội.
- Đi thôi, Hành Vân huynh, mặc kệ là ai ra tay, tóm lại, chúng ta vẫn phải giữ lấy mạng mình!
Thấy Lý Hành Vân còn chưa muốn rời đi, mọi người liền thúc giục nói.
Lý Hành Vân "Hừ" một tiếng, hắn hiển nhiên là có chút miễn cưỡng, khí tức Hú Nguyệt Lang rõ ràng là đã yếu đi rất nhiều, sắp chết.
Thật đáng tiếc khi phải rời đi.
Dù sao đi nữa, vết thương đầu tiên trên người con yêu thú cũng là do Lý Hành Vân gây ra.
- A a!
Lúc này, con yêu thú đột nhiên hét lớn một tiếng, rồi quay người chạy sâu vào rừng rậm.
- Ha ha ha, ta sẽ bóp chết ngươi!
Trong tiếng cười to vang vọng, một bóng người đuổi theo hướng con yêu thú.
Lăng Tiêu, với tốc độ kình người của "Tương Vân Bộ", chắc chắn con yêu thú không dễ gì thoát được.
Trên người con Hú Nguyệt Lang này chứa đầy bảo vật, giá trị hơn bốn mươi vạn lượng bạc, tuyệt đói không thể lãng phí!
Rốt cuộc, thay vì ở lại cứu giúp Lý Hành Vân, thì hắn lại lựa chọn đuổi theo con Hú Nguyệt Lang.
- Vừa rồi không phải là đệ tử Lăng gia sao?
Có người nhận ra Lăng Tiêu.
- Đúng vậy, hình như là Lăng Tiêu, thân pháp người này thật đáng sợ, làm sao có thể nhanh như vậy?
- Chưa hẳn, nếu không phải Vân ca ca đâm trúng Hú Nguyệt Lang trước, hắn làm sao có đủ tài lực mà đuổi theo?
Trong số đệ tử Lý gia, có người bất mãn nếu nói Lăng Tiêu có thực lực mạnh hơn Lý Hành Vân.
Trong số những người này, ngoại trừ Lý Hành Vân là võ đạo tam trọng đỉnh phong, còn có ba người khác là võ giả tam trọng.
Đương nhiên là bọn họ coi thường Lăng Tiêu, cho rằng Lăng Tiêu lợi dụng thời cơ.
- Hừ, không sao, chờ hắn gϊếŧ Hú Nguyệt Lang, chúng ta liền tới giành lại.
Một đệ tử khác cười lạnh nói.
Sắc mặt Lý Hành Vân âm trầm lạnh lùng, tựa như cũng có ý như vậy.
- Đúng vậy, Hú Nguyệt Lang vốn là chúng ta dụ ra ngoài, trước đó cũng không cần hắn trợ giúp!
Một người khác nói.
- Oa ——!
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết từ xa mấy trăm mét truyền đến, tất cả mọi người đều nghe thấy, là tiếng kêu cuối cùng trước khi chết.
- Chết?
- Đi thôi! Liền tới xem!
Lý Hành Vân phất phất tay, mọi người đi theo, tuy rằng có ba người chết, nhưng còn có chừng mười người, đương nhiên sẽ không sợ Lăng Tiêu.
Cách đó không xa, Lăng Tiêu lau mồ hôi trên trán, khoanh chân ngồi trên mặt đất.
Hắn đang sử dụng "Hồi Quyết Quyết" để phục hồi năng lượng của mình.
Để gϊếŧ Hú Nguyệt Lang, Lăng Tiêu đã sử dụng "Phá Khí Quyết" liên tục, tiêu tốn rất nhiều năng lượng.
Sau khi thành công gϊếŧ được yêu thú, thì năng lượng của hắn cũng tới mức chạm đáy.
Hắn rất lo nếu đám đệ tử Lý gia tới quấy rầy, cho nên không vội thu dọn hiện trường, ngược lại vội vàng khôi phục chân nguyên.
Trong trường hợp bên kia gây rắc rối, hắn cũng nên chuẩn bị sẵn sàng.
Ngoài "Hồi Quyết Quyết", hắn còn nhai một loại thảo mộc, được dùng để luyện chế "Thương Tâm Đan".
Mặc dù hiệu quả kém hơn nhiều so với Thương Tâm Đan, nhưng có còn hơn không.
Lần này, hắn có thể dùng võ công cấp hai đỉnh phong gϊếŧ chết một con yêu thú cấp bốn, có thể nói là hắn may mắn.
Nếu không phải nhờ vết thương mà Lý Hành Vân tạo ra trước đó, thì đòn tấn công của hắn sẽ không thể xuyên thủng hàng phòng ngự của Hú Nguyêt Lang.
Mặc dù rất không thuyết phục, nhưng đây là thực tế.
Một lúc sau, đám đệ tử Lý gia cũng chạy đến hiện trường.
Người đứng đầu là Lý Hành Vân.
- Lăng ca ca, con Hú Nguyệt Lang này là do chúng ta phát hiện và dụ ra ngoài, đã Lăng ca ca giúp gϊếŧ nó, đương nhiên chúng ta sẽ bồi thường cho Lăng ca ca một ít đồ vật.
Lý Hành Vân bình tĩnh nói
Nhưng lúc này, trong mắt Lăng Tiêu, hắn từ Võ Hồn phân tích liền phát hiện ra một tên khốn thối tha.
Đồ không biết xấu hổ!