- Nếu Cửu sư phụ biết chuyện này, nhất định sẽ xé xác Lăng Tiêu.
Lăng Phi cười lạnh một tiếng.
- Cửu Dã có lẽ sẽ không tự mình làm, dù sao một khi hắn ra tay, sẽ bị người khác lợi dụng để công kích hắn. Danh tiếng ăn hϊếp kẻ nhỏ, lấy kẻ mạnh hϊếp kẻ yếu không tốt, Tuy nhiên, Lăng Chung có một người ca ca tên là Lăng Thiết Thủ, người chỉ đứng sau Lăng Phi ta trong sảnh tinh anh, đứng thứ mười một, và hắn đang ở đỉnh cao của tầng thứ ba võ thuật, vì vậy ta đoán hắn sẽ ra tay....
Trở về phủ Lăng Tiêu nhờ đại phu chẩn đoán thân thể của ông ngoại.
Gãy xương sườn kỳ thật chữa trị cũng không khó, nhưng cần thêm dược liệu trân quý, những dược liệu này tương đối đắt đỏ.
Chín mươi lượng bạc Lăng Tiêu vừa lấy được trong nháy mắt trở thành tiền mua dược liệu.
Nhưng hắn không hối hận, chữa bệnh cho ông hắn sẽ không lỗ.
- Được, ta đi lấy những dược liệu này, công dụng ta đều ghi rõ ràng, ngươi kiên trì dùng một tháng, nhất định có thể khỏi bệnh.
Sau khi lấy thuốc về chữa thương cho ông xong Lăng Tiêu liền ra ngoài.
Hắn biết rất rõ sau khi làm Lăng Chung bị thương, rắc rối chắc chắn sẽ theo sau, và hắn phải tiếp tục cải thiện sức mạnh của mình.
- "Hổ Bộ Bơn Cước" đã tu luyện đến cực điểm, đã đến lúc bắt đầu từng bước một "Hương Vân Bộ".
Để tránh bị quấy rầy, Lăng Tiêu trực tiếp đi ra ngoài, sau đó đi tới một khu rừng cách Lăng gia bảy tám trăm thước.
" Mãnh hổ Sơn Cước " kết hợp với " Phá khí quyết " đã có thể đánh bại Lăng Phi rồi, không biết Hương Vân Bộ sẽ thế nào , nghĩ tới đó Lăng Tiêu có chút hưng phấn
Qua Sơn Hà Võ Hồn, Lăng Tiêu bắt đầu luyện "Hương Vân Bộ" từng bước một.
Tuy nhiên, đây chỉ là điểm đạo, muốn nắm vững thì phải luyện, nhưng luyện như vậy sẽ dễ dàng hơn.
Kỹ năng thần kỳ này vô cùng kỳ diệu, nó rất phiền phức và khó tu luyện, cho nên hiệu quả chắc chắn sẽ không tệ.
Chính vì suy nghĩ này mà trong lòng Lăng Tiêu mới có động lực tu luyện.
Có lẽ vì "Hổ Bộ Sơn Cước" làm nền tảng, cùng với Sơn Hà Võ Hồn, Lăng Tiêu chỉ cần một canh giờ liền có thể nắm giữ một bước cảnh giới của "Hương Vân Bộ".
Mặc dù "Tương Vân Bộ" có tổng cộng chín bậc, nhưng đây mới chỉ là bước đầu.
Tuy nhiên, sau khi thử tác dụng của "Tương Vân Bộ", Lăng Tiêu cảm thấy dù có cố gắng thế nào, hắn cũng không cảm thấy có điểm nào sai xót!
Hắn đã thử tác dụng của "Tương Vân Bộ" trong rừng.
Kết luận cuối cùng là!
Ngay cả khi không sử dụng "Phá Khí Quyết", thì "Tương Vân Bộ" vẫn đạt được hiệu quả hiệu quả rất tốt.
Đây là một bước khởi điểm!
Chẳng lẽ "Tương Vân Bộ" này là võ công tuyệt đỉnh?
Nếu không, hiệu quả không thể tốt như vậy!
Nghĩ đến đây, Lăng Tiêu càng có thêm động lực luyện tập "Tương Vân Bộ".
Rất đơn giản, trước tiên hắn lựa chọn luyện "Tương Vân Bộ" thay vì "Ngưu Ma Công", bởi vì công phu này nhẹ nhàng uyển chuyển không chỉ tốt để đánh nhau, cũng là để chạy trốn rất tốt.
Lăng Tiêu chỉ có một mạng sống, và chỉ bằng cách cứu lấy mạng sống của mình, hắn mới có thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong khi Lăng Tiêu bận rộn luyện tập và cải thiện sức mạnh của mình, thì Lăng Chung đã được gửi đến phòng thuốc của gia đình.
Tiệm thuốc của Lăng gia là nơi chuyên luyện đan dược, trị bệnh cứu người.
- Ai hại con trai ta!
Lăng Cửu cùng Lăng Thiết Thủ đã đến dược đường, nhìn thấy bộ dáng Lăng Chung thống khổ, Lăng Cửu tức giận dùng lòng bàn tay đập nát ghế đá trên mặt đất.
- Lăng Tiêu!
Người đệ tử đưa Lăng Chung đến dược đường run rẩy nói.
- Lăng Tiêu? Lăng Tiêu tên rác rưởi kia?
Lăng Cửu sửng sốt, còn tưởng rằng là ai, sao có thể là Lăng Tiêu!
- Thật sự là Lăng Tiêu đó. Tên đó hình như đã tinh thông một kỹ năng độc nhất vô nhị có thể sử dụng kết hợp với nhiều loại võ công khác nhau. Thực lực của hắn thật đáng sợ, chỉ một chiêu đã đánh bại sư huynh Lăng Chung như thế này.
Lăng Cửu mắng một đường.
- Đúng đúng đúng, Lăng Tiêu kia đúng là phế vật.
- Ta không phải nói hắn, ta đang nói Lăng Chung con trai ta!
Lăng Cửu trong lòng tức giận vô dụng.
Hắn không tiếc vi phạm gia quy, lấy lại võ công cao cấp cho con trai, thu được rất nhiều đan dược, nhưng cuối cùng con trai hắn chẳng những không được xếp hạng trong Tinh hoa đường, thậm chí còn thua trước Lăng Tiêu.
Một chiêu hai lần liên tiếp bị đánh bại, ngu xuẩn làm sao!
- Cửu Thúc, Thúc đừng quá tức giận, dù thế nào Lăng Chung cũng là con trai của chú, Lăng Tiêu đó, cháu sẽ giúp nó thu dọn!
Lăng Thiết Thủ cười nói.
- Thiết Thủ, ngươi yên tâm đi, này, tuy ngươi không phải nhi tử của ta! Ngươi so với Lăng Chung tuy rằng lớn hơn một tuổi, nhưng đã nắm giữ sau mươi phần trăm uy lực của "Cự Linh Thần Chưởng", tu luyện thành thụ đến đỉnh phong võ công tam trọng, nếu đối phó Lăng Tiêu, dễ như gϊếŧ một con kiến.
Lăng Cửu tựa như rất coi trọng Lăng Thiết Thủ.
- Cửu thúc, nhiều năm như vậy, ta luôn coi thúc như cha ruột của mình, người cha vô dụng của cháu mất sớm, nếu không có chú thu nhận thì cháu đã không có ngày hôm nay.
Thiết Thủ nói.
- Được! Nói hay lắm! Từ giờ trở đi, con sẽ là con ruột của ta. Con muốn gì cứ nói, ta hài lòng! Nhưng đánh chó cũng phải tùy chủ. Lăng Tiêu kia nhất định phải cho một bài học, nhưng cuộc thi hàng năm sắp diễn ra, không cần lo lắng, đến lúc đó, trước mặt tất cả con cháu Lăng gia, đừng để tiểu tử kia xuống đài!
...
Đương nhiên Lăng Tiêu không biết cuộc nói chuyện này, trên thực tế cho dù biết thì chuyện nên làm vẫn như cũ.
Sau bước đầu tiên của "Tương Vân Bộ", yêu cầu càng cao, phải tu luyện hai kỹ năng thân thể trung cấp mới có thể mở ra bước thứ hai.
Không có cách nào, Lăng Tiêu tạm thời dừng lại, trở lại tu luyện "Thiên Tinh Quyền" cùng "Trí Dương Công".
Kế hoạch của hắn là luyện "Tinh quyền" và "Trí Dương" đến đại viên mãn, sau đó quay lại và chọn hai kỹ năng cơ thể trung cấp để tu luyện.
Rốt cuộc, hắn không thể chỉ nghĩ đến việc trốn thoát trong trận chiến, hắn phải tăng sức mạnh chiến đấu của mình.
Mà muốn nhanh chóng tu luyện đến đỉnh phong võ đạo cấp hai, cũng phải luyện "Trí Dương Công" cùng "Thiên Tinh quyền".
Ở phương diện đề thăng nâng cao thực lực bản thân, võ công và nội công mạnh hơn thân pháp.
Mà bí pháp bản thân cũng không trợ giúp gì cho việc thăng tiến tu luyện.
Vì vậy, các chiến binh bình thường không tập luyện quá nhiều võ thuật, mà tập trung nhiều hơn vào việc rèn luyện nội lực và võ thuật.
Trải qua một ngày, Lăng Tiêu thật sự thu được rất nhiều!
"Trí Dương Công" đã luyện đến tầng thứ năm!
"Tinh Quyền" cuối cùng đã hiểu được đến hình thức thứ chín – Sao Băng Rơi!
Để đến được viên mãn, cái thiếu chỉ là nhiệt, cái không thể mang lại bằng thực hành, mà phải được mài dũa qua thực chiến.
Lúc này, thông qua Sơn Hà Võ Hồn, hắn có thể thấy rõ năng lượng thực sự của mình dày hơn một nữa so với một ngày trước.
Chân khí càng dày, thì số lần sử dụng "Phá Khí Quyết" càng nhiều và sức mạnh của việc sử dụng "Nắm Đấm Sao Băng" càng lớn.
Sự thay đổi rõ ràng nhất trong bức tranh sông núi là ngọn lửa trong tế đàn, mạnh hơn trước rất nhiều.
Lăng Tiêu mơ hồ cảm thấy mọi thứ trong bản đồ núi sông này hình như có chút quan hệ với thân thể mình, nhưng vẫn chưa rõ ràng.