Con Trai Thanh Lãnh Bị Cha Ruột Xấu Xí Đùa Giỡn

Quyển 2 - Chương 1

“Tiết học đến đây là kết thúc. Đây là lần đầu tiên các bạn học được tiếp xúc, học tập với hệ thống ma pháp, sau khi tan học các em hãy về nhà nhờ sự giúp đỡ của người lớn và chăm chỉ tập luyện thật tốt. Chúng tôi sẽ kiểm tra thành quả sau quá trình tôi luyện của các bạn trong tiết học tiếp theo.”

Vừa dứt lời, những ma pháp sư trong phòng học mới xôn xao bàn tán, bọn họ làm quen với nhau, họ đều là những học viên ưu tú phải thông qua rất nhiều vòng tuyển chọn ở từng lĩnh vực của học viện, các chủng tộc khác nhau đều hội tụ ở nơi đây, bao gồm cả loài người, người sói, các thiên thần và tất cả những học viên với những đôi tai khác nhau, tất cả đều đang trò chuyện rất sôi nổi.

Cùng lúc đó, ở một góc là một cậu bé có vẻ ngoài xinh đẹp như thiên thần với mái tóc vàng ấm áp như ánh nắng của mặt trời, đôi mắt xanh thăm thẳm tựa như là hiện thân của biển cả, hàng mi dày khẽ rung, đôi môi hồng hào bĩu ra, tựa như một lời mời đầy cám dỗ.

Cậu ngồi ngay ngắn vào chỗ ngồi của mình, những ngón tay xinh đẹp nắm chặt lấy mép bàn, l*иg ngực căng phồng được lớp áo choàng ma pháp che đậy lại, trên khuôn mặt lấp ló một tia ửng hồng, hàm răng trắng tinh khẽ cắn cánh môi căng đầy.

Bạn cùng bàn bắt chuyện với cậu, cậu bị dọa sợ tới mức thân thể cũng run lên, một tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào tràn đầy du͙© vọиɠ truyền ra từ khoang mũi.

Thì ra là vừa rồi, Lan Kỳ nhớ lại ma pháp lơ lửng mà giáo viên vừa mới dạy. Cậu quơ quơ hai ngón ta, nghiêm túc niệm chú, tập trung pháp lực vào cây gậy nhỏ đang ở trên đùi mình, cây gậy tuy nhỏ nhưng lại dày cỡ cây đũa thần, vì vậy trọng lượng cũng tương đương với đũa thần.

Cây gậy thật sự đã bay lên, hai mắt Lan Kỳ mở to ra hết cỡ, cậu vừa vui sướиɠ vừa kinh ngạc, l*иg ngực cũng ngập tràn niềm vui.

Đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc với ma pháp nên không thể kiềm chế được niềm vui, cây gậy đung đưa từ bên này qua bên kia giống như đang say rượu, trượt dọc theo áo choàng của Lan Kỳ chui vào quần đùi của cậu.

Lan Kỳ vội vàng dùng tay chụp lấy cây gậy, nhưng cậu lại không đủ sức lực để chống lại ma pháp, cây gậy trượt khỏi tay cậu, và một đầu cây gậy trượt vào qυầи ɭóŧ của Lan Kỳ, nó luồn vào một khe hở giữa hai chân, một luồng điện chạy dọc lên não cậu, cậu cắn chặt môi để kiềm chế âm thanh phát ra từ miệng mình.

Lan Kỳ chưa từng trải qua cảm giác này, vừa lạ vừa vui, cậu theo bản năng khép chặt hai chân lại, cậu dần dần nảy ham muốn nhiều hơn nữa, ngay cả bộ ngực đang ngẩng cao đầu lên cũng cảm thấy hơi ngứa ngáy.

Lúc này, giảng viên của lớp kiến thức ma thuật đột nhiên đi vào, Lan Kỳ nhanh chóng ngồi xuống, nhưng cây gậy vẫn không ngừng va chạm trong qυầи ɭóŧ của cậu, ma sát tiểu huyệt non nớt của Lan Kỳ.

Lan Kỳ không thể phớt lờ thứ đang càn quấy bên trong mình, cậu thở hổn hển và khẽ vặn vẹo mông, cố gắng thoát khỏi cây gậy, nhưng trái ngược lại với ý muốn của Lan Kỳ, cây gậy đã làm rách qυầи ɭóŧ của cậu.

Cây gậy trực tiếp chạm vào tiểu huyệt của Lan Kỳ, cậu cảm thấy cảm giác này thật lạ lẫm nhưng lại vô cùng dễ chịu, khuôn mặt của Lan Kỳ đỏ bừng nhuốm màu của sắc dục, cậu không hiểu cảm giác của mình lúc này là cảm giác gì, đối với cậu cảm giác này vô cùng phức tạp, nhưng cậu có chút thích cảm giác này.

Cây gậy không ngừng chọc vào tiểu huyệt non nớt của Lan Kỳ, hai chân Lan Kỳ như muốn nhũn ra, vòng eo thon thả cũng ê ẩm, run rẩy, bên dưới cậu lại ướt như vừa mới đi tiểu, cảm giác này rất kỳ lạ, nhưng Lan Kỳ không hề ghét cảm giác này.

“Ưm…ưm…” Cậu muốn nhiều hơn nữa.

Tim Lan Kỳ tựa như đang đánh trống, cậu mở rộng hai chân ra, vươn tay chậm rãi kéo chiếc qυầи ɭóŧ xuống, cậu cắn môi cố ngăn lại những tiếng nức nở phát ra từ cửa miệng, cửa huyệt được mở ra trong bộ đồng phục ma pháp rộng thùng thình, để mặc cho cây gậy nhỏ đó làm phiền tiểu huyệt non nớt của cậu.