Quyển 1 – Chương 1
“Đừng nhúc nhích…Mở chân ra…Lại không phải lần đầu tiên, sao vẫn còn thẹn thùng như vậy? Bảo bối.”
Bên trong một căn hộ trong tiểu khu, cửa phòng mở ra một cái khe nhỏ, có một thiếu niên thanh lãnh như ánh trăng đang nằm trên giường.
Quần áo Lâm Thanh bị ba ruột kéo loạn, quần áo vẫn luôn sạch sẽ bị kéo lên đến cổ, quần bị tụt xuống treo trên chân.
“Thật vất vả mẹ con mới không ở nhà, để ba ba chơi con, ngày mai ba ba sẽ mua cái đàn mà con thích, ngoan nâng mông lên…A…Sướиɠ muốn chết, nửa tháng không được đυ., sướиɠ quá.”
Đây không phải là lần đầu tiên Lâm Thanh bị ba dâʍ ɭσạи, cậu không thể phản kháng được.
Cặp mắt xinh đẹp kia tràn đầy sự tuyệt vọng, khóc lóc giãy giụa đều không được, cầu xin thì ngược lại càng khiến ba tăng thêm du͙© vọиɠ, đổi lại là việc bị đυ. mạnh hơn, cậu đã học được việc nhẫn nhục chịu đựng, cũng học xong không được phản kháng phải mở chân ra với người đàn ông kia.
“Ưm…A…”
Cho dù bị dâʍ ɭσạи nhiều lần như vậy, Lâm Thanh vẫn không thể thích ứng, bên trong như sắp bị căng nứt.
“A…Con trai giỏi quá…Thật chặt, ba ba đυ. con có thoải mái không? Dươиɠ ѵậŧ của ba ba quá lớn, người bình thường đều không thể ăn hết, vẫn là con trai của ba giỏi nuốt được hết…A…Để ba sờ xem có phải ở đây không…”
Bàn tay thô ráp dầu mỡ sờ lên bụng nhỏ của Lâm Thanh, dươиɠ ѵậŧ to lớn đã đυ. đến chiều sâu khủng bố, người đàn ông vuốt bụng nhỏ bị dươиɠ ѵậŧ đỉnh lên, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
“Bên trong bảo bối có cảm nhận được không? Là ba ba đang đυ. con…Ưm thật chặt, đúng là nửa tháng không đυ. lại chặt. Có phải bướm nhỏ cũng nhớ dươиɠ ѵậŧ lớn hay không? Về sau mỗi ngày ba đều đυ. con, dùng dươиɠ ѵậŧ đυ. con đi tới đi lui, ăn cơm tắm rửa đều không rời xa nhau, như vậy bướm nhỏ sẽ không khít lại, vẫn luôn mở rộng ăn côn ŧᏂịŧ.
Ba Lâm vừa cuồng bạo cắm vào rút ra, vừa dùng tay ấn bụng Lâm Thanh, vuốt ve cái bụng trắng nõn bị dươиɠ ѵậŧ đυ. đến mức lên xuống không ngừng.
Con trai mảnh khảnh giống như một con mèo nhỏ để hắn tùy ý đùa nghịch, hắn muốn làm thế nào thì làm, trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt khiến Lâm Thanh không chịu nổi, cậu muốn trốn đi theo bản năng, lại chỉ có thể đá chân vặn vẹo không thể làm được gì.
Nước mắt cậu đã sớm lăn đầy trên khuôn mặt đỏ ửng, chỉ có thể để dươиɠ ѵậŧ của ba ba tùy ý đυ. bướm nhỏ.
Thiên nga xinh đẹp không ngừng giãy giụa bên dưới dươиɠ ѵậŧ dơ bẩn của người đàn ông, âm thanh khó nhịn tràn ra khỏi môi răng, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, dáng vẻ vừa dâʍ đãиɠ vừa đẹp đẽ này khiến dã thú trong nội tâm ba Lâm hoàn toàn được thả ra, hắn giữ lấy tay con trai đυ. mạnh hơn.