Thập Niên 70 Hệ Thống Ép Ta Nhặt Rác

Chương 9

Chương 9: Chương 9

Đều biết heo đực dễ tăng cân, heo nái sau khi sinh con xong cả người sẽ không còn mấy lượng thịt, căn bản không áp đủ cân, ngoại trừ con con cũng không có tác dụng gì nữa, chăm sóc cũng là một chuyện phiền toái.

Đại đội trưởng sản xuất tất nhiên hiểu được, cười cười: "Đây đều do cấp trên phân ra, tôi căn bản không nói được, hơn nữa, tôi chỉ tới đưa heo, nếu các người có vấn đề, có thể đi tìm bí thư cho bộ thôn.”

Ông ta đặt con heo xuống và rời đi.

Lưu Quế Anh trong lòng nghẹn một hơi, nhìn mấy con heo con kia, vỗ đùi một cái.

“Không được, không thể để người ta ức hϊếp như vậy được, mẹ phải đi đòi giải thích!”

Cao Miêu Miêu biết tính tình bà ấy thẳng thắn, chỉ sợ là đi tìm bí thư thôn lý luận, vội vàng đi theo phía sau.

Chuyện này quả thật không thể bỏ qua như vậy.

Lưu Quế Anh hùng hổ bước vào ngưỡng cửa, còn chưa mở miệng, bí thư thôn đã dập cột thuốc: "Làm sao vậy?”

"Bí thư, tôi thấy heo con phân cho người khác đều rất có tinh thần, sao đến phiên nhà chúng tôi lại bị chia bốn con heo tật, vậy còn muốn người ta nuôi sống thế nào? Bí thư, nếu ông không tin, hiện tại tôi đưa mấy con heo con kia tới đây!”

Lưu Quế Anh không hổ danh là người nổi tiếng đanh đá, nói mấy câu hùng hổ bức người.

Sắc mặt bí thư chi bộ có chút khó coi: "Tôi cũng muốn chiếu cố các người nhiều hơn, nhưng những con heo con kia đã sớm có người nhận, chỉ còn lại bốn con như vậy, cho dù các người không muốn cũng không có chọn lựa nào khác.”

“Tôi thấy là các người muốn bắt nạt cô nhi quả mẫu chúng tôi!”

Lưu Quế Anh không thèm nghe, đang chuẩn bị mở miệng lý luận, Cao Miêu Miêu nhanh tay lẹ mắt giữ chặt bà ấy.

"Mẹ, con có cách, bảo đảm không thể để cho chúng ta chịu thiệt."

Trải qua chuyện trước đó, Lưu Quế Anh đối với con dâu của mình rất hài lòng, nghe vậy lui ra sau vài bước.

Cao Miêu Miêu trên mặt cười, thái độ rất tốt: "Bí thư, nhiệm vụ nuôi bốn con heo con bản thân cũng rất khiêu chiến, càng đừng nói mấy con heo con này đều ốm yếu, toàn bộ nhét vào nhà chúng tôi, không quá phù hợp, đúng chứ?”

Bí thư chi bộ thôn vốn có chút không kiên nhẫn, nghe xong lời này cũng thở dài một hơi: "Heo con đều đã phân xong, tôi cũng không tiện bắt nhà khác đổi cho nhà các cô, nếu thật sự không được, lúc phân thịt lợn tôi làm chủ phân nhiều hơn cho các người mười cân.”

Cao Miêu Miêu chính là muốn hắn nhượng bộ, thấy mục đích đạt được, vội vàng xua tay: "Thịt heo là của mọi người, không thể phá hỏng quy củ.”

"Trong số những con heo được phân chia cho nhà tôi có một con heo nái, nếu có thể nuôi sống, tôi muốn mấy con heo con được sinh ra."

Cô nói ra suy nghĩ đã sớm tính toán tốt, bí thư thấy cô đưa ra điều kiện như vậy, lập tức vung tay lên.

“Chỉ cần không phải đổi heo con là được, con heo nái cô nuôi chỉ cần sinh con, đều thuộc về Trình gia các người!”

Lưu Quế Anh túm lấy cô: "Chúng ta vẫn nên lấy chút đồ thật, heo nái này nếu không sinh con, không phải đều mất trắng sao?”

Cao Miêu Miêu lại có đủ tự tin: "Mẹ, mẹ tin con.”

Có hệ thống trong tay, cô không tin nuôi không nổi mấy con heo con này!

Lưu Quế Anh nhìn bộ dạng tự tin của cô, há miệng, nhưng lại không nói ra được lời phản bác.

"Được rồi được rồi, cứ nghe lời con."

Bà chỉ có thể nghe Cao Miêu Miêu.

Bí thư chi bộ thôn cũng nở nụ cười: "Nếu không có việc gì thì về sớm một chút đi, heo con trong nhà còn chờ tiêm đúng không?”

"Dạ, vậy chúng tôi trở về trước."

Cao Miêu Miêu kéo Lưu Quế Anh về nhà.

Xin được chỗ tốt từ chỗ bí thứ, Cao Miêu Miêu tâm tình thoải mái.

Cô dành cả buổi sáng lên núi cắt cỏ lợn, vào buổi trưa thì mang theo rơm để chuẩn bị về nhà.

Lúc đi ngang qua cánh đồng, Cao Miêu Miêu rõ ràng cảm giác được có mấy tầm mắt rơi vào trên người.

Cô không muốn để ý tới những người này, bước nhanh hơn.

"Con dâu Trình gia, nhà cô chia nhiều heo con như vậy, rốt cuộc có nuôi được không?"

Có người mở miệng ồn ào.

"Tôi đã nghe nói, cô ta cầu xin bí thư chi bộ thôn đáp ứng Trình gia nuôi heo náo sinh heo con sẽ không cần xung công! Trước tới giờ làm sao có người dám tham đồ của nhà nước chứ?”

"Bí thư chi bộ lại để cô ta chiếm tiện nghi lớn như vậy, đến tột cùng là nghĩ như thế nào?"

Những bà thím kia giọng điệu chua ngoa khắc nghiệt, người bên cạnh cũng vẻ mặt căm phẫn, giống như cô chiếm bao nhiêu tiện nghi.

Chuyện này lại truyền ra nhanh như vậy?

Bọn họ còn tưởng rằng mình chiếm tiện nghi?

Cao Miêu Miêu dừng bước.

Tiếng nghị luận không dứt bên tai, Cao Miêu Miêu trong lòng cảm thấy buồn cười.

Cô quay lại chỗ những bà thím xấu miệng kia.

"Các người cảm thấy nhà tôi chiếm tiện nghi?"

"Nhưng có ai nghĩ tới, heo nái sẽ tốn bao nhiêu công chăm sóc hơn heo đực?"

Heo nái từ thức ăn đến phối giống mọi thứ phải luôn luôn lo lắng, tốn công nhưng sản lượng lại không thể so sánh với heo đực, đây là một thực tế không thể chối cãi.

Bà thím kia lại có chút tư thế không chịu buông tha: "Đó đều là đồ của nhà nước, heo con sinh ra dựa vào cái gì mà phải cho cô chiếm lợi?”

Cao Miêu Miêu không nhanh không chậm mở miệng: "Heo đực lên cân nhanh, mọi người đều biết, heo nái so ra thì phiền toái hơn nhiều, phải tốn tâm tư nuôi, huống chi mấy con heo con nhà tôi đều gầy yếu, có thể nuôi sống được hay không còn chưa chắc.”

Cao Miêu Miêu nhìn quanh một vòng, thấy trong những người này cũng có nhà nuôi heo con, lập tức bật cười: "Nếu mọi người thật sự cảm thấy tôi chiếm tiện nghi, muốn dùng heo đực đổi, ta cũng nguyện ý nhường con heo nái kia, có ai muốn đổi không?”

Mấy gia đình nuôi heo con không hẹn mà cùng dời tầm mắt, không ai nguyện ý.

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, heo con đang khỏe không cần, lại muốn ôm phiền toái về nhà.

Cao Miêu Miêu nhướng mày, nâng cao giọng.

“Nếu hôm nay không có ai nguyện ý đổi, về sau mặc kệ heo nhà tôi sinh được bao nhiêu con, các người tốt nhất không nên đỏ mắt sinh sự nữa!”

Muốn ăn bát cơm này, cũng phải có lực bưng cái bát này lên mới được!

Những bà thím kia hai mặt nhìn nhau.

Muốn nói cái gì nữa, nhưng đất nuôi lợn người ta cũng không muốn đổi, hơn nữa đáp ứng điều kiện này chính là thôn chi thư, các nàng lại nghĩ không ra lý do tiếp tục nhắm vào Cao Miêu Miêu.

Chỉ có thể trừng mắt nhìn Cao Miêu Miêu.

Lúc việc này náo loạn, bí thư đã nghe nói, lúc này đi tới vừa vặn nghe thấy những lời này.

"Thời gian đi làm, còn náo loạn cái gì?"

Cao Miêu Miêu không chút hoảng hốt, chuyện này là bí thư chi bộ thôn quyết định, ông ta tất nhiên không thể đánh vào mặt mình.

Bí thư khiêng cuốc trong tay, gõ xuống mặt đất: "Nếu ai không tin, tự mình đến Trình gia xem heo con có gầy yếu hơn bình thường hay không, ai cảm thấy mình có bản lĩnh nuôi sống bốn con heo con này thì cứ việc đi đổi!”

Bí thư thôn vừa lên tiếng, những người đó biểu tình hậm hực lại không dám nói thêm gì nữa, bà thím kêu gào hung dữ nhất cũng câm miệng.

Bí thư khoát tay: "Còn không đi làm, ở đây làm khó con dâu Trình gia, nói ra còn có bộ dạng gì?”

Đám người kia không tình nguyện tản ra, bí thư cũng theo sát.

Cao Miêu Miêu cõng giỏ trên lưng chuẩn bị về nhà, xoay người thìnhìn thấy Trình Phong đứng cách đó không xa.

Hắn híp mắt nhìn mình, ánh mắt thâm thúy lại sâu xa.

Anh ta, anh ta đã nhìn bao lâu rồi?