Lúc này Hứa Nhiễm được Thẩm Hạc Linh nâng đỡ, cơ thể không bị ngã xuống lần nữa, nhưng đồng thời cùng bị hắn đυ. rớt khỏi giường, cả thân thể lơ lửng trên không thừa nhận từng cú thúc tàn nhẫn, Hứa Nhiễm bị đυ. không thể không chế được mà cao trào, nước da^ʍ trong cơ thể phun không ngừng nhỉ.
“Hỏng rồi…… Ô…… Tiên sinh…… Bụng hỏng……”
“……”
Thẩm Hạc Linh không tiếp lời, ngón tay cái đang đặt tại hõm eo theo bản năng vuốt ve nơi đó, lỗ nhỏ nhỏ nhắn lại càng thít chặt hơn, vách tường thịt ẩm ướt co rút dữ dội vừa vặn để ở kia hai nơi hõm eo thượng,.
“Ứ ——”cao trào khiến Hứa Nhiễm phát ra một ttieengs kêu đáng yêu.
Thẩm Hạc Linh ngước mắt, cảm xúc không vui nãy giờ cũng giảm đi đôi chút, nhưng động tác thúc hông vẫn không hề ngừng lại, ngón tay cái đặt tại hõm eo cũng xoa nắn liên tục.
Thân thể mẫn cảm phản ứng quá mức mãnh liệt, Hứa Nhiễm sướиɠ không chịu nỗi, cả thân thể mất hết sức lực trở nên mềm như bông, nơi giao hợp của hai người dính đầy nước da^ʍ, miệng tử ©υиɠ cũng mở rộng tham lam liếʍ mυ'ŧ kẻ thù đang xâm lấn.
Cậu nắm chặt ga giường, chịu không nổi mà xin tha, “Không được nữa…… Tiên sinh…… nhiều...nhiều quá…… em sắp hỏng rồi……”
Sau trận cao trào, nước mắt Hứa Nhiễm không thể khống chế mà chảy ra, nhưng cậu càng không thể chịu nổi du͙© vọиɠ to lớn của Thẩm Hạc Linh.
“Hỏng rồi…… Bị đυ. hỏng rồi…… hu..hu …”
Bụng nhỏ càng ngày càng trướng, trán Hứa Nhiễm kề sát nệm giường, tầm mắt mông lung nhìn xuống dưới liền thấy được cảnh tượng cây hàng thô to đang ra vào trong lỗ nhỏ.
“Ô ô……” Hứa Nhiễm nhắm mắt lại, thân mình co rút thừa nhận từng cú đâm chọc không ngừng nghỉ.
Không nhớ rõ Thẩm Hạc Linh đã đυ. được bao lâu, ý thức Hứa Nhiễm đã dần trở nên mơ hồ, bông nhiên, cơ thể lại bị ném lên giường, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng rời khỏi có thể tròn phút chốc lại đâm vào lần nữa.
Thẩm Hạc Linh bắn đầy áo mưa, lại tiếp tục thay cái mới.
Cậu lơ lửng trên không bị đυ. hai lần, lại bị Thẩm Hạc Linh kéo lên giường tiếp tục đυ..
Trong lúc mặt đối mặt, Hứa Nhiễm nhờn Thẩm Hạc Linh chăm chú, mà Thẩm Hạc Linh cũng không biểu tình nhìn lại cậu.
Đôi mắt lạnh nhạt như nhìn thấu tất cả, Hứa Nhiễm như bị mê hoặc không nhịn được duỗi tay về hướng Thẩm Hạc Linh, “Tiên sinh ơi……”
Nghĩ rằng Hứa Nhiễm muốn nói gì đó, Thẩm Hạc Linh cúi người xuống, giây tiếp theo đã bị một cơ thể mềm mại quấn lấy.
Dây thần kinh Thẩm Hạc Linh run lên, động tác cũng ngừng hẳn. Thẩm Hạc Linh cau mày, hắn hẳn nên ném cậu ra, nhưng trên người Hứa Nhiễm lại có một mùi hương dễ chịu, là hương sữa tắm mà hắn chọn. Thẩm Hạc Linh chưa bao giờ quá để ý Hứa Nhiễm, cũng không nói chuyện nhiều, nhưng hiện tại Hứa Nhiễm đang bám lên người mình, Thẩm Hạc Linh cảm thấy thích hợp vô cùng.
Vì thế hắn phá lệ ôm lấy cơ thể đối phương, đem cậu ôm chặt vào trong l*иg ngực mình.
Loại cảm giác này, không thể nói là chán ghét, nhưng cũng không biết là gì.
Giờ Thẩm Hạc Linh đã tìm thấy thứ mà bản thân cảm thấy thiếu sót ban nãy.
Là sự tiếp xúc thân thể này.
Tiếng than nhẹ sung sướиɠ lọt vào tai, giống như động vật nhỏ nức nở khiến lửa dục trong hắn tăng lên hùn hụt, Thẩm Hạc Linh ôm lấy Hứa Nhiễm mà đυ. ȶᏂασ trên giường. Mồ hôi cả hai hòa lẫn vào nhau, bên tai chỉ còn lại tiếng hít thở cùng rêи ɾỉ.
Cả người Hứa Nhiễm run rẩy, ý thức rối tung hết cả, đầu óc cậu giờ đều là “Thẩm Hạc Linh ôm mình” “Sướиɠ quá” “Thật thoải mái”……
Mặc dù cơ thể đã đến cực hạn, không thể thừa nhận thêm sự sung sướиɠ, nhưng cậu vẫn kiên cường chống đỡ cơ thể, dù hôn mê vẫn luôn dính sát vào thân thể nóng bỏng của Thẩm Hạc Linh, mà đối phương cũng đυ. cậu cao trào liên tục.
Mùa đông năm nay đến sớm hơn mọi năm, Hứa Nhiễm nằm trên giường, nửa người dưới là một đống hỗn độn, dưới giường chất đầy vỏ áo mưa đã qua sử dụng minh chứng cho sự điên cuồng hôm qua của chủ nhân nó. Eo Hứa Nhiễm đau đến nỗi không thể bò dậy, tay chân cũng vô lực, gắng sức lắm mới có thể miễn cưỡng cử động nửa thân trên.
Giữa hai chân đau đớn vô cùng, cậu cúi xuống nhìn, lỗ lướm hôm nay bị đυ. sưng lớn hơn mọi hôm, nói là bị đυ. tập thể ba ngày ba đêm cũng có người tin.
Năng lực tìиɧ ɖu͙© của Thẩm Hạc Linh thật lớn, vậy mà Hứa Nhiễm chưa từng ngờ đến. Khuôn mặt Thẩm Hạc Linh lúc nào cũng bày ra vẻ cấm dục, thế mà cây hàng dưới háng lại trái ngược hoàn toàn.
Nhưng nhớ đến cảm giác được Thẩm Hạc Linh ôm ấp, cả khuôn mặt Hứa Nhiễm không nhịn được mà đỏ ửng. Cậu nhích từng chút xuống giường, hai chân vừa chạm xuống đất lập túc té ngã.
“Đừng ——” một tiếng.
“A!”
Hứa Nhiễm cau mày, chăn trên giường cũng bị cậu kéo hết xuống.
Cậu nhìn hai chân, miệng nói chuyện với đầu gối vừa bị ngã đau, vừa thổi thổi vừa luôn miệng nói nhỏ: “Không đau mà, không đau mà……”
Thẩm Hạc Linh đang ở họp video ở thư phòng, trong lúc mọi người đang thảo luận công việc, bỗng nhiên một tiếng vang lớn bất ngờ truyền đến, Thẩm Hạc Linh nghiêng đầu nhìn sang máy theo dõi đã thấy Hứa Nhiễm ngã ngồi dưới đất, sau đó lại ngốc ngốc tự thôi miên bản thân.
Toàn bộ mọi người đều trở nên yên tĩnh, âm thâm rõ ràng truyền đến từ phía video của ông chủ lớn.
Nghe thấy tiếng hô đau mềm mại kia, đám đàn ông trở nên xấu hổ, chỉ hai tiếng hô đau đã khiến bụng dưới của bọn họ phản ứng.
Thẩm Hạc Linh quay đầu lại, đám đan ông nhanh chóng dời tầm mắt đi, một lúc sau Thẩm Hạc Linh mới lạnh lùng tắt đi chức năng thu âm.