Chương 20: H
Editor: L’espoir
*
Kiều Yên vừa khuất nhục vừa sợ hãi, núʍ ѵú truyền đến từng trận kɧoáı ©ảʍ xa lạ khiến cô không thể không cắn khóe môi, không cho mình phát ra bất kỳ âm thanh nào.
“Xin anh.”
Giọng cô run rẩy cầu xin, trong thế giới đáng sợ này, cô không thể bại lộ thân phận, cô không muốn làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©.
Kỳ Dã mυ'ŧ núʍ ѵú hồng non ‘chậc chậc’ ra tiếng, tranh thủ thời gian trả lời một câu, “Xin tôi đợi lát nữa hung hăng làm huyệt nhỏ của em?”
Giọng điệu của hắn vừa độc đoán vừa tệ hại, hơi thở nóng bỏng phả vào đầṳ ѵú trong suốt, khiến Kiều Yên lại run rẩy từng trận.
Tay còn lại của hắn cũng không nhàn rỗi, bàn tay to nắm lấy bộ ngực mềm mại bên kia của cô, nắm lấy đầṳ ѵú non nớt, xoa nắn một chút, cảm giác kỳ lạ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Kiều Yên ngẩng đầu lên, bộ ngực tự nhiên càng đưa về phía trước.
“Vυ' bự quá, mềm thật.”
Bàn tay to xoa bóp của Kỳ Dã càng thêm hăng hái, dùng môi lưỡi thay phiên nhau trấn an nụ hoa.
“Ưm…”
Hắn khiến cô vừa mềm vừa tê dại, Kiều Yên cuối cùng cũng không nhịn được mà kêu rên ra tiếng, đâu đó ở bụng dưới cũng mơ hồ dâng lên một cảm giác kỳ quái.
Cô có thể cảm nhận rõ ràng Kỳ Dã đang dùng đầu lưỡi mềm mại để miêu tả núʍ ѵú của cô, vừa hút vừa liếʍ, hai đầṳ ѵú đều dính đầy nước bọt của hắn, hô hấp của hắn cũng càng thêm dồn dập.
Hắn chen một chân vào giữa hai chân cô, tách hai chân cô ra, Kỳ Dã nâng đầu gối lên trên đυ.ng đυ.ng về phía u cốc của cô, hơn nữa còn chà chà trước sau.
“Ưm, a, đừng làm vậy mà.”
Ngứa quá, một trinh nữ như cô làm sao chịu được sự tra tấn như vậy.
Thành công nhìn thấy Kiều Yên nhíu chặt mày đẹp, răng nanh cắn môi càng dùng sức, hắn đưa tay sờ xuống dưới, trêu tức lại chặn môi cô hôn, một bên truy đuổi lưỡi thơm của cô, một bên tìm được hạt đậu bị mắc kẹt trên u cốc của cô xoa xoa, “Làm vậy sao?”
“Ưm… Hừ…”
Đầu lưỡi hắn khuấy động trắng trợn trong miệng cô, nuốt vào tiếng rêи ɾỉ của cô, động tác vuốt ve trên tay không dừng lại chút nào.
Bị hắn đè nắm xoa bóp chỗ đó thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đó là nơi ngay cả Kiều Yên cũng chưa từng sờ vào, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức rơi nước mắt, “Ha…”
Thừa dịp cô đang bị làm cho nhũn cả người, Kỳ Dã buông cánh tay cô ra, nhanh chóng đè cơ thể của cô lại, sau đó bế cô lên, đặt lên một cái bàn cao bằng nửa chiều cao, bàn cao đó lẽ ra là nơi mát xa, tắm rửa.
***
L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!