Những người đàn ông có thân thể cường tráng kia lập tức trở nên sửng sốt trong nháy mắt, sau đó bọn họ lại nhanh chóng bật cười thành tiếng.
Giống như Phó Dạng ở trong mắt của bọn họ, chỉ là một con thú cưng đang duỗi móng vuốt mà thôi.
Phó Dạng có thể nghe hiểu sự châm chọc từ trong tiếng cười của bọn họ.
Phó Dạng thở hổn hển, cố gắng tập trung tinh thần và suy nghĩ đến đường chạy trốn.
Đột nhiên, nhiệt độ xung quanh Phó Dạng bất chợt giảm xuống.
Ngay cả cơ thể nóng ran của Phó Dạng cũng cảm nhận được sự mát mẻ.
Phó Dạng hít một hơi thật sâu, lúc này cậu lại bất giác cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Có lẽ là bởi vì mùi hương này rất thơm.
Tiếng giày quân đội giẫm trên mặt đất từ
xa đến gần, những người đàn ông vốn muốn xông vào Phó Dạng đều tự giác tản ra, nhường đường và tạo thành một lối đi.
Giày quân đội lộ rõ vết nhăn đang đặt trước mặt Phó Dạng, sau đó người đàn ông kia cũng ngồi xổm xuống.
Cằm của Phó Dạng bị người đàn ông kia nắm lấy một cách nhẹ nhàng, mặt cậu cũng bị nâng lên, sau đó cậu lập tức đối diện với một đôi mắt màu xanh đen cám dỗ.
Phó Dạng lập tức trở nên ngẩn người, cậu đột ngột phát hiện, triệu chứng đau đầu của mình đang được xoa dịu một cách rõ rệt.
Có người ở trong đám đông đã nhỏ giọng nói một câu: "Tại sao Thượng tá lại tới đây? Con đường phát tài lần này của chúng ta đã hết hi vọng rồi..."
"Tại sao Thượng tá lại phóng pheromone để trấn an Omega này? !"
"Đây cũng là lần đầu tiên tôi ngửi thấy pheromone của Thượng tá, ngày hôm nay cũng không lỗ vốn một chút nào."
"Đây là pheromone cấp bậc gì thế, hơn nữa nó còn có thể kiểm soát thời tiết?"
Người đàn ông kia có thân hình cao lớn, cho dù hắn ngồi xổm xuống, thì lực uy hϊếp của hắn cũng không hề giảm bớt một chút nào, ngay khi hắn quay đầu nhìn lại, tất cả mọi người đều lập tức trở nên câm như hến. .
Vành tai của Phó Dạng đang bị những ngón tay chai sần chậm rãi xoa nắn một cách dịu dàng.
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, giống như mùi pheromone của hắn, mang theo một chút lạnh lùng.
"Bị đám Alpha này thay phiên cᏂị©Ꮒ, hoặc là về nhà cùng tôi, cậu có thể chọn một."
"Xin anh hãy đưa tôi đi." Phó Dạng lập tức trả lời không chút do dự.
Khi nhìn thấy ánh mắt kiên định và con ngươi sáng ngời của Phó Dạng, khóe môi của người đàn ông cao lớn lại dịu dàng nhếch lên một độ cong rất nhỏ, làm cho người khác gần như không thể nhìn thấy.
Khi nguy cơ được giải quyết, tinh thần mà Phó Dạng vẫn luôn cố gắng chống đỡ cuối cùng cũng được thả lỏng, mí mắt của cậu ngày càng trở nên nặng trĩu, trong khoảnh khắc cậu sắp mất đi ý thức, một đôi tay mạnh mẽ đã nhanh chóng đỡ lấy cậu.
Cơ thể của Phó Dạng đột ngột trở nên nhẹ bẫng, dường như cậu đang được ai đó bế lên.
Sức hấp dẫn của chủng tộc đã khiến cho Phó Dạng vô thức đến gần người đó theo bản năng.
Ngay cả bản thân Phó Dạng cũng không nhận ra được, toàn bộ khuôn mặt của cậu đã chôn vùi ở trong cần cổ của người đàn ông kia.
Ngay khi Phó Dạng tiếp tục hít một hơi thật sâu, cậu liền hỏi người đó bằng giọng điệu nghi hoặc: "Mùi hương của anh rất thơm, đây là mùi gì vậy?"
Người đàn ông kia vẫn tiếp tục bước đi, giả vờ hỏi ngược lại Phó Dạng với giọng điệu tùy ý, "Cậu cảm thấy thế nào?"
Phó Dạng nhanh chóng trả lời câu hỏi của người đàn ông kia trước một giây khi cậu mất đi nhận thức.
"Mùi giọt sương."
Người đàn ông kia lập tức trở nên ngẩn ngơ, cuối cùng trên mặt hắn cũng có một nụ cười hiếm thấy.
Sợ đánh thức người trong ngực, cho nên giọng điệu của hắn cực kỳ dịu dàng, "Nhóc con, em còn thông minh hơn người dân cả nước."