Sau một buổi sáng cô đã học được cách cưỡi ngựa. Buổi chiều hôm đó cả 3 đến cánh đồng hoa ngay bên cạnh, cảnh đẹp hơn đồng cỏ nữa. Cô vốn không biết gì, là Trần Uy Bằng đề nghị địa điểm tiếp theo là ở đây.
Cả ba cùng rải thảm ngồi trên đó với rất nhiều đồ ăn, nói chuyện nô đùa. Ai không biết còn nghĩ họ là một gia đình, đôi vợ chồng trẻ kết hôn sớm, có một đứa con trai.
"Sao hai người ở dưới ánh nắng không bị thiêu đốt?" Tô Thu Vũ tò mò
Trần Uy Bằng lắc đầu:
"Đừng xem mấy bộ phim nhảm nhí rồi đem ra so sánh nữa. Đằng cấp không giống nhau, ít ra cũng phải có ngoại lệ"
À, Tô Thu Vũ hiểu. Đúng là vậy, Trần Uy Bằng cực thích ăn tỏi mà. Cô hái hoa bên cạnh, tự mình kết vòng hoa nhỏ. Rất nhiều hoa đẹp thích hợp. Cô đội vòng hoa cho Trần Lâm Kiệt:
"Cái này cũng đẹp quá rồi" Trần Lâm Kiệt cầm vòng hoa cảm thán
"Lần đầu chị làm vòng hoa, trước đây không có cơ hội" Cô cũng không ngờ thành quả rất tốt
Trước đây là không có thời gian, ở cùng với Tô Đình và Tô Tuyết Nhàn, cô cũng không có cơ hội làm gì. Chỉ là lần trước thấy mẹ tự mình làm vòng hoa, đội lên đầu của Tô Hạc Hiên, cô cũng học theo.
Đến tối bọn họ đến một biệt thự nhỏ, thì ra Trần Uy Bằng cũng có chuẩn bị một chút. Căn biệt thự được dọn dẹp sạch sẽ, còn bữa tối thì có thể đặt bên nhà hàng. Trần Lâm Kiệt được dùng một phòng riêng nhưng Tô Thu Vũ lại bị ép ở cùng một phòng với Trần Uy Bằng.
***
Cả ngày hôm nay Tô Thu Vũ có chút mệt, vốn muốn đi ngủ sớm nhưng Trần Uy Bằng nào để cô toại nguyện. Hiếm có cơ hội, đêm nay anh mà không ăn được cô thì không phải là Trần Uy Bằng.
"Khoan, đêm nay tuyệt đối không được!"
Mặc cô ngăn cản anh vẫn đè cô lên giường, mυ'ŧ đôi môi cô đến sưng đỏ. Anh xé bỏ chiếc váy ngủ trên người cô. Cô vốn có thói quen đi ngủ không mặc đồ lót nào ngờ lại khiến anh dễ dàng hành động. Chiếc váy ngủ bị ném đi, một thân cô trần trụi.
"Anh bị nghiện l.àm tình sao?" Cô phẫn nộ
Cũng chẳng biết làm sao, mỗi khi đối diện trước cô lòng tự kiêu của anh luôn biến mất.
Trần Uy Bằng đưa tay tách hai chân cô ra, từ vị trí anh nhìn lại, dù cô có khép chặt hai chân thì cũng chẳng cách nào che giấu được nơi xinh đẹp ở giữa.
Cô dễ dàng cảm nhận được hơi nóng phun lên nơi nhạy cảm, làm cho hai cánh hoa non nớt bất giác mấp máy, cảm giác tê dại từ đầu, giữa hai chân tuôn ra một dòng chất lỏng có vẻ không giống như nước.
Cơ thể cô không chỗ nào không đẹp. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, vì có chống đối cũng vô ích.
Ngay sau đó anh dùng đầu lưỡi ấm áp liếʍ lên hoa h.uyệt. Đầu lưỡi khẽ tách hai cánh hoa phấn hồng xinh đẹp rồi lại tìm tòi khám phá mật động đầy nước, anh nhẹ nhàng hút, yết hầu hoạt động, nuốt hết d.âm dịch vào. Cô muốn đẩy anh ra, nhưng tứ chi mềm nhũn, cô không còn tý hơi sức nào.
Tình triều trong người Tô Thu Vũ dâng lên, eo nhỏ lúc tiến lúc lùi theo động tác của anh, giống như đang mời gọi anh tới thưởng thức d.âm h.uyệt mình, cô thật không chịu nổi.
"Ưʍ...ư..." Đầu lưỡi nóng bỏng khiến thân thể cô run rẩy, nhựa hoa chảy ra ồ ạt.
Thấy cô như thế anh càng không kiêng nể vùi đầu lưỡi vào sâu bên trong d.âm h.uyệt, thân thể cô đang nhiệt tình hưởng ứng. Anh cảm nhận được từng thớ thịt non nóng hổi đè ép lưỡi mình, rõ ràng cô rất hưởng thụ.
Trần Uy Bằng sớm đã quen thuộc với cô, điểm nhạy cảm nào khiến cô sung sướиɠ anh đều có tự tin, đầu lưỡi khám phá từng thớ thịt, chạm vào điểm nhạy cảm. Tuy là lưỡi nhưng cũng chẳng khác cây gậy kia, chỉ là ấm nóng, càng khiến cô thoải mái. Tô Thu Vũ đến giới hạn, cô hốt hoảng la hét:
"A...không ổn...mau đi ra..."
Nhưng anh không để tâm, ra sức thọc ngoáy. Từng dòng d.ịch thủy ngon ngọt phun ra khỏi hoa h.uyệt, tuy nhiên d.âm dịch của cô đã bị anh hút sạch một giọt không để lại.
Tay cô nắm chặt drap giường, cả người không ngừng run rẩy, mỗi nơi anh chạm vào đều ngứa ngáy không chịu nổi.
Cô vốn đã bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi bị d.ục vọng thiêu đốt, anh càng nhẹ nhàng cô càng khó chịu cực điểm.
Trần Uy Bằng chống tay, thân thể cường tráng đè lên thân thể mềm mại. Cô cảm nhận được anh không chỉ dùng môi hôn, dùng đầu lưỡi và răng liếʍ gặm vùng cổ mình. Trước đây không phải anh luôn há miệng rồi cắn xuống sao?
Nhưng mà Trần Uy Bằng nhẹ nhàng như vậy, cô thấy xa lạ.
Trần Uy Bằng nhìn Tô Thu Vũ, cô tránh ánh mắt anh. Sợ chỉ cần liếc nhìn thì tình không thể kiềm chế.
"Tô Thu Vũ, mở mắt ra."
Cô lại nghe lời, chậm rãi mở mắt. Trần Uy Bằng cúi đầu, trán áp lên trán cô, anh không nói gì mà chỉ hôn lên đôi môi cô, tối nay, dù hôn cô bao nhiêu lần e là cũng không đủ.
Mắt anh vốn lành lạnh thâm sâu, nhưng lúc này lại tràn ngập tình ý ngọt ngào. Tô Thu Vũ thấy mình bị đánh lừa, cảm giác đêm nay Trần Uy Bằng rất lạ, khiến cho cô quá lạ lẫm, thêm một chút rung động. Cô thầm nghĩ lẽ nào Trần Uy Bằng coi những lời của Trần Uy Nhân nói ở công ty là thật, coi đêm nay là đêm tuần trăng mật, bù lại cho cô đêm tân hôn đàng hoàng. Cô lại nghĩ vớ vẩn rồi, đã bao nhiêu đêm anh làm chuyện này rồi mà.
Có điều giờ phút này cô nào thừa hơi sức để suy nghĩ, Trần Uy Bằng chiếm đoạt giác quan của cô, trêu đùa cô đến ham muốn.
Cục thịt nở nang mềm mại trước ngực cô bị tay anh tùy ý vuốt ve, nụ hoa đỏ thẫm đáng thương bị anh kẹp giữa hai ngón tay xoa nắn.
Vừa mới cao trào, ham muốn chưa biến mất, cô vô thức cong đầu gối, chân liên tục ma sát với drap giường, muốn giảm bớt ngứa ngáy từ sâu trong hoa tâm. Anh lập tức tách cặp đùi thon dài của cô ra, chà xát khe rãnh hoa h.uyệt lên xuống.
"Trần Uy Bằng...Đêm nay, không được"
"Tại sao?" Anh nhìn cô, cô lại không trả lời
Anh nghĩ cũng chẳng sao cả, ghé sát tai cô:
"Bố thích có cháu nội"
Trần Uy Bằng lại khẽ hôn lên môi cô một cái, như chuồn chuồn lướt nước. Tô Thu Vũ bất lực, không biết anh giả vờ hay quên thật, về bản hợp đồng đó. Cô cũng không ngại nhắc lại cho anh nhớ ra, nhưng cô lại muốn thử tham lam một lần.
Sau đó anh chuyển sang tấn công hai bầu ngực căng tròn, một bên giày vò đầu nhũ đến sưng lên, một bên bị anh cắи ʍút̼.
"Ưʍ....a..."
Cô vẫn là không chịu nổi, toàn thân run rẩy. Anh cũng không muốn giày vò cô quá lâu.
Q.uy đầu chèn vào cửa h.uyệt, hai cánh hoa bị gạt mở sang hai bên kẹp chặt q.uy đầu co rút điên cuồng, lúc đóng lúc mở khiến giữa hai chân giàn giụa d.ịch thủy, còn c.ự vật siêu lớn kia cũng dính đầy mật hoa, sẵn sàng tiến thẳng vào trong khám phá ngóc ngách.
Giờ cô chỉ cảm thấy vật to dài kia đang từ từ, chậm rãi tiến vào.
"Ưʍ...nhanh...nhanh chút..." Cảm giác trống rỗng được lấp đầy khiến cô sung sướиɠ
Theo lời cô, Trần Uy Bằng bắt đầu ra vào, mãnh liệt va chạm điểm mẫn cảm trong cô. Vách thịt gắt gao kẹp chặt c.ự vật đang nhảy nhót bên trong. Tiểu hoa sớm đạt cao trào phun mật dịch tứ tung.
Cảm giác sung sướиɠ không gì có thể tả nổi, mỗi lần đưa đẩy là mỗi lần đưa đẩy là kɧoáı ©ảʍ lại ập đến. Tô Thu Vũ thở gấp. Trần Uy Bằng biết mình không cần nhẫn nại càng hung hăng cắm khiến cô rên lên đầy thỏa mãn.
"Ưʍ....a...ha..."
Q.uy đầu chạm đến hoa tâm, xuân thủy trơn ướt liên tục trào ra khỏi cơ thể thấm ướt chỗ hai người giao hợp. Anh cứ vậy thúc mạnh vào, mỗi lần thúc chạm đến nơi sâu nhất.
Biệt thự yên tĩnh, đêm khuya vắng vẻ, chỉ có căn phòng của hai người đó vẫn náo nhiệt, nóng bỏng. Ngoài tiếng va chạm da thịt còn có tiếng rên thỏa mãn.
Nhiều lần cuồng nhiệt với nhau cô đã không còn gì để che giấu anh, thoải mái rên. Anh ngậm lấy môi cô, nuốt tiếng rên vào. Rõ ràng là cô đang nhiệt tình tiếp nhận, d.âm dịch trong suốt chảy ra như suối, tiểu h.uyệt không ngừng bị đâm chọc mạnh mẽ khiến nước văng tung tóe.
Thấy cô bị đâm đến đầu óc trống rỗng, chân tự động banh rộng muốn anh cắm vào sâu hơn, anh kéo ra một nụ cười liền điên cuồng ra thêm sức cắm vào, mỗi lần đâm thọc chạm đến nơi mềm mại khiến cô siết chặt hơn.
"Ưʍ...đừng...ah...ahaa...mau dừng....đừng cắm nữa....ưmmm...aaa...sẽ hỏng mất...." Cô lắc đầu khẩn trương
Anh vẫn giữ nguyên mà cắm cô, mỗi lần đều đi vào nơi sâu nhất, càng làm càng khiến người ta sung sướиɠ. D.âm thủy chảy ra không ngừng, hoa h.uyệt bị đâm đến sưng lên.