Hợp Đồng Hôn Nhân Với Thiếu Gia Ma Cà Rồng

Chương 45: Cơn mưa đêm (H+)

Trời vẫn đang đổ mưa, những hạt mưa rơi xuống cơ thể, Tô Thu Vũ đều có thể cảm nhận rõ ràng, vậy mà Trần Uy Bằng ở trên người cô, lại làm như không có gì, vẫn cúi xuống mυ'ŧ mát chiếc cổ trắng nõn.

"Trần Uy Bằng, mau dừng tay!" Cô muốn đẩy anh ra nhưng không được

Anh vẫn thản nhiên dò xét, môi ghé lại tai cô, liếʍ lên đó rồi cắn nhẹ. Tô Thu Vũ cảm thấy Trần Uy Bằng sẽ làm mọi chuyện ngay tại đây.

"Không được" Cô nhắm chặt hai mắt

Tô Thu Vũ đầy đủ nhận thức, cho dù là buổi tối bọn họ cũng không thể làm ở bên ngoài, ngay dưới cơn mưa thế này.

Bàn tay anh đặt trước ngực cô, kéo lớp vải che chắn xuống, hai bầu ngực tròn trĩnh với nhụy hoa đỏ đẹp mắt lập tức xuất hiện. Anh hôn lên đó một cái rồi nhanh chóng ngậm lấy nhụy hoa, cắи ʍút̼ như đứa trẻ khát sữa, một tay nhào nặn bên còn lại, vô cùng vừa tay. Nụ hoa được yêu chiều liền thấy thoải mái.

Anh rời khỏi cô, bàn tay chạm vào da mặt cô, ướt đẫm, trắng nõn:

"Thế nào? Không phải vẫn rất thích sao?"

"Không thể làm bên ngoài!"

Anh ghé sát tai cô:

"Sao lại không thể? Ở đây chẳng có ai qua lại"

Tuy là không có ai qua nhưng ở bên ngoài rộng như vậy, Tô Thu Vũ không đủ tự tin cùng Trần Uy Bằng làm ở bên ngoài. Ít ra cô cũng là con người, cô có cảm xúc. Đã vậy trời còn đang mưa, không biết anh nghĩ gì trong đầu.

Trần Uy Bằng cắи ʍút̼ môi cô, cảm giác ngọt ngọt khiến anh như bị nghiện, không dứt ra dễ dàng. Tô Thu Vũ không chấp nhận, đêm qua kịch liệt như vậy phía dưới như vẫn còn cảm giác. Cô liền gắng sức tránh né nụ hôn kia.

"Không làm bên ngoài, vậy vào trong làm"

"Anh..."

Tô Thu Vũ chưa kịp định hình câu nói của Trần Uy Bằng chớp mắt cả hai đã ở trong phòng ngủ, căn phòng quen thuộc, cô làm sao mà quên được, đêm qua trong chính căn phòng này cô đã bị ép thử qua nhiều loại tư thế. Cô đang nằm trên sofa, vẫn giống lúc ở dưới hồ bơi, anh đặt cô dưới thân. Cũng không có kiên nhẫn mà xé toạc chiếc váy mỏng trên người cô đi. Cô không mặc đồ lót rất nhanh đã không còn gì che chắn.

Anh ngồi dậy tách hai chân cô ra, cô kinh hãi khép chân nhưng không thể. Đôi mắt anh nhìn chằm chằm nơi tư mật của cô, cánh hoa sưng to, tâm hoa cũng sưng đỏ, thấy được đêm qua kịch liệt đến mức nào. Không đợi cô nói gì ngón tay anh đã miết nhẹ bên ngoài h.uyệt động, chà xát khe rãnh lên xuống. Sau đêm qua tiểu hoa chưa hồi phục nên nhạy cảm, những cử động nhẹ nhàng đều được phóng đại, xuân thủy từ khe hẹp chảy ra, tiểu hoa gấp gáp đóng mở như muốn có thứ gì đó đi vào. Tô Thu Vũ thở gấp, đưa tay che mặt, ghét cơ thể mình dễ dàng bị mua chuộc.

Trần Uy Bằng cười gian tà, gạt tay cô xuống:

"Sao lại phải che mặt?"

"Không muốn!"

Dù cô phản kháng nhưng anh không quan tâm, ngay sau đó liền cởi bỏ đồ trên người muốn đem gậy t.hịt lớn màu đỏ tía cắm vào hoa tâm.

Tô Thu Vũ vội vàng che huyệt nhỏ lại, chặn q.uy đầu của anh ở bên ngoài, q.uy đầu ướŧ áŧ bóng nhẫy bị ngăn bên ngoài cũng không chịu đầu hàng chọc chọc vào tay cô muốn đi vào.

"Tôi...tôi muốn đi vệ sinh"

Thấy cô không buông lỏng anh cũng đành chịu thua, kìm nén du͙© vọиɠ. Hôm nay cô bị trói ở ngoài nửa ngày, tất nhiên muốn đi vệ sinh. Anh ôm cô từ phía sau, lưng cô dán vào l*иg ngực anh, hai chân gác lên khuỷu tay anh, tư thế này khiến Tô Thu Vũ vạn phần không muốn, cô đỏ mặt muốn rời khỏi:

"Trần Uy Bằng, thả tôi xuống! Tôi có thể tự đi"

"Muốn đi vệ sinh thì chỉ có cách này thôi. Một là đi, hai là chúng ta trở lại giường"

Cô tất nhiên là muốn đi vệ sinh, nếu bây giờ quay lại giường nhất định không thể kiềm chế mà xuất ra. Loại chuyện xấu hổ như vậy cô không có can đảm làm.

Bởi vì hai chân mở rộng, tiểu h.uyệt ở trên vật khổng lồ của anh, cây gậy t.hịt lớn kia chen lên phía trước, tách hai cánh hoa sưng tấy của cô ra, dán lên mật động đang chảy nước, hai cánh hoa bọc lấy gậy t.hịt, nước từ cửa h.uyệt chảy ra tưới lên vật đó của anh.

Cũng không ngờ cô đã ướt thành ra như vậy, Trần Uy Bằng thả cô xuống, đồng thời thẳng lưng đâm gậy lớn vào h.uyệt đạo ướŧ áŧ của cô, động tác dứt khoát, Tô Thu Vũ còn chưa kịp ngăn cản đã bị vật kia cắm vào.

Cô hoảng sợ kêu lên, tư thế chen vào này làm bên trong **** ***** vô cùng trướng, cảm giác buồn vệ sinh càng thêm mãnh liệt, giống như sắp tè ra ngoài.

Bàn tay siết chặt cánh tay của anh, giọng nói không kiểm soát được run run. Cô vừa bực vừa xấu hổ, càng nhục nhã:

"Trần Uy Bằng, ưʍ...muốn đi tiểu..."

Cô ở trong lòng anh cố chịu đựng cảm giác mắc tiểu dữ dội, cơ thể không tử chủ được bất giác run lên từng hồi.

Trần Uy Bằng tất nhiên không dễ dàng thành toàn cho cô, còn xấu xa khẽ nhấp một cái, tiểu h.uyệt vội siết chặt lấy.

"A..."

Cảm giác cô không thể nhịn được nữa, biết cô nhịn đến khó chịu anh còn cố tình đi vào mà va chạm.

Anh ôm cô vào phòng vệ sinh trong tư thế này, mỗi một bước tiểu h.uyệt của cô sẽ siết lại một chút, thứ khổng lồ của anh bị h.uyệt t.hịt của cô quấn chặt, suýt chút nữa anh đã bắn ra.

Ngón tay cô bấu chặt vào cánh tay anh, cố gắng chống cự không muốn đi tiểu như thế này, thật sự xấu hổ, cuối cùng lúc cô không chịu đựng nổi đi tới đích, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng xì xì của người đàn ông, giống như dỗ đứa trẻ.

Cô vùi đầu vào vai anh, hai chân mở rộng, tiểu h.uyệt vẫn còn ngậm lấy cây gậy, cơ thể run rẩy tè lên bồn cầu, tiếng nước "xì xì" phát ra thật lớn.

Lúc cô còn đang đi tiểu, anh khẽ nhấp nhẹ gậy t.hịt đang chôn trong l.ỗ nhỏ của cô, nướ© ŧıểυ bị anh cắm vào bắn ra tung tóe.

"Trần Uy Bằng nếu tôi thoát ra được sẽ gϊếŧ chết anh!" Cô hét lên

"Cứ tự nhiên nếu em có đủ tự tin gϊếŧ chết một ma cà rồng"

Tô Thu Vũ thật sự uất hận, lại rơi vào tình cảnh này. Xung quanh tỏa ra mùi nướ© ŧıểυ mằn mặn.

Dù không ít lần trải qua quan hệ nam nữ cùng nhau nhưng đi tiểu trước mặt anh cũng quả thật xấu hổ. Cô nép trong lòng anh, không dám để mặt lộ ra cắn môi nhục nhã. Cô không còn mặt mũi nào nữa, hận không thể dùng con dao đâm chết anh như lúc cô ra tay với Chu Triết Trạch. Tiểu hoa bị vật lớn của anh đâm vào, cuối cùng lại run rẩy tiểu ra một chút nữa.

Sau khi xong anh cũng không rửa cho cô, cứ thế vừa cắm vào cô vừa đi trở về, mỗi một bước lại đưa đẩy mấy lần, nhiều lần còn cắm hết gốc rễ vào trong cô, rõ ràng cách chưa đến mười mét nhưng anh đi tưởng chừng như mười mấy phút. Cô cắn răng cố kìm tiếng rên:

"Ưʍ...a... lên giường làm tiếp..."

Cô chống tay lên cánh tay của anh, muốn nâng eo lên để thoát khỏi tư thế đáng sợ này, mỗi lần cô nhả ra một chút anh lại xấu xa đẩy mạnh lên, trực tiếp đâm vào miệng đáy h.uyệt, phân thân cắm vào đáy h.uyệt của cô.

Trần Uy Bằng thở dốc, bộ dạng này của cô thật không giống, rõ ràng kɧoáı ©ảʍ đã xông lêи đỉиɦ đầu mà tràn lan khắp người nhưng cô quyết không khuất phục:

"L.ỗ nhỏ ướŧ áŧ rõ ràng ngậm chặt không nhả ra. Mới chỉ một ngày không làm mà l.ỗ nhỏ của em lại trở nên nôn nóng thế này, muốn cắn đứt người anh em của chồng em"

Nghe anh nói những lời dung tục, mặt cô càng đỏ.

"Nếu cậu em này bị em cắn đứt thật sau này không còn gì để khiến em thích thú. Em sẽ tìm đến Trần Cảnh Văn. Anh vừa nghĩ rằng nó cũng bồi em đi vệ sinh giống như vừa rồi"

"Ư...không...có!"

Tô Thu Vũ cũng cạn ngôn, nếu cô và Trần Cảnh Văn thật sự làm ra loại chuyện thế này thì còn mặt mũi nào. Cô thật không hiểu, anh có thù với Trần Cảnh Văn thì đến chỗ Trần Cảnh Văn mà nói cần gì phải đem cô ra hành hạ như vậy.

"Tôi và Cảnh Văn không hề như vậy. Chỉ có anh mới đối với tôi thế này"

"Để anh dùng gậy t.hịt lớn giúp em nới lỏng ra một chút!"

"A...không cần!"

Anh nhanh chóng kéo hai chân cô xuống chuyển động, trước khi trở lại giường Tô Thu Vũ đã co rút cơ thể ra một lần, xuân thủy ra nhiều giống như nướ© ŧıểυ bắn ra tung tóe, dọc theo bắp đùi anh nhỏ giọt xuống sàn nhà vang lên "tí tách".

Cô yếu ớt trong vòng tay anh, Trần Uy Bằng cúi đầu hôn lêи đỉиɦ đầu cô

Cô không còn sức lực để phản bác, cơ thể vẫn còn đắm chìm trong đợt cao trào vừa rồi.

Đi đến bên giường, Trần Uy Bằng đặt cô xuống, từ hoa tâm rút *** *** ra. Anh quỳ bên giường, mở rộng bắp đùi của cô ra, lộ ra khe t.hịt nhiều nước vẫn còn đang phun m.ật dịch trong suốt ra ngoài.

Cô ngẩng đầu lên muốn nhìn xem anh định làm gì, anh cong môi chăm chú nhìn cô, nụ cười tà ác. Dưới cái nhìn chăm chú của cô, Trần Uy Bằng cúi đầu ngậm lấy tiểu h.uyệt vừa mới cao trào xong còn đang chảy ra d.âm dịch. Cô thật sự rất mệt, không thể phản kháng, đành để anh muốn làm gì thì làm.

Rất nhanh cuộc vận động mới đã bắt đầu trên giường. Cô cũng không hiểu nổi từ lúc bắt đầu mối quan hệ này cô có thể chịu đựng lâu như vậy.

Thấy người bên dưới đang bận suy nghĩ chuyện gì khác, anh không báo trước mà rút gậy t.hịt ra, lập tức lại thô bạo cắm vào, mãnh liệt va chạm.

"Nhẹ...nhẹ chút..."

Cô thật vất vả cầu xin nhưng anh lại chẳng để ý. Tuy vậy cơ thể cô vẫn tiếp nhận, khao khát được anh đưa đẩy. Kɧoáı ©ảʍ này như khiến người ta bị nghiện, đúng là thứ nguy hiểm.

Rất nhanh cô đã đạt cao trào, m.ật dịch cứ vậy tuôn ra khỏi hang động, chảy xuống giường. Ngay sau đó vì quá mệt nên Tô Thu Vũ yếu ớt ngất đi, hơi thở dồn dập.

"Tô Thu Vũ, em làm sao thế?"

Anh thấy cô không chịu dậy nên cũng tình nguyện buông tha. Đưa đẩy thêm vài cái rồi cũng đem tất cả giải phóng trong cô, một giọt cũng không giữ lại. Trước đây cũng không phải là chưa thử qua cảm giác mạnh bạo hơn, đêm nay với anh vô cùng nhẹ nhàng mà cô đã ngất.