Xuyên Nhanh: Chiếm Đoạt Nữ Chính

Chương 1: Tiểu thư tại thượng

Thẩm Miên, một tay đua vô hạng của thời không năm 702779. Cô nổi danh trong giới với khả năng ăn chơi điên cuồng không ai sánh bằng. Thật sự là kẻ vừa điên vừa khùng trong mắt mọi người.

Năm 702779, thế giới thuận hành một trò chơi gọi là Nhất Thế Chi Dạ. Người chơi sau khi được kết nối phải cùng hệ thống của mình liên tục xuyên qua nhiều thế giới khác nhau và làm nhiệm vụ khác nhau.

Thẩm Miên lúc đầu cũng không hứng thú gì nhưng trong lúc say lỡ hứa với đám bạn rồi, cũng không thể nào không làm. Quân tử nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy.

Cô sau khi đăng kí trò chơi, gắn tất cả thiết bị lên người liền nhắm mắt lại.

Cảm giác đầu tiên sau khi xuyên không là...đau. Con mẹ nó, thật đau.

Thẩm Miên cố gắng rãy rụa nhưng tay chân đã bị trói chặt. Cô mím môi chửi thề một tiếng. Cô là chơi trò chơi chứ không phải đi tìm ngược.

"Chào mình kí chủ đến với Nhất Thế Chi Dạ. Tôi xin giới thiệu tôi là Ưng Thừa Tướng hệ thống trò chơi của kí chủ."

"Ngươi là khỉ mà?" Thẩm Miên nhìn con vật chẳng khác nào Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không phiên bản hoạt hình thì phản bác. Rõ ràng là khỉ mà bảo Ưng Thừa Tướng. Nó là Ưng Thừa Tướng thì cô là Thẩm hoàng đế.

Ứng Thừa Tướng: "Không phải do kí chủ chọn sao?"

Bổn hệ thống như nó cũng đâu có muốn. Tối qua rõ ràng kí chủ say lè ra rồi chọn cho nó cái hình dạng này. Hình dạng vốn có của nó là Kim Sí Điểu cậu của Phật Tổ Như Lai có được hay không. Nó cũng đâu có muốn làm con khỉ thối Tôn Ngộ Không này. Nó cũng tuyệt vọng lắm.

"Thế vòng kim cô dùng được không?" Thẩm Miên tò mò hỏi.

"Không. Yêu cầu kí chủ nghiêm túc vào vấn đề chính." Ưng Thừa Tướng cau mày. Nó chưa đủ khổ hay sao mà còn muốn chơi vòng kim cô trên đầu nó.

"Không phải vấn đề chính của ngươi là cởi trói cho ta sao?" Cô bị trói thế này nó không cởi cho cô còn nói cái vớ vẩn gì không biết.

Ưng Thừa Tướng: "..." Sao nó không bắt kịp sóng não của kí chủ nhà nó thế này. Hệ thống đành bắt lực đi cởi trói. Với thái độ của kí chủ nó quyết định vào vấn đề chính.

"Mời kí chủ tiếp nhận cốt truyện."

Thẩm Miên chưa kịp phản ứng đã có một dòng điện vào đầu mình. Hình ảnh cốt truyện liên tục chạy qua như cuốn phim.

Quyển truyện này thuộc thể loại ngôn tình thiếu gia x người hầu. Nữ chính của truyện này tên Dung Âm, người hầu Trần gia. Mà cơ thể cô xuyên vào lại là tiểu thư Trần gia, Trần Giản Miên. Tức chị gái nam chính.

Dung Âm vào nhà họ Trần làm việc lúc mười sáu tuổi, đúng độ tuổi tươi đẹp nhất của đời con gái. Cô học hành xuất sắc liền lấy được học bổng toàn phần của trường quý tộc Y&Y. Ở đây cô gặp thiếu gia Trần Doãn một trong bốn nam thần của trường rồi xảy ra hiểu lầm với hắn. Hai người bắt đầu như oan gia ngõ hẹp giống bao truyện học đường thiếu não khác.

Nữ chính tất nhiên sẽ có màn bị toàn trường quay lưng, khinh bỉ nhà nghèo rồi ức hϊếp cô ấy. Nam chính cũng sẽ có những màn anh hùng cứu mĩ nhân tuyệt vời ông mặt trời. Cũng sẽ không thiếu màn có vị hôn thê trở về rạch mặt nữ chính.

Và nhiệm vụ của cô:

[Nhiệm vụ chính tuyến: Cản trở Dung Âm Và Trần Doãn thành đôi.]

Thẩm Miên thở dài. Cô có ác quá không chứ. Vừa chơi trò chơi đã nhận ngay nhiệm vụ phá cp.

Được thôi. Cẩu độc thân như cô cũng thật ngứa mắt bọn yêu đương chim chuột.

Quay về hiện thực, lúc này theo cốt truyện Trần Giản Miên đang bị một bọn bắt cóc giam giữ muốn tống tiền Trần gia.

Thẩm Miên quay sang hỏi hệ thống: "Này khỉ thối, ta nên chạy thoát hay đợi tiền đến chuộc."

"Tôi là Ưng Thừa Tướng. Tùy cô." Hệ thống nghiến răng nghiến lợi nói.

Thẩm Miên ồ lên, không thèm để ý đến con khỉ thối hồn Kim Sí Điểu, cô ngã ra sàn nằm xuống, chân còn bắt chéo vô cùng thong thả đợi người đến cứu.

"Này, lúc này không phải kí chủ nên tự thoát đầy kịch tính sao?" Ưng Thừa Tướng đầu đầy vạch đen hỏi.

"Có người đến cứu, ta chạy làm gì." Thẩm Miên liếc con khỉ thối một cái.

Hệ thống như nó bị ngu sao. Rõ ràng bọn họ chỉ muốn tống tiền, nhà nam chính nhiều tiền như vậy chuộc đứa con gái như cô ít lần thì sao chứ. Cũng không hết gia tài của hắn được.

Ưng Thừa Tướng: "..." Cô lười thì nói đại đi.

Thẩm Miên được chuộc ra. Cô ngồi trên xe chu miệng huýt sáo không hề có bộ dáng lo sợ gì của người mới bị bắt cóc.

Cô thật mong đợi xem nữ chủ của truyện này thế nào.

Ngôn tình thanh xuân học đường nghe thú vị đấy.

Tài xế: "..."

Tiểu thư nay thật kì lạ. Không phải bình thường lúc này sẽ khóc ngất sao. Bây giờ còn có tâm trạng huýt sáo vui vẻ như vậy. Đừng bảo với hắn là bị bắt nhiều lần thành nghiện rồi đi.

Thẩm Miên vừa về đến Trần trạch thì đã có một dáng người chạy đến ôm lấy cô như tên bắn.

Cô cau mày nhanh chóng né đi. Khi nhìn lại người định ôm mình là ai thì mới đưa tay kéo bà ấy lại. Ai nha, cô quên mất Trần gia trọng nữ khinh nam bình thường có hai vợ chồng Trần gia ở nhà thì cô chính là chúa tể.

"Tiểu Miên à, con có sao không? Giận mẹ sao? Mẹ vừa hay tin đã mua vé máy bay về liền. Chỉ trách thằng nhóc thối Doãn báo tin muộn..."

Thẩm Miên: "..." Cô nhanh chóng phất tay áo đi vào nhà. Thái độ vô cùng lạnh nhạt.

Trước nay cô không thân thiết gì với phụ mẫu và cũng không có phụ mẫu để thân thiết. Đột nhiên có người đối xử với mình như vậy, cô có chút không quen.

Nhưng hành động của cô lại làm Trần phu nhân lầm tưởng lần này con gái bà giận thật rồi.