Câu Lạc Bộ “Bất Hợp Pháp”

Chương 7: Giấc mơ

Chương 7: Giấc mơ

Jay và tôi cuộn tròn trên ghế để xem ti vi buổi sáng, cố gắng gϊếŧ thời gian cho đến khi anh ấy phải đi làm. Vòng tay của Jay vòng qua vai tôi để an ủi tôi khiến cơn buồn ngủ thực sự bắt đầu ập đến.

Chưa đầy mười phút sau Tiến sĩ Oz, mi mắt tôi nặng trĩu như cầu xin được nhắm mắt lại. Tôi đã rất mệt mỏi mắt tôi bị bỏng. Tôi đã cố gắng ngoan cố để giữ cho chúng mở ra nhưng tôi đã chiến đấu một cách thất bại. Tôi chớp mắt trước khi không thể kìm nén được nhu cầu nhắm mắt lại. Ngay khi bóng tối kéo tôi xuống dưới khuôn mặt của Vain ló vào tầm nhìn.

Đôi mắt xanh lam đẹp đến ám ảnh của anh ấy đang nhìn sâu vào tôi. Anh ấy đang lơ lửng phía trên tôi. Gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh phả vào má mình. Tôi chợt nhận ra khi tôi cảm thấy bộ ngực trần của anh áp sát vào tôi rằng anh không mặc quần áo.

"Anh đang làm gì trong căn hộ của tôi?" Tôi hỏi khi cố gắng trượt từ bên dưới anh ấy nhưng anh ấy dùng cánh tay của mình làm rào cản, nhốt tôi giữa hai bắp tay của anh ấy. Ngực anh trượt vào ngực tôi khiến chúng phản ứng.

"Tôi đến đây để thuyết phục em xem xét lại lời đề nghị của tôi. Tôi là một người thiếu kiên nhẫn Carmella. Tôi phát ốm và mệt mỏi vì phải chờ đợi. Tôi cần em nói đồng ý" anh ta gằn giọng gợi cảm.

"Tại sao tôi phải đổi ý?"

"Bởi vì bất chấp những lời dối trá mà em tự nói với chính mình, em muốn tôi nhiều như tôi muốn em. Tôi chắc rằng chồng em là một chàng trai ngọt ngào nhưng anh ấy không thể xử lý em."

Tôi nổi giận. “Anh không biết gì về anh ý cả.”

Thật khó để tập trung với trọng lượng cơ thể anh ấy đang đè lên người tôi. Với năng lượng tìиɧ ɖu͙© của chúng tôi chế ngự giọng nói trong đầu nói với tôi rằng tôi nên chiến đấu.

"Tôi biết em đã không ngừng nghĩ về tôi kể từ khi chúng ta gặp nhau. Tôi biết em muốn đυ. tôi nhưng em sợ."

Mái tóc vàng của anh ấy trông thật lộng lẫy xõa trên trán. Tôi muốn chạm vào anh ấy quá. Tôi muốn nhượng bộ lúc này. Tôi muốn nhượng bộ và anh ấy biết điều đó. Vậy, tại sao tôi phải chiến đấu với tình huống khó khăn này?

"Sợ cái gì?" Tôi hỏi anh ấy.

"Em sợ rằng điều này khiến em trở thành người mà em luôn ghét bỏ. Em sợ rằng điều này sẽ gây nguy hiểm cho cuộc hôn nhân của em. Em sợ rằng em có thể thích cách tôi đυ. em quá nhiều" anh nhếch mép.

"Liệu tôi có sai?"

Anh ấy không sai. Trên thực tế, anh ấy nói chính xác hơn cả những gì anh ấy nhận thức được. Anh ấy không biết tôi. Tại sao anh ấy nói chuyện với tôi như thể anh ấy có thể đọc được suy nghĩ của tôi vậy?

“Thở đi, Carmella,” anh rít lên.

Giọng nói của anh gần như là một lời thì thầm. Miệng anh gần như chạm vào tai tôi. Ngực tôi đập nhanh đến mức phát ra tiếng vo ve.

"Nhắm mắt lại."

Tôi do dự và anh ấy lặp lại mệnh lệnh với nhiều sức mạnh hơn.

"Tôi sẽ không hại em."

Tôi hít một hơi thật sâu cố gắng trấn tĩnh bản thân. Mọi phần của tôi đều nhận thức được mọi phần của anh ấy. Chỉ riêng sự thật đó đã khiến tôi khó có thể đủ tin tưởng để nhắm mắt lại, nhưng tôi đã làm được. Những ngón tay to lớn của anh lướt trên lông mi, mũi, môi và ngực tôi.

Tôi run rẩy vừa lo lắng vừa sợ hãi dưới sự đυ.ng chạm của anh. Nó cảm thấy tốt khi anh ấy chạm vào tôi. Nhưng tôi sợ rằng Jay sẽ quay lại bất cứ lúc nào và tôi sẽ bị bắt quả tang đang cho tay vào hũ bánh quy. Ngực tôi lõm xuống khi đầu ngón tay anh lướt qua bụng tôi. Miệng anh lần theo dấu vết vô hình mà ngón tay anh để lại. Bộ râu của anh ấy mang lại cho nụ hôn của anh ấy một cảm giác hồi hộp. Những sợi lông trên miệng anh ta dựng đứng trên bụng tôi và sau đó là xương chậu của tôi.

"Em có muốn tôi ngừng?" Anh ấy yêu cầu tạm dừng những nụ hôn của mình để giao tiếp bằng mắt với tôi.

"Hãy thành thật."

"Không" tôi thốt lên một cách thành thật.

"Tôi yêu ông xã tôi."

"Nếu em muốn tiếp tục chơi trò chơi này, tôi có thể chơi cùng với em."

"Trò chơi gì?"

"Trò chơi này là em giả vờ rằng em không muốn những gì tôi có thể cho bạn. Cuối cùng, anh ấy đã dẫn em đến điều này. Anh ấy chọn thành công thay vì em. Anh ấy đặt nhu cầu của mình lên trên nhu cầu của em. Em cần điều này. Em cần Tôi."

Anh nghiêng người vuốt tóc tôi ra khỏi mặt.

"Hãy nói với tôi là tôi sai."

Tôi mở miệng để nói nhưng tôi đã thở ra một hơi. Anh nhướn mày giục tôi trả lời.

"Tôi không thể." Tôi thốt lên cuối cùng.

“Anh biết,” anh thở ra.

Mắt tôi bắt gặp cái miệng hoàn hảo của anh ấy khi nhìn vào đường cong và sự đầy đặn của chúng. Khi Vain nhận thấy tôi đang nhìn chằm chằm, anh ấy nâng cằm tôi lên trước khi miệng chúng tôi va vào nhau. Đôi môi anh to hơn bao phủ và tấn công miệng tôi như một kẻ dã man. Vòng tay tôi ôm lấy anh. Những ngón tay tôi chải qua mái tóc vàng óng mượt trên đầu anh. Miệng anh có vị như kẹo. Lưỡi của anh ấy bơi trong miệng tôi với những cú vuốt ve điêu luyện. Anh ấy đang nếm tôi trong khi thưởng thức hương vị của lưỡi tôi. Bụng tôi nóng ran từ trong ra ngoài. Tôi nhận thức được làn da của mình run rẩy bên dưới anh ta.

Nhận thức được nhiệt độ cơ thể của tôi cực kỳ nóng như thế nào. Cơ thể anh lăn trên người tôi kí©ɧ ŧɧí©ɧ vùng nhạy cảm của tôi với chiều dài thứ đó của anh ngày càng tăng.

Tôi thở mạnh vào môi anh trong khi ngón tay tôi cào dọc lưng anh.

Tôi nhức nhối vì cảm giác cương cứng của anh, của miệng anh, của làn da anh chạm vào tôi. Tôi đã bị cuốn vào chúng tôi. Tại sao tôi đã rất sợ hãi? Điều này là tốt. Nó cảm thấy tốt.

"Tôi muốn em. Tôi muốn ở bên trong em. Tôi muốn chạm vào mọi bộ phận của em."

Mắt tôi trợn ngược lên trước lời tuyên bố của anh ấy. Những lời nói của anh gọi đến niềm khao khát bên trong của tôi. Tôi chưa bao giờ biết từ ngữ có thể hoạt động như một loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© như vậy cho đến lần đầu tiên tôi nghe anh ấy nói.

Môi của Vain va chạm với gò mu, xương chậu, bụng của tôi khi anh ấy trượt lớp vải sa tanh ra khỏi cơ thể tôi. Với sức mạnh ấn tượng của mình, anh ta xé toạc lớp vải mỏng của qυầи ɭóŧ tôi.

Anh ấy dùng đầu gối tách hai chân tôi ra trước khi tay trái của anh ấy vuốt ve giữa hai chân tôi. Một tiếng ộp ộp thoát ra khỏi môi tôi. Tôi đã chiến đấu với tất cả những gì tôi có để mở rộng đùi cho anh ấy.

Anh ấy tiếp tục trêu chọc cái nhũ hoa bên trong tôi để tăng thêm áp lực. Lưng tôi cong lại thừa nhận niềm sung sướиɠ không thể vượt qua. Miệng tôi há ra khi tôi thở hổn hển trong tuyệt vọng.

Vain khép môi anh lại trên môi tôi. Nụ hôn ấm áp của anh tạo cảm giác dễ chịu trên môi tôi.

Tôi rêи ɾỉ trong miệng anh khi vật cương cứng của anh bắt đầu xâm chiếm cơ thể tôi. Tôi nhắm mắt lại và giữ lấy tay vịn của chiếc ghế dài khi cảm giác trở nên sâu sắc hơn. . .

Hình ảnh của Vain mờ dần trong bóng tối khi tôi nghe thấy ai đó gọi tên mình trong khi cũng cảm thấy ai đó lay nhẹ tôi dậy.

"Baby? Carmella. Baby?"

"Tôi dậy. Tôi dậy. Tôi dậy." Tôi rêи ɾỉ gạt tay ra.

Tôi ngồi dậy và lau đi cơn buồn ngủ khỏi mắt.

"Jay?" tôi hỏi

Tôi chớp mắt nhớ lại mình đang ở đâu. Rõ ràng là tôi đã ngủ quên trong phòng khách khi xem Tiến sĩ Oz với Jay.

Nó là một giấc mơ. Nó chỉ là một giấc mơ. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và thất vọng. Nhẹ nhõm vì tôi nghĩ mình đã đối mặt với nỗi sợ hãi của mình và chỉ cần ngủ với anh ta. Hụt hẫng vì chỉ là giấc mơ. Không có cảm giác tốt và niềm vui nào là có thật. Giá như Jay không đánh thức tôi dậy. Tôi toát mồ hôi. Tôi cảm thấy kiệt sức như bị xe tải đâm nhưng mắt tôi không còn bị bỏng nữa.

“Tôi ngủ bao lâu rồi?" tôi hỏi.

"Hơn một giờ."

"Tôi xin lỗi, Jay. Tôi không cố ý ngủ quên. Lẽ ra anh nên đánh thức tôi sớm hơn."

"Không sao, nếu không phải đi, tôi đã không quấy rầy cô rồi."

Tôi đứng duỗi thẳng tay và chân trước khi tiễn Jay ra cửa.

"Chắc hẳn cô vừa mơ một giấc mơ nào đó. Cô đã rêи ɾỉ và rêи ɾỉ suốt thời gian qua."

Mặt tôi nóng bừng vì xấu hổ.

"Tôi không phải," tôi đỏ mặt.

"Cô đã được." Anh hôn lên má tôi.

"Hẹn gặp lại sau, Bany."

Anh ấy đi được nửa đường đến thang máy thì tôi gọi, "Jay?" Anh dừng lại và quay mặt về phía tôi.

"Anh nói đúng. Tôi đã thay đổi suy nghĩ về Vain."

"Tôi biết bạn đang mơ về anh ấy," anh cười khúc khích.

Một nụ cười nở trên môi khi tôi đảo mắt. Tôi không còn thấy lý do gì để từ chối bản thân mình khi người chồng hơn tất cả mọi người của tôi không đáp ứng được những nhu cầu đó. Nếu anh ấy nghĩ khuyến khích vợ qua đêm với chủ câu lạc bộ tìиɧ ɖu͙© là một ý tưởng tuyệt vời thì tôi không còn cảm thấy cần phải từ chối bản thân mình nữa.

Tôi biết quyết định này sẽ quay lại cắn vào mông tôi nhưng tôi sẵn sàng chấp nhận rủi ro đó. Tôi đã quá mệt mỏi khi là người duy nhất phải thỏa hiệp trong cuộc hôn nhân này. Tôi đã thề hàng triệu lần rằng tôi sẽ không bao giờ cho phép mình trở thành kẻ thao túng và lừa dối vì lợi ích của họ. Tôi chưa lừa dối nhưng đó thường là những gì dẫn đến.

Hy vọng rằng, đây sẽ chỉ là một đêm sẽ kết thúc nhanh chóng. Không cảm xúc. Không treo máy. Không tưởng tượng. Nɠɵạı ŧìиɧ là sai trong bất kỳ hoàn cảnh nào nhưng tôi cần điều này và chồng tôi đã chấp thuận nên quyết định của tôi được đưa ra.

Tôi đã ngủ với Vain. Tất cả những gì tôi phải làm là nói với Nick