Nuông Chiều (Sản Nhũ)

Chương 73: Đi mua nội y cho em

“Bảo bối em tự mình động đi.”

Thẩm Ngôn nói xong liền ôm cô đi ra ngoài, anh nằm xuống giường, “Muốn thì tự mình làm.”

Sơ Hạ vừa mới nếm được kɧoáı ©ảʍ một chút trên đường đi đã bị ngừng lại, cô ngồi trên bụng Thẩm Ngôn bắt đầu động.

Bởi vì đã có kinh nghiệm, từ tư thế này cô chậm rãi cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ vô cùng.

Ở tư thế này đi vào rất sâu, nhưng cô không có dũng khí cắm sâu vào tử ©υиɠ, chỉ có thể để dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Ngôn chạm vào cung khẩu của cô chậm rãi cọ xát, để cung khẩu mở ra khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài.

Thẩm Ngôn cảm thấy không thoải mái, nhưng Sơ Hạ bắt đầu rêи ɾỉ ra tiếng, có vẻ như thật sự rất sướиɠ.

Ở trong cung khẩu nhưng anh không cảm thấy thoải mái chút nào, Thẩm Ngôn vừa định động nhưng bị Sơ Hạ nhìn thấy, anh nhìn thấy ánh mặt của cô tràn đầy giảo hoạt, “Anh trai, anh không thể động nha.”

Thẩm Ngôn có cảm giác như vừa mới tự lấy đá đập vào chân mình, chỉ có thể để cho Sơ Hạ nắm giữ quyền chủ động.

Tuy rằng ở tư thế này rất sướиɠ, nhưng khiến cô rất mệt, Sơ Hạ mới động có mười mấy phút đã cảm thấy không chống

đỡ nổi, cô nằm xuống, dựa vào trong lòng ngực Thẩm Ngôn.

Dươиɠ ѵậŧ vừa thả lỏng một chút, da^ʍ thuỷ của Sơ Hạ không ngừng chảy ra đùi Thẩm Ngôn.

Cô nằm thở dốc trong lòng ngực anh, hai cái vυ' to phập phồng theo động tác hít vào thở ra của cô, làm cho Thẩm Ngôn càng tăng ham muốn.

Anh duỗi tay nắm lấy hai cái vυ' của Sơ Hạ, anh không ngưng xoa nắn trong tay.

“Ưm ~”

Tiếng thở dốc của Sơ Hạ càng lúc càng lớn, cô đưa vυ' đến bên miệng anh, “Anh hút cho em một chút, sữa chảy ra rồi.”

Thẩm Ngôn ngậm lấy vυ' của cô vào trong miệng, anh dùng răng kɧıêυ ҡɧí©ɧ núʍ ѵú của cô, còn bắt chước hạ thân làm

động tác hút vào nhả ra.

Anh nhìn thời gian không còn sớm, nhả vυ' của cô ra, ôm cô xuống dưới lầu.

Trời đã tối từ khi nào, dì giúp việc cũng đã làm cơm xong đặt sẵn trên bàn ăn.

Thẩm Ngôn ôm cô đi đến bàn ăn ngồi xuống, “Ăn cơm trước.”

Dươиɠ ѵậŧ của anh còn ở trong tiểu huyệt của Sơ Hạ, nếu nhúc nhích một chút thì dươиɠ ѵậŧ sẽ đâm thẳng vào cung khẩu của cô.

Cô cũng cảm thấy đói, cô không lộn xộn nữa mà dựa vào trong lòng ngực của Thẩm Ngôn, ngoan ngoãn ăn cơm.

Hai người vừa mới ăn xong, Thẩm Ngôn không dọn dẹp mà anh tách hai chân ra, cạ vào hai bên đùi của Sơ Hạ, làm hai chân của cô tách rộng ra hơn.

Chân Sơ Hạ không khép lại được, dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Ngôn chậm rãi động bên trong của cô, làm cô không có kɧoáı ©ảʍ.

Cô đoán Thẩm Ngôn sẽ không động mạnh, cô chỉ có thể chống hai tay lên ghế, tăng thêm động tác.

Ở tư thế này điểm tựa di nhất là dươиɠ ѵậŧ đang cấm vào tiểu huyệt của cô.

Cô động một chút, không còn sức lực, sau đó cô dựa vào trong lòng ngực Thẩm Ngôn.

Cô vừa mới cúi đầu đã nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ to lớn cấm vào tiểu huyệt của cô, thậm chí mới đi vào chỉ có một phần ba dươиɠ ѵậŧ.

Cô quay đầu liếc mắt nhìn Thẩm Ngôn một cái, hơi làm nũng lên tiếng, “Em muốn nhìn thấy anh.”

Thẩm Ngôn xoay cô lại, hai người ngồi đối mặt với nhau.

“Anh động được không?”

Thẩm Ngôn nghe xong không tỏ thái độ, duỗi tay nắn bốp cặρ √υ' không ngừng chảy sữa của cô, dùng sức siết chặt.

Thẩm Ngôn dùng lực một chút, sữa của cô chảy ra ngoài nhiều hơn, không ngưng lại được, chảy xuống dưới nơi giao hợp của hai người.

Sơ Hạ đột nhiên vùi đầu vào trong áo của Thẩm Ngôn, khom lưng ngậm lấy vυ' của Thẩm Ngôn, ngậm ở trong miệng đánh một vòng, bắt chước động tác của anh.

Thẩm Ngôn bị cô làm bất ngờ hít vào một ngụm khí lạnh, trực tiếp cởϊ áσ ra, cúi đầu nhìn cô, “Ai dạy em?”

“Học anh đó.”

Sơ Hạ nhả núʍ ѵú của anh ra, cô ấm ức ngẩng đầu lên nhìn anh, “Anh không còn thích em nữa rồi, chơi chán rồi, nên không muốn thao em nữa, em muốn cho anh thoải mái.”

Thẩm Ngôn không chịu nổi vẻ mặt ấm ức của Sơ Hạ, anh thở dài, ôm cô đứng lên, đặt cô lên cửa sổ sát đất, “Ngày mai là đến kỳ thi rồi anh vốn định sẽ không chạm vào em, kết quả em đốt lửa khắp nơi, nếu điểm thi không tốt, thì đừng

trách anh.”

Anh nói xong, đặt bàn tay to lên eo Sơ Hạ, bắt đầu ra vào tiểu huyệt của cô, dịch trắng bắn ra khắp nơi.

Nghe tiếng rêи ɾỉ của người nằm dưới thân mình Thẩm Ngôn càng thêm hưng phấn, người này quyến rũ dụ dỗ anh cả ngày, dù sao cũng nên chịu trừng phạt.

Trong phòng yên tĩnh chỉ còn nghe tiếng va chạm bạch bạch của thân thể cùng với tiếng rêи ɾỉ của Sơ Hạ.

Thẩm Ngôn ôm cô vào phòng tắm, dựa cô vào trên tưởng bắn vào tiểu huyệt của cô, anh rút dươиɠ ѵậŧ ra.

Lần này, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong của Sơ Hạ chảy một lượt rồi một lượt ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trưa còn đọng lại cũng chảy ra hết.

Thẩm Ngôn bắn xong cũng không tiếp tục làm nữa, ôm cô đến dưới vòi sen đặt cô xuống tắm rửa sạch sẽ, sau đó ôm cô nằm lên giường.

Sáng hôm sau tỉnh dậy Thẩm Ngôn liền hút sữa cho cô một lần, trong hai ngày thi hai người chỉ tiếp xúc thân thể để hút sữa.

Cuối cùng cũng thi xong học kỳ, Sơ Hạ duỗi người, “Cuối cùng cũng đã thi xong rồi.”

Thẩm Ngôn nhìn cô một cái, không nói gì, anh lên xe k tài xế đưa bọn họ đến trung tâm thương mại.

Anh cho tài xế đến bãi đỗ xe chờ, hai người đi vào trung tâm.

“Anh muốn mua cái gì sao?”

Sơ Hạ hơi nghi ngờ nhìn anh, hai người cơ bản không cần tới trung tâm thương mại, quần áo mới của bọn họ đều trực tiếp đưa đến nhà.

Thẩm Ngôn cúi đầu nhìn cặp thỏ trắng lớn trước ngực của cô , “Đi mua nội y cho em.”