“Anh không chê bẩn.” Thẩm Ngôn cúi đầu hôn môi với cô.
Hai người hôn nhau một lúc mới dừng lại, thấy cơ thể Sơ Hạ có chút lạnh, anh liền choàng áo khoác của mình lên người cô, sau đó hai người mới đi về nhà.
Sơ Hạ vừa đến cửa nhà thì dừng lại.
Thẩm Ngôn quay sang hỏi cô, “Em sao thế?”
Sơ Hạ cúi đầu nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang chảy xuống đùi, cô kéo tay áo Thẩm Ngôn, “Em đi không nổi nữa.”
Thẩm Ngôn cũng thấy được cảnh này, nhưng anh không nói gì, chỉ khom lưng bế cô vào nhà.
Sau khi tắm rửa xong, vì sợ Sơ Hạ bị cảm nên Thẩm Ngôn đã nấu canh gừng rồi chạy đi mua sẵn túi thuốc trị cảm.
Lúc đi ngủ, anh ngậm lấy núʍ ѵú của cô vào miệng rồi nhẹ nhàng vỗ về lưng cô.
Sáng hôm sau, Sơ Hạ vừa vào đến lớp liền nhìn thấy Tần Giản có chút mệt mỏi ngồi đó.
Cô vội liếc qua hỏi, “Thế nào? Thành công không?”
Tần Giản gật đầu, “Thành công, nhưng suýt nữa mất nửa cái mạng.”
“Sướиɠ không?”
Tần Giản ngồi thẳng người, cô nhỏ giọng đáp, “Vô cùng sướиɠ.”
Hai người nói xong lại nhìn nhau cười, Sơ Hạ mới trở về chỗ ngồi.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, quần áo trên người cũng càng dày, mỗi ngày Sơ Hạ vẫn đến văn phòng để Thẩm Ngôn hút sữa, và đương nhiên anh cũng sẽ thu chút phí.
Vất vả lắm mới đến nghỉ Tết, hai người hẹn nhau ra ngoài chơi để giảm bớt áp lực học tập.
Bọn họ đi khách sạn của nhà Thẩm Ngôn mở, ở tầng cao nhất, phong cảnh rất đẹp, có thể thu toàn cảnh núi non vào
trong mắt.
Ban ngày hai người đi trượt tuyết, sau đó về phòng mệt mỏi nằm trên giường, động một chút cũng không muốn.
“Muốn đi tắm suối nước nóng không?”
Sơ Hạ nghĩ một lát rồi gật đầu, cô vươn tay về phía Thẩm Ngôn, “Muốn ôm.”
Thẩm Ngôn khom lưng bế cô lên, “Tắm xong chúng ta đi mát xa một chút.”
Sơ Hạ cứ cảm giác lời này của anh có chút gì đó kỳ lạ, nhưng cô đã mệt đến mức không muốn nghĩ nữa.
Hai người đến một khu suối nước nóng, bên cạnh còn nở rất nhiều hoa mai, cánh hoa rơi vào nước cực kỳ rực rỡ.
Thẩm Ngôn cởi xong quần áo của hai người liền ôm cô xuống suối nước nóng.
Sơ Hạ vẫn còn ngây ngốc chờ Thẩm Ngôn lấy áo tắm ra, nhưng đến khi cả hai đều trơn bóng chìm trong nước, cô mới phát hiện có chút không thích hợp.
Cô quay đầu nhìn Thẩm Ngôn, gương mặt nhỏ nhắn bị nước hun đến hồng hào, “Áo tắm đâu?”
“Không cần mặc, dù sao lát nữa cũng phải cởi.”
Sơ Hạ đánh nhẹ lên ngực anh một cái, “Không đứng đắn.”
Cô dựa vào lòng Thẩm Ngôn ngâm mình một lát, đột nhiên phát hiện tay anh bắt đầu không thành thật.
“Không được, nước sẽ đi vào.”
Thẩm Ngôn bế cô lên để cô ngồi lên bờ, sau đó anh vùi đầu vào giữa hai chân cô.
Thiếu niên bẻ ra môi âʍ ɦộ rồi duỗi lưỡi ra va chạm trong tiểu huyệt.
“Ưʍ...”
Sơ Hạ vô lực ngửa người ra sau.
Thẩm Ngôn nâng mông cô lên để Sơ Hạ ngồi lên mặt mình, miệng thì ngậm lấy tiểu huyệt.
Xung quanh hai người đều là kính pha lê bao quanh.
Lúc này Thẩm Ngôn đã rời khỏi tiểu huyệt của cô, anh bắt đầu dùng ngón tay công kích.
“A!”
Thẩm Ngôn nhanh chóng dùng ngón tay ra vào trong mật huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ văng ra khắp nơi.
Cô tê liệt ngã lên bờ rêи ɾỉ.
Sau khi Sơ Hạ cao trào một lần, Thẩm Ngôn liền ôm cô qua chỗ ghế quý phi.
Anh đặt cô nằm trên ghế, sau đó quỳ gối giữa hai chân cô, Thẩm Ngôn lấy từ bên cạnh ra một cây côn ŧᏂịŧ giả cọ xát với huyệt khẩu.
“A... Cắm vào đi...”
Thẩm Ngôn làm theo đâm dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt rồi bắt đầu từ từ thọc vào rút ra, “Bảo bối, em biết tư thế này gọi là gì không?”
Sơ Hạ lắc đầu, cô duỗi tay muốn đẩy côn ŧᏂịŧ giả đang cọ xát với cúc hoa ra.
Thẩm Ngôn đè tay cô lại, anh lấy ra một quyển sách mở ra trước mặt cô, “Đây gọi là tư thế thấy người sang bắt quàng
làm họ.”
Sơ Hạ thấy hai người trong sách đang làm tư thế giống như cô và Thẩm Ngôn, người đàn ông ngồi trước mặt cô gái, chân cô bị nâng lên đặt lên vai anh, dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào tiểu huyệt, cô gái sướиɠ đến mức nhắm mắt lại.
Thẩm Ngôn học theo trong sách, ban đầu nhẹ nhàng đâm thọc, thấy mật dịch chảy ra như mưa, anh bắt đầu mạnh mẽ va chạm, mỗi lần đều đâm đến tử ©υиɠ của cô, rất nhanh Sơ Hạ đã run rẩy cao trào.
Anh đặt sách trước mặt Sơ Hạ, “Bảo bối, em tự lật đi, lật đến trang nào thì chúng ta làm theo tư thế trong trang ấy.”
“Không muốn.”
Thấy Sơ Hạ không làm, Thẩm Ngôn liền bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra, cơ thể Sơ Hạ bị đâm không ngừng nảy lên, vυ' bự cũng cọ xát với sách.
Sau đó không ngờ vυ' đã lật qua vài trang sách, Thẩm Ngôn cúi đầu nhìn, “Hóa ra em thích tư thế này.”
Nói xong, anh liền để Sơ Hạ quỳ bò, mông nhỏ hơi dẩu lên, dươиɠ ѵậŧ lập tức cắm vào hoa huyệt.
Trong sách miêu tả tư thế nam nữ gắn bó như hình với bóng, nữ nằm sấp, mông dẩu lên nghênh đón đợt tiến công của người đàn ông.
Không biết Thẩm Ngôn đã cắm dươиɠ ѵậŧ giả vào cúc hoa từ khi nào, anh cầm đuôi côn ŧᏂịŧ giả không ngừng thọc vào rút ra.
Thẩm Ngôn vừa thao vừa đọc nội dung trong sách cho Sơ Hạ nghe, nhìn hình ảnh trong sách, Sơ Hạ cảm giác như mình thật sự biến thành người trong đó, tiếng rêи ɾỉ không khỏi lớn hơn.
Thẩm Ngôn thay đổi mấy tư thế như muốn làm toàn bộ tư thế trong sách một lần, sau đó anh còn ôm cô xuống suối nước nóng để cô dẩu mông lên chịu thao.