Nuông Chiều (Sản Nhũ)

Chương 51: Vừa làm vừa nghe máy của mẹ

“Ồ, chơi hỏng thế nào?”

Biết Thẩm Ngôn đang trêu ghẹo mình, Sơ Hạ giận dỗi quay đầu sang bên khác không nói lời nào.

Hoa huyệt vì không có dươиɠ ѵậŧ ngăn chặn nên dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy ra ngoài, ngay cả cúc hoa cũng phân bố ra không ít nước vì động tình.

Thời gian có vẻ cũng đã không còn sớm, Thẩm Ngôn ôm cô vào phòng tắm rửa mặt rồi mới cùng cô xuống ăn cơm.

Tối qua có vẻ đã chơi hơi quá, hôm nay Thẩm Ngôn hiếm khi không chạm vào Sơ Hạ, hai người ở thư phòng làm xong bài tập thì trời cũng đã sẩm tối.

Sơ Hạ vừa mới nằm ườn lên bàn thì nhận được điện thoại của mẹ gọi đến, “Alo, Hạ Hạ, con đang ở đâu thế? Mẹ về nhà không thấy con đâu cả.”

“Con đang ở nhà anh Thẩm Ngôn làm bài tập ạ.”

“Ừ, vậy tối nay gọi Ngôn Ngôn sang nhà mình ăn cơm nhé.”

Cho đến khi kết thúc cuộc gọi, Sơ Hạ mới kịp phản ứng đã trôi qua một tháng từ ngày mẹ cô đi công tác.

Thẩm Ngôn nhìn cô, “Mẹ em về rồi?”

“Ừm, mẹ bảo lát nữa về ăn cơm cùng anh.”

Nhìn dáng vẻ ủ rũ của Sơ Hạ, Thẩm Ngôn liền ôm cô lên đùi, anh xoa gương mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ, “Sao em lại không vui thế?”

“Em cảm thấy sau này mình sẽ không có nhiều thời gian ở bên anh nữa.”

Nói xong, cô liền hôn lên môi Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn duỗi tay vào dưới váy cô, quả nhiên trên tay là một mảnh ướt nóng.

Anh vươn ngón tay bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt đến trước mặt Sơ Hạ, khóe miệng thiếu niên hơi cong lên, “Muốn?”

Sơ Hạ gật nhẹ một cái, sau đó cô lập tức vùi đầu vào lòng anh.

Thẩm Ngôn kéo khóa quần xuống, dươиɠ ѵậŧ nảy ra, nhưng anh lại xấu xa dùng qυყ đầυ cọ xát ở huyệt khẩu mà không chịu cắm vào.

“Đừng mà... Anh cắm vào đi...”

Thẩm Ngôn ôm cô về phòng ngủ, anh nằm trên giường, “Muốn thì tự mình động.”

Sơ Hạ đang ngồi trên bụng anh, thấy Thẩm Ngôn nói thế, cô liền dùng tay nhỏ đỡ dươиɠ ѵậŧ từ từ cắm vào tiểu huyệt.

Vào giây phút côn ŧᏂịŧ hoàn toàn cắm vào, hai người đều thở dài một hơi đầy thỏa mãn.

Tư thế nữ trên càng khiến dươиɠ ѵậŧ đâm vào sâu hơn, Sơ Hạ vừa ngồi xuống liền cảm giác dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Ngôn

đã đâm mở ra cửa tử ©υиɠ.

Sơ Hạ bắt đầu từ từ nâng người lên rồi ngồi xuống, Thẩm Ngôn có vẻ không thỏa mãn với tốc độ này.

Vào lúc cô dựa vào lòng anh nghỉ ngơi, Thẩm Ngôn liền nhanh chóng đâm thọc dươиɠ ѵậŧ trong tiểu huyệt.

Anh thay đổi tư thế đè cô dưới thân, sau đó nâng một chân Sơ Hạ lên mạnh mẽ ra vào.

Tay Thẩm Ngôn cũng không nhàn rồi, một tay anh xoa nắn vυ' cô, tay còn lại thì muốn cắm vào cúc hoa.

Tuy cúc hoa của Sơ Hạ đã từng bị thao nhưng nó vẫn còn rất chặt chẽ, Thẩm Ngôn chỉ đành đẩy nhanh tốc độ ra vào của dươиɠ ѵậŧ để dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra nhiều hơn.

Anh bôi mật dịch lên cúc hoa, tay thì xoa nắn bên cạnh, rất nhanh Thẩm Ngôn đã có thể cắm một ngón tay vào.

“A!”

Sơ Hạ cảm giác cúc hoa bị xâm lấn, lại nhớ đến giấc mơ kia, cúc hoa nháy mắt càng thêm ướt nóng.

“Cúc hoa của Hạ Hạ cũng là cực phẩm nha!”

Nói xong, Thẩm Ngôn lại cắm thêm một ngón tay vào, cho đến khi khuếch trương đã đủ, anh mới rút ngón tay ra rồi cắm dươиɠ ѵậŧ giả vào.

Hai động trước sau đều bị lấp đầy, Sơ Hạ cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Thẩm Ngôn vừa đong đưa hông vừa rút ra đâm vào dươиɠ ѵậŧ ra trong cúc hoa, rất nhanh Sơ Hạ đã cao trào.

Sau khi anh bắn tinh, Thẩm Ngôn liền cắm dươиɠ ѵậŧ vào cúc hoa, còn dươиɠ ѵậŧ giả thì cắm vào tiểu huyệt.

Cứ thế va chạm trong chốc lát, Thẩm Ngôn ôm Sơ Hạ đứng lên để cô nhìn tình trạng của bản thân hiện giờ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy tí tách xuống sàn, hai động đều bị căng lớn, dươиɠ ѵậŧ giả dù không có ai động nhưng cũng bị huyệt khẩu cắи ʍút̼ mà động đậy.

Thẩm Ngôn đột nhiên duỗi tay cầm lấy cây dươиɠ ѵậŧ giả mạnh mẽ đâm thọc vào hoa huyệt, “Không ngờ Hạ Hạ còn có thể tự khiến nó động...”

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình vang lên, Sơ Hạ ban đầu không định quan tâm, nhưng Thẩm Ngôn lại ôm cô về giường lấy điện thoại, “Mẹ em gọi.”

Còn chưa đợi Sơ Hạ kịp nói gì, Thẩm Ngôn đã ấn nút nghe, sau đó liền mở loa lên.

“Hạ Hạ, con mau gọi Ngôn Ngôn sang ăn cơm đi, mẹ đã chuẩn bị xong rồi, toàn những món các con thích ăn thôi đó.”

“Ưm ~”

Sơ Hạ vừa mới mở miệng đã bị Thẩm Ngôn đâm rêи ɾỉ ra tiếng, cô quay đầu trừng Thẩm Ngôn một cái rồi mới nói, “Bọn con sắp làm xong rồi, sẽ lập tức về ngay ạ.”

Cô vừa dứt lời, Thẩm Ngôn lại đâm mạnh vào, nếu không phải Sơ Hạ nhanh tay che miệng lại, có khi cô đã thật sự kêu ra tiếng.

“Được, hai con nhanh lên nhé, nếu lâu quá đồ ăn sẽ nguội mất.”

“Vâng ạ.”

“À đúng rồi, thời gian này con ở nhà một mình mà cũng ngăn nắp đấy, trong nhà vậy mà không loạn thành chuồng heo.”

Sơ Hạ bị Thẩm Ngôn thao đến sắp ngất, cô nhanh chóng dùng vài câu qua loa để kết thúc cuộc gọi với mẹ.

Hiển nhiên Thẩm Ngôn cũng muốn kết thúc nhanh, anh đẩy nhanh tốc độ ra vào, dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, sau một lúc

lâu dươиɠ ѵậŧ mới bắn tinh vào cúc hoa.

Thẩm Ngôn ôm Sơ Hạ đi lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cúc hoa ra, nhưng lại không rút dươиɠ ѵậŧ giả trong tiểu huyệt ra ngoài.

“Anh lấy cái kia ra đi.” Nói xong, Sơ Hạ định duỗi tay xuống kéo dươиɠ ѵậŧ giả ra.

“Đừng, đã không còn thời gian rồi, để lại đến tối nay còn có tác dụng.”

Thẩm Ngôn không nói hai lời liền ôm cô ra khỏi phòng tắm, anh cũng giúp cô mặc quần áo, đương nhiên không bao gồm để cô mặc qυầи ɭóŧ.

Nhìn Sơ Hạ quần áo chỉnh tề, Thẩm Ngôn duỗi tay xuống dưới váy cô sờ soạng, “Kẹp chặt, nếu nó mà rơi thì tối nay em sẽ phải chịu trừng phạt.”