Thẩm Ngôn tìm một vòng trên sân thượng cũng không thấy Sơ Hạ, cuối cùng anh nghe thấy động tĩnh ở trong phòng vệ sinh ngay gần đó.
Bình thường trên sân thượng sẽ không có ai, hơn nữa giờ còn là lúc ăn bữa trưa thì càng không có người đến.
Anh tưởng Sơ Hạ đang ở trong WC giận dỗi, Thẩm Ngôn định dựa vào cửa chờ khi nào cô ra thì giải thích rõ ràng.
Không ngờ anh chờ cả buổi, tiếng nước tí tách đứt quãng kia vẫn không dừng.
Thẩm Ngôn cảm thấy có chút không thích hợp, anh mở cửa phòng vệ sinh ra liền nhìn thấy Sơ Hạ đang dùng tay bóρ ѵú để ép sữa chảy xuống bồn cầu, nhìn có vẻ không thuận lợi lắm, rất nhiều sữa đã chảy xuống bụng cô.
Nghe thấy có người vào, Sơ Hạ lập tức dùng tay che vυ' bự lại, thấy người đến là Thẩm Ngôn, thiếu nữ mím môi, hốc mắt hồng giống như con thỏ nhỏ.
Thẩm Ngôn thở dài, anh đậy nắp bồn cầu lại rồi ngồi lên, sau đó đỡ lấy vυ' của cô.
Ngoại trừ lần đầu tiên, những lần sau đều do Thẩm Ngôn giúp Sơ Hạ hút sữa ra.
Hiện giờ trên vυ' cô che kín vệt đỏ, nhìn cũng biết là Sơ Hạ xuống tay không nhẹ.
Thẩm Ngôn cúi người ngậm lấy núʍ ѵú của Sơ Hạ, trong phòng vệ sinh lúc này chỉ còn vang lên tiếng nuốt sữa của anh.
Sau khi hút sữa xong, anh duỗi tay xoa vυ' Sơ Hạ rồi ngẩng đầu hỏi, “Đau không?”
Sơ Hạ có chút nức nở, “Có chút...”
Thẩm Ngôn ôm cô ngồi lên đùi mình, “Anh định giữa trưa nay sẽ giải thích với em, anh đã nói rõ ràng với nữ sinh kia, anh không thích cô ta, hơn nữa anh đã có người mình thích.”
Sơ Hạ chôn đầu trong ngực anh, “Em chỉ đang nghĩ, nếu không phải vì em tiết sữa rồi trùng hợp bị anh phát hiện, anh cũng không cần lãng phí nhiều thời gian trên người em như thế. Có đôi khi em cảm thấy chỉ vì tình cảnh của mình đáng
thương nên mới cột được anh vào bên người.”
Nghe cô nói xong, Thẩm Ngôn cúi đầu cắn núʍ ѵú của Sơ Hạ một cái, “Hạ Hạ, anh không phải người lương thiện đến thế, nếu không phải chính bản thân anh muốn thì không ai có thể ép anh làm bất cứ chuyện gì, anh nghĩ em là người
hiểu điều này nhất.”
Vừa dứt lời, Thẩm Ngôn không cho Sơ Hạ thời gian phản ứng, anh lập tức cởϊ qυầи cắm dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt, mỗi một lần anh đều cố ý đâm mạnh vào cửa tử ©υиɠ.
Sơ Hạ vẫn luôn biết Thẩm Ngôn là người thế nào, anh có chút cố chấp, nếu thích một thứ đồ nào đó, anh nhất định sẽ chiếm cho riêng mình, còn nếu anh không thích, đến nhìn một cái anh cũng không muốn.
Sơ Hạ cũng không biết mình bị sao, có lẽ là do du͙© vọиɠ chiếm hữu quấy phá nên cô mới giận dỗi anh.
Phòng vệ sinh có chút chật chội, Sơ Hạ chỉ có thể dán sát vào người Thẩm Ngôn, tư thế này càng để dươиɠ ѵậŧ cắm vào thuận tiện hơn.
Thẩm Ngôn thao rất tàn nhẫn, Sơ Hạ phải ôm chặt lấy anh mới không để mình bị va vào tường.
Lúc này Thẩm Ngôn đột nhiên bế Sơ Hạ lên rồi đi ra ngoài.
Thẩm Ngôn cứ thế vừa đi vừa để dươиɠ ѵậŧ ra vào, anh ôm cô đến sân thượng.
Trên đường đi, Thẩm Ngôn căn bản không cần động, vì lúc đi lại dươиɠ ѵậŧ luôn va chạm với điểm mẫn cảm của Sơ Hạ, và rất nhanh cô đã cao trào.
Thẩm Ngôn ôm cô đến lan can sân thượng, anh xoay người Sơ Hạ lại, để cô đỡ lan can nhìn người đi lại bên dưới, còn anh thì lấy tư thế từ phía sau đâm thọc vào hoa huyệt.
“Vừa rồi Hạ Hạ khiến anh cảm thấy hơi tức giận, nên anh muốn trừng phạt em một chút.”